Bá Đạo: Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính

Bên ngoài biệt thự Lam gia cách khoảng 10m có một chiếc xe BMW màu đen, ngồi ở trong xe Âu Thiển Thiển mang kính râm màu đen nhìn theo Hàn Đông Liệt đi vào biệt thự. Từ lúc bắt đầu cô vẫn nhìn chằm chằm vào cổng lớn của ngôi biệt thự, nhìn chằm chằm hơn hai giờ, mới nhìn thấy hắn từ bên trong đi ra.

Cô đoán quả không sai, hắn thật sự tìm tới, nhưng cho dù hắn lục tung toàn bộ biệt thự, cũng không phát hiện, cô đang ở ngoài cửa nhìn hắn.

Cô thấy hắn ngồi trên xe, sau đó nhìn xe lái đi qua cho đến khi biến mất khỏi tầm mắt của cô, cô mới tháo kính râm xuống, mắt cô lộ ra ưu thương.

Vốn cho là trên thế giới này ngoại trừ chính người con gái kia, Thiển Thiển cùng boss sẽ không còn có người thứ tư biết rõ thân phận của cô , nhưng không ngờ người đàn ông này lại nhận ra cô ngay lần đầu tiên hắn gặp lại cô.

Sao mọi chuyện lại biến thành như vậy? Cô kế tiếp sẽ làm gì? Âu Thiển Thiển... Nếu như hắn coi cô là Âu Thiển Thiển...thì mọi chuyện cô làm đều không có ý nghĩa gì!

Cô buồn rầu ghé vào trên tay lái, nhớ lại đêm đó, cô khẩn cầu...


"Tiểu Thiển, chị bị bệnh di truyền từ mẹ, về sau con của chị cũng có thể bị di truyền bệnh này, cho nên chị vì không muốn con của chị sẽ chịu khổ sở giống chị, chị quyết định sẽ không sinh con... Nhưng chị rất muốn sinh cho hắn một đứa bé, , thật sự rất muốn sinh con cho hắn... Tiểu Thiển, nếu như chị nói, chị muốn em thay chị sinh con cho hắn, em có thể đáp ứng chị không? Hãy... Đáp ứng chị đi, hãy thay thế chị đi sinh con cho hắn, bất luận thế nào nhất định phải sinh con của hắn, bằng không thì chị chết cũng không nhắm mắt .. Đáp ứng chị... Van cầu em đáp ứng chị..."

"Cảm ơn, cám ơn em đã đáp ứng yêu cầu ích kỷ của chị, thật sự cám ơn em... Từ hôm nay trở đi, em sẽ là Âu Thiển Thiển, chị chính là Âu Tiểu Thiển, nhớ kỹ, nhất định phải nhớ kỹ, bất luận khi nào, dù đối mặt chị, em cũng phải coi mình là Âu Thiển Thiển... em là Âu Thiển Thiển, em là vị hôn thê của hắn..."

...

Cô ghé vào trên tay lái, hai bả vai không ngừng run rẩy, nước mắt tuôn rơi, dùng đôi môi đỏ hồng, không ngừng lừa gạt chính mình, "Tôi là Âu Thiển Thiển, tôi là Âu Thiển Thiển, tôi là Âu Thiển Thiển..."

Mười lăm năm trước Âu Tiểu Thiển đã không còn tồn tại rồi, cô bây giờ là Âu Thiển Thiển, là vật thay thế tỷ tỷ hoàn thành tâm nguyện của người, cô biết rõ Âu gia có ân tình với cô, cô đời này cũng không trả nổi, nhưng ít ra trước khi tỷ tỷ còn chưa chết, có thể cho tỷ thấy con của Hàn Đông..


Âu Thiển Thiển ngẩng đầu, dùng tay lau khô nước mắt trên mặt! Cô muốn dùng than phận của Âu Thiển Thiển hoàn thành ất cả tâm nguyện tỷ tỷ.

Liên tiếp vài ngày đều không có thể tra được chỗ của Âu Thiển Thiển, toàn bộ tập đoàn Hàn Thiên đều tối tăm phiền muộn mà Hàn Đông Liệt tính tình cũng càng ngày càng táo bạo, chỉ cần là tiến vào tổng giám đốc văn phòng người, tuyệt đối sẽ bị hắn quát mắng, thậm chí đã có người bị hại bị hắn cho nghỉ việc.

Giang Minh Húc đứng ngoài cửa phòng làm việc, hít sâu một hơi, sau đó đẩy cửa đi vào,

"King, đây là cà phê của ngươi!"

Hàn Đông Liệt lông mày thâm tỏa, hai mắt nhìn ra cửa sổ, nghe được âm thanh của Gianh Minh Húc, ghế dựa xoay tròn 180° đến trước bàn, hỏi, "Đã tìm được chưa?"

" Tạm thời còn chưa tìm được!" Giang Minh Húc đem cà phê đặt lên bàn,chuẩn bị nghe chửi.

"Đều là phế vật!" Hàn Đông Liệt dùng sức vỗ lên mặt bàn, vốn là còn muốn tiếp tục mắng, nhưng khi nhìn đến ly cà phê ở trên bàn, hắn không khỏi nhớ tới Âu Thiển Thiển, cô chỉ pha trà cho hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui