Bá Chủ Hắc Đạo - The King And Nữ Vương Hắc Đạo - The Queen


Sau một hồi cả 2 người lăn lộn trong bếp, tạo thành một kiệt tác : trứng ốp la và bánh mì gối
" Thiên Kỳ à, em thấy trứng hơi cháy" cô cười nhẹ , chẹp miệng
" Sở Kiều à, anh thì thấy em làm bánh có vẻ hơi sống" anh nhìn tôi, lắc đầu
" Anh nghĩ anh làm ngon chắc" tôi ngồi xuống, bực dọc, lấy dĩa ăn thử trứng, ừm, cũng được đó
" Em chả có nữ công gia chánh gì" anh ngồi xuống, ăn thử, ừm, cũng ổn
Tuy trong đầu ai cũng nghĩ đối phương làm ngon nhưng lại không trực tiếp nói, tranh cãi như trẻ con mới lớn vậy
" Em về trước, tối sẽ qua chúc mừng sinh nhật anh" tôi nhìn anh, đứng dậy nói
" Em về cẩn thận" anh nhìn nó, tiễn nó ra về
Tôi vừa đi ra khỏi cửa, thì bỗng có giọng nói um xùm lên
" Sở Kiều à, xuống đây đi"
" Thiên Kỳ, chú mà làm gì cô ấy cháu sẽ không tha cho chú đâu"
" Chú muốn nổi nhất showbiz không"

Tôi bật cười, nhìn thân ảnh đang nhảy cẩng lên như choi choi, anh nhăn mày, nhìn thằng cháu khó ưa của mình,
Tôi quay sang nhìn anh, thắc mắc hỏi
" Hàn Vũ có thể khiến anh nổi nhất showbiz à"
" Em không biết sao, nó là diễn viên nhất nhì showbiz hiện giờ"anh liếc xéo thằng cháu mình
Tôi gật đầu, hóa ra hắn hóa trang thành người xấu xí cũng một phần là lý do đó
" Hàn Vũ à, tôi về đây" tôi nhìn hắn, tiến đến xe mui trần đỏ của mình
" Chú tôi, thực sự không làm gì cô chứ" Hàn Vũ tiến đến , hỏi han ân cần
" KHông sao, bây giờ tôi còn có việc, đi trước" tôi cười nhạt, phóng xe đi mất
" Đi cẩn thận" Hàn Vũ cười lớn, ánh mắt tràn ngập hạnh phúc, không rời khỏi thân ảnh đi đã khuất
Anh nhướng mày, tiến đến, nói " Nhìn cái gì, giờ thì chú nhờ cháu việc"
Hàn Vũ nghi ngờ nhìn anh, hỏi " Chú có việc gì nhờ thằng cháu vô dụng này sao?"
" Đúng vậy, chú giao cho cháu làm tổ trưởng tổ quét dọn, đi mau"
" Chú , chú đùa à, cháu còn có họp báo, phải đi gấp" Hàn Vũ chạy nhanh, phóng vọt đi

Anh nhìn thằng nhóc, cười nhẹ, đồ mua vui cũng biết cãi chủ đấy
Tôi nhìn đồng hồ , bây giờ đã là 7h45p, mà bọn họ cùng xuống sân bay vào lúc 9h, bây giờ về nhà thay quần áo chắc vẫn kịp, không thể để bộ dạng này ra sân bay được
" Bác Smthi, mau thu dọn phòng đi, bọn họ sắp trở về rồi" tôi đi lên phòng
Bác Smthi khóc dở mếu dở, bây giờ cô chủ mới nhắc thì ông phải mọc bao nhiêu tay cho xong
Chỉ cần 10p, nó đã thay xong, một bộ váy đen xuông, trên váy có viết một dòng chữ trắng, " too fast too live, too young to life" mái tóc nâu lạnh được búi lên củ tỏi, để lại hai sợi ngắn trên khuôn mặt trái xoan, làn da trắng bóc, đeo khuyên tai hình tam giác mạ vàng, đôi mắt được che bởi cặp kính râm đen, 2 tay đeo vòng , đi một đôi giày thể thao trắng, trông vô cùng dễ thương
" Bác mau chóng xong việc, tôi đi đón họ" nó bỏ đi để lại bác Smthi đang chỉ huy người giúp việc một cách nhanh chóng
Tôi đi xe màu đen, phóng nhanh đến sân bay
" lão đại chưa đến sao" Flower nhìn đồng hồ , sốt ruột
Công Luân và Cung TRiệt vẫn chằm chằm vào máy tính, Neko và Uni thì đang ngồi ăn snach, Devil và Tony nhìn về phía cửa, chẹp miệng nói
" Đừng nói lão đại vô tình đến mức này chứ"
" Lạnh lùng bẩm sinh"
Bell và Die thì nghịch điện thoại, nghe Devil và tony nói thế chạy ra khoác vai nói
" Chuẩn, thật sự quá lạnh "
" Chúng ta bị bỏ rơi rồi"
Họ nói chuyện gì không quan tâm việc gì đang xảy ra xung quanh mình, một đám con gái trên sân bay tụ tập như đúng rồi, ai cũng chụp ảnh, hướng ánh mắt trái tim về phía bọn họ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận