"Chơi mạt chược?"
Triệu Huyên chớp chớp mắt: Chơi mạt chược với tôi.
.
.
mấy người không sợ thua sạt nghiệp luôn à?
“Trong thời gian này tôi không tiện đi ra ngoài, xin phép không đi nhà cô, đợi hôm khác vậy.
”
Khổng Ngọc Nhiên là người bạn đầu tiên của Triệu Huyên ở Phàm Nhân Giới, cô không cứng rắn từ chối lời mời của Khổng Ngọc Nhiên, chỉ mơ hồ giải thích xin dời lại thời gian.
Triệu Huyên nhìn ra được Khổng Ngọc Nhiên quả thực là sao hồng loan nhấp nháy, chuyện tốt đến gần.
“Đừng nói là cô lại có gì kiêng kỵ nhé? Nghề của mấy người đúng là thần bí, hở chút là cái này không tiện, cái kia không được.
Thôi vậy, chờ khi nào cô đi ra ngoài được nhớ ghé nhà tôi, xem giùm bạn trai của tôi, nếu ổn hết thì tôi dự định kết hôn sớm.
”
Triệu Huyên cười tủm tỉm đồng ý, bảo đảm khi nào đi ra được nhất định sẽ xem tướng giúp Khổng Ngọc Nhiên.
Đưa Khổng Ngọc Nhiên đi, Triệu Huyên khóe cửa lớn rồi về phòng, định xem tv cho qua nửa tháng nhàm chán này.
Vận thế xui xẻo của Triệu Huyên thật sự là không có người bình thường nào có thể chịu đựng nổi, dù hiện giờ khí vận của cô đã bị kiềm chế một chút nhưng vẫn ảnh hưởng rất lớn với người phàm.
Sau khi Khổng Ngọc Nhiên tiếp xúc với Triệu Huyên bị tối hôm đó ngã bệnh, bị cảm gần một tuần mới khỏe lại.
Nửa tháng qua trong chớp mắt.
Trong thời gian đó Triệu Vũ từng một lần nghỉ học về nhà, thấy sư phụ còn ‘bế quan’ thì không dám quấy rầy, lấy phí sinh hoạt và đồ sạch rồi quay về trường.
Triệu Huyên chờ Triệu Vũ rời đi liền ra khỏi phòng ngủ của mình, bắt chước người phàm tổng vệ sinh nhà cửa.
Thật ra cô dùng một phép thuật là có thể làm nhà cửa sạch bóng, nhưng bây giờ đang ở phàm trần thì phải sống như người phàm, chuyện gì đều dùng phép thuật giải quyết hơi thiếu hương vị.
Qua nửa tháng giảm xóc, Triệu Huyên rốt cuộc hoàn toàn đè ép sức mạnh Hồng Hoang trong người, cô bỏ quần áo sạch vào vali da, chuẩn bị xuất phát đi hoàng lăng sửa quan tài cho Doanh Chính.
Triệu Huyên bước ra ngoài, ghé nhà Khổng Ngọc Nhiên trước.
Khổng Ngọc Nhiên là người bạn đầu tiên cô quen ở trần gian, tuy quan hệ của hai người không thân thiết bao nhiêu, nhưng cô ấy là người phàm duy nhất có thể nói chuyện với cô.
Cô độc chục triệu năm rốt cuộc quen được hai ‘bạn’.
Tuy một là cương thi, một là người phàm.
Bạn trai của Khổng Ngọc Nhiên cao to đẹp trai, hai người có nhân duyên trời định, Triệu Huyên không cần bấm đốt tay cũng biết họ nhất định sẽ thành đôi.
Tảo Bả Tinh Quân lần đầu tặng chúc phúc của mình.
Tuy có lẽ họ không muốn nhận.
Triệu Huyên rời khỏi nhà họ Khổng, kéo vaili da đến thành phố cưỡi xe lửa đi hoàng lăng.
Thật ra cô chỉ cần cưỡi pháp bảo của mình: Chổi ngọc, chớp mắt là đến hoàng lăng ngay.
Nhưng trình độ khoa học kỹ thuật của xã hội thời nay quá phát đạt, trong tầng mây chẳng những có phương tiện giao thông như máy bay tùy thời sẽ va chạm với cô, còn có vệ tinh do con người tạo ra, cô không muốn bị vệ tinh chụp được, bị xem như người ngoài hành tinh.
Sau vài lần đổi chuyến xe, Triệu Huyên rốt cuộc đến thành phố X.
Đang lúc giữa trưa, sau khi đến thành phố X thì Triệu Huyên không vội đi hoàng lăng, cô trước tiên vào một khách sạn đăng ký ở lại, định chờ trời tối mới đi gặp Doanh Chính.
Doanh Chính hiện giờ là cương thi, bởi vì được Triệu Huyên dùng máu Tiên nuôi lâu dài nên không sợ bị ánh sáng mặt trời chiếu, dù vậy anh không thích hoạt động vào ban ngày.
Triệu Huyên dàn xếp xong thì cầm thẻ phòng đi ra khách sạn.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...