Cao Lai Phong bị giật mình muốn rớt cằm, trợn mắt há hốc mồm, thật lâu đều không thể bình tĩnh.
Hôm nay thật là mở rộng tầm mắt! Thì ra trên đời còn có người kỳ tài như vậy!
Tuy lúc trước đã biết cô chủ Triệu chuyên môn chọn chỗ chôn cho người khác, nhưng có bản lĩnh như vậy còn đi làm công việc chọn chỗ chôn thì thật là giết gà dùng dao mổ trâu, quá uổng!
Và người đàn ông tên ‘ n Chấn’ này nữa, có đôi mắt đỏ kỳ dị thì thôi đi, nước ngoài cũng có người mắt đỏ, nhưng trống rỗng bay đến giữa không trung không phải con người làm được!
Này anh em, mấy người thật sự là loài người ư?
.
.
Trong lòng đất sâu không thấy đáy, một người tí hon cỡ bàn tay cưỡi trên một cây chổi nhỏ phát sáng phớt lờ âm khí dày đặc quay quanh người, nhàn nhã len lỏi trong lòng đất.
Khuôn mặt nghiêm túc, đầu lắc lư trái phải, đôi mắt trong suốt quan sát bốn phía, có gì khác lạ đều không thể thoát khỏi pháp nhãn của cô.
m sát trong lòng đất dày đặc hơn mặt đất gấp vô số lần.
Nhưng thần thức của cô vốn xuất thân nơi ô trọc, chút âm sát này không đáng gì.
Tảo Bả Tinh Quân mini quan sát lòng đất một lúc, tay nhỏ vung chổi quét sạch tà sát khí tràn ngập bốn phía.
m khí bị xua tan, một đại trận khắc trong lòng đất bỗng xuất hiện ở đáy mắt cô.
Triệu Huyên nhìn trận pháp sắp mất hiệu lực, hai mắt vụt qua nghi hoặc.
Tỏa m Trận?
Nơi này sao có thể tồn tại Tỏa m Trận?
Nếu có trận pháp này thì âm sát không thể nào lao ra lòng đất, lan tràn vào nhân gian.
Thảo nào vừa rồi cô không điều tra ra tình huống trong lòng đất được, có trận pháp này thì dù là Lão Quân đến, không tự mình xuống dưới xem cũng đừng mơ tra ra bất kỳ tình huống gì.
Tỏa m Trận, tên như ý nghĩa, là dùng để khóa lại âm khí, đồng thời ngăn cách người ngoài dòm ngó.
Loại trận pháp này cực kỳ phức tạp, thiên cương làm dương, sắp hàng vị trí ba mươi sáu thiên cương tinh, lấy dương nhốt âm, phòng ngừa âm khí tràn ra.
Người tí hon cưỡi chổi mini bay một vòng trên trận pháp.
Cô sực tỉnh ngộ.
Trận pháp qua đã lâu, đồng tiền dùng để bày trận có mấy chỗ lệch vị trí mới dẫn tới âm sát lan đến nhân gian.
Người bày trận không đủ công lực, bởi vậy thời gian lâu, đồng tiền dần rơi ra.
Sinh ra âm sát dày đặc như vậy, rốt cuộc trong này nhốt cái gì?
Triệu Huyên hơi cau mày.
Kệ nó, đã xuống đây rồi thì dù thế nào cũng phải hoàn toàn trừ bỏ thứ bị nhốt, miễn cho ngày nào đó lao ra trận pháp gây họa nhân gian.
Bỏ xuống nghi hoặc, Triệu Huyên bước vào trận pháp, đặt lại mấy đồng tiền vào đúng vị trí, sau đó cưỡi chổi lao đi chính giữa trận pháp.
Chỉ giây lát đã tới đích.
Vừa đến nơi đây, Triệu Huyên giật thót tim, tràn ngập kinh ngạc.
Phược Long Trận!
Không ngờ chính giữa Tỏa m Trận là một Phược Long Trận!
Chính giữa Phược Long Trận là một Long Hồn toàn thân bị xích trói chặt, bên người nó có chín cây đinh sắt dài cỡ một mét đóng đinh dưới đất, trên mỗi cây đinh gắn một sợi xích đen thui.
Đinh sắt lóe tia sáng lạnh trói chặt Long Hồn ở giữa, khiến nó không động đậy được.
Triệu Huyên nhìn Long Hồn vô cùng suy yếu, toàn thân tỏa ra oán khí dày đặc trong Phược Long Trận, cô liền hiểu tại sao âm sát ở đây đậm như thế.
Long Hồn sinh ra âm khí.
Hơn nữa trước khi nó chết có oán khí quá lớn, tùy theo thời gian trôi qua, oán khí càng lúc càng nặng, khiến âm khí từ từ biến chất, thành âm sát.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...