Âu Thần

Translator: Nguyetmai

"Đùng…" "Đùng…" "Đùng…" "Đùng…"

Vô số gene rác trong cơ thể bắt đầu vùng vẫy khỏi xiềng xích, Hồng Tiểu Phúc ngồi tại chỗ, cả người bắt đầu tỏa hơi nước nóng hầm hập, mà cùng với đó, cứ như thể từ hằng cổ đến nay vốn đã vậy, đầu óc Hồng Tiểu Phúc bỗng tràn ngập vô số thông tin!

Đó là thông tin được cất giấu trong ADN.

Cảm giác đó giống như chim trời bẩm sinh đã biết bay, cá bẩm sinh đã biết bơi, thông tin tiềm tàng trong ADN trong cơ thể cũng như vậy.

Cho đến khoảnh khắc này, Hồng Tiểu Phúc cuối cùng mới biết, năng lực của mình là gì.

Trước kia cậu vẫn luôn thấy rất mơ hồ, bây giờ cuối cùng đã lên cấp, một phần thông tin về năng lực của cậu mới rót vào đầu.

"Hóa ra là vậy..." Hồng Tiểu Phúc thở dài một tiếng, sau đó từ từ mở mắt ra.

"Thế nào rồi thế nào rồi?" Triệu Minh ăn kẹo... à, ăn thuốc kích thích về cơ bản chẳng có cảm giác gì, nhưng vừa nhìn trạng thái của Hồng Tiểu Phúc đã biết sự thay đổi của cậu rất lớn, lập tức tò mò hỏi, "Ban nãy có phải cậu... lên cấp rồi không?"

"Đúng vậy", nhìn gương mặt vô cùng quan tâm của mọi người, Hồng Tiểu Phúc mỉm cười gật đầu, "Tôi tấn cấp rồi, bây giờ đang bước vào ngưỡng cửa LV2."

Sau đó, cậu ngừng lại, tiếp tục nói, "Cuối cùng tôi cũng biết năng lực của mình là gì rồi."

Hồng Tiểu Phúc cuối cùng cũng biết năng lực của cậu là gì rồi!

Thánh thần thiên địa ơi, tình huống gì đây? Năng lực của cậu ấy cuối cùng cũng xuất hiện rồi à?!

"Mau mau mau, mau nói cho mọi người nghe!" Triệu Minh tò mò muốn chết rồi ấy. Suốt một thời gian dài như vậy, năng lực của Hồng Tiểu Phúc luôn là một câu đố hóc búa!

Hôm nay tấm màn bí mật cuối cùng cũng được vén lên rồi sao?!

Mấy người có mặt ở đó yên lặng lắng nghe.

"Năng lực của tôi, thực ra là may mắn", Hồng Tiểu Phúc cười tủm tỉm, "Nhưng lúc đạt LV1, năng lực này không quá mãnh liệt, mà gene chứa thông tin về điều này còn chưa được giải mã, cho nên không cảm nhận được. Nhưng bây giờ thì khác, tôi đã biết rất nhiều thông tin rồi."


"Thánh thần thiên địa ơi!" Triệu Minh chấn động luôn!

Năng lực thức tỉnh là may mắn, bùng nổ quá rồi đấy?!

"Tôi hiểu rồi!" Triệu Minh búng tay tách một cái, "Chẳng trách cậu có thể khiến người ta quỳ xuống, đó là vì năng lực may mắn của cậu có hiệu quả đúng không?"

Gọi người ta quỳ xuống, năng lực này kinh khủng quá trời đất!

Hóa ra nguyên nhân là vì vận may à?

"Đúng mà cũng không đúng", Hồng Tiểu Phúc cười khà khà, "Hiện tượng khiến người ta quỳ xuống thực ra là một kỹ năng của tôi, có tên là..." Hồng Tiểu Phúc nói đến đây, phần sau từ từ chậm lại, "Kính chào thần may mắn..."

Kính chào thần may mắn!

Triệu Minh: "..."

Tô Oánh: "..."

Lý Hoằng: "..."

Thẩm Tiểu Linh: "..."

Đúng quá rồi! Lần này hoàn toàn đúng hết rồi!

Chẳng trách người ta gặp phải Hồng Tiểu Phúc là cứ quỳ xuống, hóa ra là vì cần tham kiến thần may mắn!

Phải nói là vận may của Hồng Tiểu Phúc quá trâu bò, không quỳ không được!

"Đúng là vô địch thiên hạ mà!" Tô Oánh nghe xong đần cả người! Cô đờ đẫn nói, "Kính chào thần may mắn, kỹ năng này quá đỉnh luôn!" Sau đó nhớ ra một chuyện khác, cô hỏi, "Đây là kỹ năng của LV1 đúng không, vậy có kỹ năng của LV2 chứ? Cậu nói đi để tớ chuẩn bị tâm lý!"

"Có chứ", nói đến đây, Hồng Tiểu Phúc gãi gãi đầu có phần ngượng ngùng, "Kỹ năng LV2 của tớ, nói ra hơi khó nghe..."

Kỹ năng hơi khó nghe?

Lại là cái quái gì đây?

"Nói đi", Triệu Minh nóng vội lắm rồi, "Để bọn tôi chuẩn bị tâm lý chứ!"

Hồng Tiểu Phúc kho hẽ một tiếng rồi nói, "Kỹ năng LV2 có tên là lấy đá chọi trứng..."

Tên tuổi gì nghe kỳ quá vậy!

"Lấy đá chọi trứng?" Triệu Minh tò mò, "Tôi biết câu thành ngữ lấy trứng chọi đá rồi, thế lấy đá chọi trứng là cái quái gì?"

"Nói một cách đơn giản là..." Người ta hỏi đến vậy rồi thì Hồng Tiểu Phúc cũng đành giải thích thôi, "Nghĩa là ai có địch ý với tôi, có lẽ sẽ gặp phải công kích không rõ nào đó, sẽ có hòn đá công kích... 'trứng' của anh ta..."

Triệu Minh: "..."

Tô Oánh: "..."

Lý Hoằng: "..."

Thẩm Tiểu Linh: "..."

"Khụ khụ khụ khụ khụ", Triệu Minh lập tức kẹp chặt hai chân lại. Đỉnh quá anh Phúc nhà tôi! Kỹ năng của cậu đỉnh đến mức vậy sao? Lấy đá chọi trứng, nghĩ tới cảnh đó thôi đã muốn bùng cháy lắm rồi, hiểu không?


"Xùy xùy xùy", Tô Oánh đỏ mặt, "Kỹ năng gì mà lưu manh thế..." Cô vội vàng đổi đề tài, "Tiểu Phúc, vận may của cậu chắc cũng được phân chia cấp bậc đúng không? Bây giờ đến cấp bậc nào rồi?"

Hồng Tiểu Phúc gật đầu, "Có phân chia đó. Lúc mới LV1 tên nó là vận may, nghĩa là ngày thường tớ khá suôn sẻ. Bây giờ LV2 rồi, tên là vận may tràn ngập, may mắn hơn LV1 nhiều, nhưng thứ này khá là khó đo lường..."

Vận may mà, chỉ số vận may cao bao nhiêu quả thực không dễ đo lường.

Nhưng nói thật lòng, điều này chỉ đúng với người bình thường thôi.

Dù gì ở đây cũng có một tên mang sẵn năng lực "tiền" từ khi sinh ra...

"Cái này không đơn giản sao?" Triệu Minh lấy điện thoại ra, mở một loạt trò chơi trong đó, "Muốn thử nghiệm vận may đơn giản không ấy mà, ở đây tôi có đầy trò chơi, thích thử kiểu gì cũng được!"

Mấy người kia: "..."

Quên mất cái tên vung tiền này rồi...

"Nào nào nào, chúng ta bắt đầu từ Âm Dương Sư nhé", Triệu Minh nói rồi mở giao diện trò chơi Âm Dương Sư. Bình thường lúc chán ngán Tô Oánh cũng chơi trò chơi này, vừa nhìn thấy số lượng thẻ xanh của Triệu Minh trong trò chơi đã kinh ngạc, "2485 bùa xanh! Cậu tính lên trời đấy à?!"

Hồng Tiểu Phúc chưa từng chơi trò này nên không rõ tình huống, cậu tò mò hỏi: "Bùa xanh kia đắt lắm à?"

Tô Oánh gật đầu: "Một túi đồ 648 tệ có 40 bùa xanh, cậu ta có 2485, cậu tự tính đi."

Hồng Tiểu Phúc: "..."

Thẩm Tiểu Linh: "..."

Muốn đạp chết tên này quá, làm sao bây giờ? Online chờ câu trả lời, gấp lắm nhé!

"Khụ khụ, đừng để ý đến chi tiết!" Triệu Minh vội vàng ho vài cái, "Chính sự quan trọng, chính sự quan trọng hơn. À ừm, anh Phúc, trước hết cậu thử rút mười lần liên tiếp đi?"

Hồng Tiểu Phúc gật đầu, "Vậy tôi... thử xem sao? À phải rồi, rút thế nào là tốt, thế nào là dở?"

Triệu Minh đáp, "Có ký hiệu SR là khá rồi, tốt nhất là SSR, rất hiếm!"

"Ồ..." Hồng Tiểu Phúc nói rồi hỏi xem rút mười lần liên tiếp ở đâu, sau đó bắt đầu...

"Bụp! SR!"

Triệu Minh: "Khá lắm!"


"Bụp! SR!"

Triệu Minh, "Khá!"

"Bụp! SSR! Tỳ Mộc Đồng Tử*!"

Triệu Minh: "Thánh thần ơi? Tỳ Mộc!"

(*) Tỳ Mộc Đồng Tử hay thức thần Ibaraki Doji, xếp loại SSR cực kì quý hiếm, vai trò chiến đấu là công kích đơn thể/quần thể.

"Bụp! SSR! Hoang*!"

Triệu Minh: "Thánh thần ơi! Hoang!"

(*) Hoang hay thức thần Susabi, xếp loại SSR cực kì quý hiếm, vai trò chiến đấu là tấn công quần thể và đơn thể.

"Bụp! SR..."

Triệu Minh: "Khá!"

Kết quả nhanh chóng đã có, lần rút mười phát liên tiếp đầu tiên đã có hai thẻ SSR! Còn lại toàn bộ là SR!

"Đỉnh quá rồi anh Phúc của tôi!" Triệu Minh kích động đến mức suýt khóc!

Nói thật lòng, Triệu Minh cứ như thần đen đủi ấy!

Lúc chơi trò này, cậu ta đen đến mức vận rủi của cậu ta đến mốc sáu rồi*...

(*) Trong Âm Dương Sư, có sự đo lường vận rủi, vận rủi nhất là mốc sáu.

Năng lực của Hồng Tiểu Phúc ở chỗ khác hình như không quá rõ ràng, nhưng áp dụng vào trò chơi này đúng là vô địch luôn, hiểu không?! Triệu Minh lập tức nịnh nọt Hồng Tiểu Phúc, "Anh Phúc, sau này tôi sẽ theo cậu lăn lộn! Cầu che chở!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận