Bá Đạo Nữ Phụ-riilov3

Tại công ty———

Sau khi ra về, Tiểu Thiên Hy an tọa trên ghế dựa cao cấp.

Niên Vũ Hạo bên cạnh cũng không thèm hối thúc cô làm việc,bởi vì nhân viên thuê về không phải để ngồi không, cho nên cô nghỉ một chút cũng chả là vấn đề.

Tiểu Thiên Hy trầm mặc,ở cái tuổi này mà cái đất nước này cho nguyên chủ là chủ tịch thì cũng quá vi diệu đi! Dù sao cũng là tuổi mới lớn bồng bột,lỡ nhầm một bước là toi cả đất nước! Còn chưa kể đến chuyện yêu đương của tuổi trẻ.

Hừm~~ Cô có nên đi thăm dò hắc bang của mình không nhỉ? Có nên ra oai phủ đầu một chút?

Không nghĩ nhiều, Tiểu Thiên Hy quay qua Niên Vũ Hạo "Dạo này bên hắc long có gì mới không?"

Niên Vũ Hạo ngay lập tức cung kính "Ngoại trừ vụ phản động ở khu vực phía tây thì không có chuyện gì quan trọng cả"

"Niên Vũ Hạo,anh không có kính ngữ!" Cô nhắc nhở.

Dáng điệu của hắn so với ngày đầu cô xuyên tới đây thì có hơi thoải mái, tuy là có phần thành thật hơn trước.


Tuy nhiên Tiểu Thiên Hy là ai? Cô không đè đầu cưỡi cổ người khác thì chính là không có người khác có cơ hội đề đầu cưỡi cổ mình! Cho dù không quan tâm thì cũng nên răn đe một chút vì cái chức vụ chủ tịch này.

"Thật xin lỗi,thất lễ rồi!" Niên Vũ Hạo lại cung kính.

Tiểu Thiên Hy khẽ liếc hắn ta,làm bộ nhận lỗi nhưng cũng không sửa lỗi,cách nói của hắn nghe thoáng qua có thể hình dung ra là hai thiếu gia tiểu thư đang trò chuyện chứ không phải quan hệ chủ tớ.

Xem ra hắn ta cũng có bản lĩnh.

Tiểu Thiên Hy không để tâm nữa,đặt tay lên cằm làm điệu bộ suy nghĩ "Khu vực phía tây à.......................liền đến đó đi!"

Niên Vũ Hạo thoáng ngạc nhiên, rồi cũng đi theo sau cô.

Tiểu Thiên Hy trước giờ luôn là sợ người trong hắc bang,nay lại đi thăm khu vực đang phản động, quả nhiên đã thật sự thay đổi rồi!

Tiểu Thiên Hy đương nhiên biết hắn ngạc nhiên,bất quá đối với hắn thì cô cũng chả thèm để tâm!

——— Tại khu vực phía Tây———

Tiếng giày cao gót nện lên sàn nhà,từng âm thanh vang lên trong khu vực tập luyện.

Những người bên trong cũng không quá ngạc nhiên về người tới,bởi vì người nữ duy nhất trong khu vực này đi giày cao gót thì chỉ có Miêu Miên thôi!

Cạch —

Cánh cửa mở ra, bóng dáng đầy đặn của người phụ nữ hiện ra, Miêu Miên nhìn quanh căn phòng một lượt,khẽ gật đầu.

Tốt ! Đều đầy đủ cả!

Nhưng không dừng ở đó,ánh mắt của mọi người liền dừng lại con người phía sau lưng Miêu Miên, đủ loại thắc mắc.


Miêu Miên, nghiêng người nhường đường,cúi gập cung kính.

Sát thủ hạng S kiêu ngạo như cô ta nay cư nhiên lại cúi đầu trước người khác? Rốt cục người phía sau là ai?

Chỉ thấy đập vào mắt họ là bóng hình của một cô bé 14 tuổi,tóc đen dài buông xỏa trên vai,huyết mâu to tròn lại ẩn ẩn tiếu ý,sóng mũi cao vun vút,môi anh đào nở nụ cười gần như chỉ nhếch một bên miệng.

Đây chắc chắn là khiêu khích bọn họ!

Tiểu Thiên Hy cười tươi,nháy mắt liền biến thành một cô bé ngây thơ,hiền lành.

"Sao mọi người nhìn con dữ vậy? Đừng nói là đã quên con rồi đấy nhé? Con là boss đây mà! Thật buồn nga"

Bọn họ vẫn im lặng,chỉ xì xào nho nhỏ,chủ yếu toàn là khinh thường chế giễu.

Một người bước lên,cười cười tà ác " À ra là boss? Nhỏ con như vậy,có lợi hại gì đâu mà còn giữ làm gì vậy bé? Về nhà ti sữa mẹ đi con!"

Bọn trong thế giới này thích ti sữa nhỉ! Tiểu Thiên Hy thầm phỉ nhổ.

"A! Quên mất con đâu còn mẹ đâu nhỉ? Hay là con cứ về nhà đi,việc ở đây cứ để chú lo,thế nào?" Hắn ta vênh mặt nói tiếp.


Tiểu Thiên Hy liền hai mắt sáng rực,mừng rỡ "Vậy ạ! Vậy chú liền thử cây roi này xem,nếu được thì con liền cho chú!"

Hắn ta nhìn cây roi cực phẩm trước mặt,lòng tham nổi lên,liền tiến tới lấy cây roi.

Tiểu Thiên Hy không đợi hắn lại gần ,liền phẩy nhẹ cây roi tới nói to hai chữ 'chụp lấy'

Chỉ là gã sát thủ đó không biết bị gì,liền bị cây roi vụt khỏi tay, bay thẳng vào cổ,đầu lìa khỏi xác,chết tức khắc.

Mọi người trợn mắt kinh ngạc.

"A!" Tiểu Thiên Hy thét lên "Tại sao lại như vậy chứ ?"

Bọn họ dần thả lỏng,hẳn là do roi cực phẩm,cô nhất định không thể nào có lực mạnh như vậy được . Thế nhưng tâm tình chưa kịp buông lỏng,liền bị một câu của cô đánh cho tỉnh.

Tiểu Thiên Hy đứng đó,vẻ mặt ngây thơ không biết đã tiêu tan từ bao giờ,chỉ một nụ nụ cười man rợ cùng đôi mắt trợn trọn kinh dị yên vị trên khuôn mặt,không khí bỗng dưng nặng nề.

"Nhanh như vậy đã chết rồi sao? Thật buồn chán a~"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận