Translator: Nguyetmai
"Kế hoạch vây cầu", đây là một kế hoạch chuyên dùng để ứng phó với cầu dị cảnh do lãnh đạo cấp cao của Hoa Hạ đề ra.
Bước đầu tiên của kế hoạch vây cầu là xác định mức độ uy hiếp của dị cảnh được nối bằng cầu dị cảnh.
Trong đó, không có sinh vật sống được coi là mức thấp nhất, LV0. Cấp này thì đơn giản thôi, không cần bất cứ biện pháp ứng phó nào khác, chỉ cần phái người canh giữ, che phủ bằng hàng rào dây thép gai là được.
Ví dụ như hiện tại trên thế giới có dị cảnh thứ Ba và thứ Bảy thuộc về dạng này.
Có thực vật, có động vật ăn cỏ với số lượng ít được coi là LV1. Ở cấp đầu này, xung quanh cầu dị cảnh được bố trí hàng rào dây thép gai, quân nhân vũ trang trông chừng 24/7, tránh cho sinh vật nào xâm nhập, đồng thời bố trí quân doanh xung quanh cầu dị cảnh, sắp xếp quân nhân và các nhà khoa học tiến vào dị cảnh để tìm kiếm các tài nguyên hữu dụng.
Ví dụ như dị cảnh thứ Hai và thứ Tám thuộc về dạng này.
Có động vật ăn cỏ, có động vật ăn thịt, nhưng số lượng nằm trong phạm vi khống chế được, đây là LV2. Ở mức độ này, xung quanh dị cảnh được lắp đặt các chướng ngại vật, luôn có quân đội hùng hậu canh giữ, bất cứ lúc nào cũng đề phòng động vật ăn thịt bên trong dị cảnh vượt qua ranh giới, đồng thời cũng khai thác trên quy mô lớn.
Ví dụ như dị cảnh số Chín của Hoa Hạ, dị cảnh số Mười Một của Mỹ và dị cảnh số Năm của châu Âu thuộc về dạng này.
Mức độ cao hơn nữa, cần khởi động kế hoạch vây cầu.
Mục tiêu chủ yếu của kế hoạch vây cầu là nhằm vào các dị cảnh ở LV3 trở lên.
Dị cảnh có động vật ăn cỏ, có động vật ăn thịt, môi trường địa lý phức tạp, phù hợp cho số lượng lớn sinh vật sinh sống được xếp vào LV3.
Mức độ uy hiếp của dị cảnh này đã vượt xa ba mức độ trước đó, bên trong dị cảnh có động vật ăn thịt với quy mô lớn, có các khu vực lớn phù hợp với điều kiện sống của động vật mà chưa thể thăm dò được.
Khi đối diện với dị cảnh ở LV3 trở lên, cần đào chiến hào khổng lồ xung quanh cầu dị cảnh, đồng thời xây dựng tường bao kiên cố, hoàn toàn phong tỏa cả cầu dị cảnh, bất cứ lúc nào cũng phải đề phòng sinh vật bên trong dị cảnh xâm phạm với quy mô lớn.
Với kế hoạch vây cầu cấp một, chiến hào rộng hai mươi lăm mét, sâu năm mét, tường bao cao mười mét, bên trong có khu vực sinh hoạt dành cho lính xạ kích.
Kế hoạch vây cầu cấp hai, chiến hào tiếp tục sâu thêm mười mét, tường bao cao năm mươi mét, lắp đặt vũ khí hạng nặng, cộng thêm súng máy Gatling.
Kế hoạch vây cầu cấp ba, không xây chiến hào mà xây tường bao thành một hình bán cầu, phong tỏa hoàn toàn cầu dị cảnh ở bên trong, tránh cho các sinh vật biết bay bên trong dị cảnh xâm lấn.
Những thứ này tổng hợp thành "kế hoạch vây cầu."
"Ông Lưu, Tư lệnh Mạnh", dù gì thì kế hoạch vây cầu không phải chuyện đơn giản, Triệu Khởi Dân vẫn cần xác nhận sau cùng, "Với cầu dị cảnh số Mười Chín mà chúng ta phát hiện ra, hai người cho rằng nên khởi động kế hoạch vây cầu cấp mấy?"
Điều này rất quan trọng, nhìn chung vì nó liên quan đến tiền bạc, số tiền đầu tư giữa cấp một và cấp hai không chỉ đơn giản là gấp đôi lên đâu.
"Với tình hình trước mắt", Lưu Hoa Quân trước kia xuất thân từ lính trinh sát, ông có kinh nghiệm phong phú, cho nên đến cả Tổng Tư lệnh Mạnh Đình Huy cũng vô cùng chú trọng ý kiến của ông. Lúc này đây, việc đáng làm thì phải làm, ông phát biểu suy nghĩ của mình: "Chắc là nên khởi động kế hoạch cấp một, đợi các trinh sát viên ở bên trong ra hết rồi chúng ta phân tích sau."
"Nhưng mà..." Triệu Khởi Dân có vẻ khó xử, "Quy mô của kế hoạch cấp một với kế hoạch cấp hai chênh lệch quá lớn, chúng ta phải đào móng sâu chừng nào ạ?"
Một trọng điểm khác của kế hoạch vây cầu chính là nền móng.
Tường bao cao mười mét và tường bao cao năm mươi mét, mức độ vững chắc của nền móng chắc chắn không cùng đẳng cấp.
"Đào móng theo kế hoạch cấp hai", Lưu Hoa Quân nhìn về phía Mạnh Đình Huy, "Tư lệnh Mạnh, cậu thấy thế nào?"
"Con thấy được ạ", Mạnh Đình Huy gật đầu, "Theo tình hình hiện tại, có thể xác định mức độ của dị cảnh này ít nhất cũng là LV3, chuẩn bị thêm một chút không có gì xấu. Có trời mới biết bên trong chứa thứ gì, cứ đào móng theo kế hoạch cấp hai, dù gì cũng không tốn thêm bao nhiêu."
Triệu Khởi Dân suy xét, đây chúng là lựa chọn tốt nhất. Ông lập tức gật đầu, "Được, vậy tôi bắt đầu khởi động kế hoạch vây cầu. Tôi lập tức quay về liên hệ với các bên khai thác bất động sản."
Lưu Hoa Quân và Mạnh Đình Huy cùng gật đầu: "Ừ."
...
Tối đó Triệu Minh về nhà, vừa cởi quần áo ra, ba cậu - Triệu Trưởng Phát đã vội vàng hỏi, "Tiểu Minh, hôm nay lớp dự bị của con có giảng về quả bong bóng to đùng xuất hiện ở khu Đông Nam thành phố mình không?"
"Có đó ba", Triệu Minh gật đầu, cậu ta ngồi xuống kể cho ba mình nghe, "Nói về thứ đó, nó đỉnh lắm ba. Ba có biết lỗ giun thời gian không gian không? Cái bong bóng khổng lồ ở khu vực Đông Nam thành phố chính là một cái lỗ giun loại nhỏ, gọi tắt là cầu dị cảnh, nối với một lục địa chưa biết trong vũ trụ."
"Lỗ giun loại nhỏ!" Triệu Trưởng Phát vừa nghe thấy từ này đã giật mình, sau đó ông hỏi ngay, "Thứ ấy có an toàn không? Có cần ra ngoài tránh nạn hay gì không?"
"Con đâu biết được?" Triệu Minh nhún vai, "Nhưng Trái đất lớn như thế, cái lỗ giun như thể mọc ở đó vậy, muốn chạy cũng đâu chạy được? Bây giờ cả thế giới có mười chín cái lỗ giun rồi. Ba yên tâm đi, phía quân đội đã bao vây chặt cứng cái lỗ giun đó rồi. Thực ra con cảm thấy, đây là một cơ hội rất tốt, ba nghĩ mà xem, bây giờ thế giới thay đổi rồi, hôm nay con nghe giảng, người ta bảo nồng độ linh khí bên trong dị cảnh dồi dào lắm, con cảm thấy có lẽ đây là một cơ hội phát triển bất động sản rất ổn, hay là ba thử xem?"
"Thật hả?" Nghe thấy tin tức này, Triệu Trưởng Phát sờ sờ cảm, "Ừ... cũng đáng để suy xét đấy, giả dụ như bên trong dồi dào linh khí, vậy thì giá nhà đất chắc sốt xình xịch nhỉ?"
Kể ra thì lần này Triệu Trưởng Phát rất nghiêm túc.
Ông đột nhiên phát hiện ra thằng con trai phá gia chi tử của mình ngày thường trông tùy tiện cẩu thả chỉ biết ăn chơi, nhưng lúc cần đến cũng nhiều ý tưởng ra phết...
Khai thác bất động sản bên trong dị cảnh, chắc chỉ có cậu ta mới nghĩ ra...
Nhưng đây có lẽ là một cơ hội rất tốt, tiếc rằng bây giờ những thông tin liên quan đến dị cảnh gì gì đó vẫn chưa được lãnh đạo cấp trên tiết lộ dù chỉ một chút xíu, mình hoàn toàn chẳng có tư liệu gì...
"Tiểu Minh, con xem xem, có thể nghe ngóng tin tức giúp ba không?" Triệu Trưởng Phát nhíu mày, "Chứ không có tin tức gì, ba muốn ra tay cũng không có cơ hội. Cấp trên chẳng tiết lộ tí ti gì về cái dị cảnh này."
"Con làm thế nào được", Triệu Minh bất đắc dĩ, "Thứ này chỉ có thể trông chờ vận may thôi..."
Cậu ta đang nói vậy, quản gia đột nhiên bước tới, đầu tiên cung kính cúi người, sau đó lên tiếng báo cáo: "Ông chủ, cậu chủ, bên ngoài có một người đàn ông xin được gặp, còn cố ý mang tới một món đồ."
"Hả?" Triệu Trưởng Phát tò mò hỏi: "Cái gì thế?"
Quản gia đáp: "Hình như là một pho tượng ngọc thạch."
"Của con đó, của con đó", Triệu Minh bỗng chốc nhảy dựng lên, cười ha hả, "Không ngờ nhanh vậy luôn, mau bảo anh ta chuyển vào đây cho con, cứ đưa thẳng vào phòng con ấy."
Triệu Trưởng Phát thấy lạ: "Cái gì mà thần bí thế nhỉ..."
Người giúp việc nhanh chóng nâng pho tượng cao gần một mét vào phòng của Triệu Minh. Khi tấm vải phủ bên trên được gỡ ra, thoáng chốc...
Mẹ kiếp, đây không phải là Hồng Tiểu Phúc sao?!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...