Bá Chủ Thời Tiền Sử


Ngồi trên tảng đá lớn trước cửa Hang Dơi, Kỳ Phong trò truyện cùng đội thợ săn

"Còn một con trăng nữa là đến mùa đông, ta có ý định dựng nơi ở mới cho bộ lạc, chúng ta không cần phải sống trong hang đá tối tăm ẩm thấp nữa, các ngươi nghe kỹ công việc của từng người mà làm cho ta.

Ai không làm được thì nói ngay để người khác thay thế

- Trăng Non phụ trách đội thợ săn
- Rìu quản đội dựng nhà
- Hạt Dẻ hái lượm
- Sơn Ca ngươi trông coi việc nấu ăn

Việc tập luyện vẫn diễn ra vào sáng sớm do Nanh Sói chỉ huy, sau đó mới chia nhau ra từng việc.

Lần này ta đi đến bộ lạc Đá Thần trao đổi da thú và thịt khô sẽ mang theo 100 người, có thể có đánh nhau, mọi người nên sẵn sàng"

"Việc trước mắt chỉ có vậy, anh em sinh đôi các ngươi đi thông báo toàn bộ tập hợp, hôm nay ai cũng được ăn no, ăn ngon"


Từng đống lửa lớn được đốt lên xua tan cái lạnh cuối thu, cháo khoai dại, cá nướng, thịt nướng đặt đầy trên đĩa.

Bộ lạc hiện tại làm ra được rất nhiều đồ gốm, tiệc đêm nay không khác gì bữa buffet cao cấp.

Quả dại, nước mật ong nóng chuẩn bị đầy đủ.

Dưới ánh mắt mong chờ của mấy trăm người, Kỳ Phong lên tiếng

" Chào mừng mọi người gia nhập Hang Dơi.

Ở bộ lạc không có chuyện bắt nạt kẻ yếu, đánh nhau.

Ai lập công sẽ được thưởng, không làm việc thần linh đuổi khỏi bộ lạc"

Nhắc tới thần linh không ai bảo ai tất cả quỳ lạy Kỳ Phong thành kính.

Ngay cả bản thân hắn cũng không biết có thần linh thật hay giả, hắn cũng được thế lực huyền bí nào đó cho sống lại cuộc đời mới còn gì?


Đám người mới vừa ăn vừa ngậm ngùi, ở chỗ Quạ Đen là những ngày bị đánh, bị lạm dụng làm công cụ mua vui.

Đến đây không ai xa lánh họ cả, nhìn nhau tươi cười chào hỏi, cùng làm việc, có thịt cùng nhau ăn.

Thịt ở đây được ướp muối, gia vị, chỉ có thủ lĩnh bộ lạc khác mới hưởng cái ưu đãi này.

Họ thầm hứa phải nghe lời thầy cúng, thần linh sẽ che chở cho họ mãi mãi.

Những người ăn no liền xoay tròn bên đống lửa hò hét, nhảy múa hoang dại, Kỳ Phong lúc này chợt thấy mình lẻ loi.

Hắn quyết định đứng dậy nhẩy múa cùng bộ lạc, mấy tên thợ săn hưng phấn cao độ lấy hai tay đấm ngực thụp thụp hú ầm cả cánh rừng.

Đến khi tất cả mệt nhoài nằm bẹp trên bãi cỏ, lửa cũng dần tắt để lại đám than đỏ rực lập loè trong gió thì bữa tiệc mới kết thúc.

Kỳ Phong lại thấy đói bụng, hắn lấy măng khô nấu mềm rồi bỏ thêm cá.

Măng là nguyên liệu nấu canh tuyệt đỉnh, khử mọi mùi tanh của thịt cá, nấu sôi lần nữa nhấc nồi ra rồi cho thêm ớt, một chút rau dại cắt nhỏ.

Mùi thơm lại thu hút đám bụng không đáy.

Nanh Sói cuối cùng cũng từ bỏ ý niệm cá tanh hôi, hì hục húp lấy húp để, hắn quyết tâm đem hết số cá trong suối về bộ lạc..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận