Translator: Nguyetmai
Marcus sụp đổ.
Có thể nói năng lực của cậu ta chính là năng lực của nhân viên tình báo hoàn mỹ!
Hoàn toàn vô hình, nhìn bằng mắt thường sẽ không thấy được bất kỳ dấu vết gì, quan trọng nhất là ngay cả mùi hương và hơi thở, người khác cũng không cảm nhận được.
Kể cả là mũi của loài chó khôn nhất cũng không thể ngửi ra được.
Kết quả, ai có thể nghĩ rằng hôm nay cậu ta lại thất thủ tại đây? Lại còn gặp nạn bởi một phương thức cực kỳ vô lý?
"Gián điệp!" Đại Tráng là người đầu tiên phản ứng, quá trình rèn luyện nghiêm khắc trong quân đội hàng ngày đã nói cho anh biết, loại người lén nghe trộm ở đây trăm phần trăm là gián điệp, vậy nên việc đầu tiên anh làm là đứng chắn trước đám người Hồng Tiểu Phúc, thậm chí hai chân còn giẫm rầm rầm trên mặt đất, sau đó lao lên đè Marcus vừa bại lộ thân phận xuống mặt đất: "Không được nhúc nhích!"
Marcus vốn muốn chạy trốn, nhưng đáng tiếc là dù gì cậu ta cũng không phải người thức tỉnh ở hình thái cường hóa, lại phải đối mặt với Đại Tráng ở LV3...
Cho nên cậu ta cực kỳ thức thời mà đầu hàng: "STOP! STOP! Tôi đầu hàng, tôi đầu hàng!"
Mọi người: "..."
Người này đầu hàng cũng nhanh quá đi ha?
"Đến từ đâu?" Lưu Hoa Quân lạnh mặt đi tới: "Xem dáng vẻ này của cậu hẳn là đã nghe được không ít tin tức ở đây nhỉ!"
Hiện tại, Lưu Hoa Quân thật sự sợ hãi.
May mắn thay người này gặp phải Tiểu Phúc, nếu không cậu ta thật sự chạy về, vậy thì tin tức hoàn toàn bị lộ.
Dù sao, Marcus cũng là một nhân viên tình báo, mồm miệng rất kín tiếng: "Tôi muốn yêu cầu được dẫn độ về nước, có chuyện gì hãy thảo luận với luật sư của tôi!"
Lưu Hoa Quân cười nhạt: "Cậu cho rằng chúng tôi sẽ trả cậu về hay sao? Sắp tới có thể chúng tôi sẽ sử dụng một chút thủ đoạn với cậu, hy vọng cậu có thể trụ được."
Marcus khinh thường cười nói: "Yên tâm đi, các người sẽ không moi được gì từ chỗ tôi đâu!"
"Ông nội Lưu ơi." Triệu Minh ở bên cạnh bắt đầu nảy ra ý xấu: "Anh ta là gián điệp đúng không ạ? Vừa hay mấy ngày nay chúng cháu mới tập được một loại kỹ năng, cháu cảm thấy có thể dùng với cậu ta một chút, thử xem hiệu quả thế nào."
Lưu Hoa Quân lập tức tò mò: "Ồ? Kỹ năng gì?"
Triệu Minh nói bậy một cách đầy nghiêm túc: "Kỹ năng này tên là dùng đá đập trứng, chính là dùng đá nhẹ nhàng đập lên trứng của cậu ta..."
Marcus: "!!!"
Marcus lập tức chửi ầm lên: "Thằng nhãi chết tiệt, tao sẽ không để yên cho mày! Tao với mày còn chưa xong đâu á á á á!"
Lưu Hoa Quân cười lớn: "Ha ha ha, kỹ năng này rất tốt! Tốt lắm! Có điều nếu như đập vỡ mất thì phải làm sao?"
Triệu Minh nhướng mày, nói với Lưu Hoa Quân: "Cháu có thể chữa!"
Lúc này, Marcus đã đổ mồ hôi lạnh!
Nói thật, làm một nhân viên tình báo, từ giây phút kia cậu ta đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần chịu chết. Lần này ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, nếu không ít nhất cậu ta cũng có cách tạm thời tự biến mình thành người thực vật...
Kết quả, giờ thì to chuyện rồi!
M* kiếp, sao ở đây lại còn một vú em!
Chịu khổ một lần cũng không có vấn đề gì, chuyện đau đớn nhất là chịu khổ nhiều lần, đập vỡ trứng rồi lại chữa khỏi, vỡ xong lại chữa tiếp, chuyện này ai chịu nổi?
Quả nhiên, việc khiến cậu ta sợ hãi nhất đã xảy ra, Lưu Hoa Quân cười ha ha vung tay lên: "Cứ làm như vậy đi!"
"Các người không thể làm vậy! Các người không thể làm vậy!" Lúc bị lôi đi, Marcus đã thật sự gào khóc: "Các người không thể làm như thế! Tôi phản đối! Các người đang giẫm đạp lên quyền con người đấy!"
Mọi người: "..."
Trước khi đến đây cậu đã nghĩ gì thế, may mà bị chúng tôi bắt lại, nếu không chẳng phải phát minh mà viện sĩ Hầu dốc hết tâm huyết vào sẽ bị cậu trộm đi hết hay sao?
Marcus bị lôi đi không đến năm phút, từ hành lang đã truyền đến từng hồi tiếng hét xé ruột xé gan: "Á á! Á á á!"
Mọi người bắt đầu tưởng tượng ra cảnh tượng Đại Tráng cầm một cây chùy nhỏ trong tay, nhẹ nhàng đập từng cú xuống hai hòn trứng của tên gián điệp: "Mày nói không? Mày có nói không?"
Mọi người: "..."
Một trận gió vừa lạnh vừa độc thổi qua, trời ơi, hình ảnh này cũng đẹp quá đi...
Ước chừng cậu ta phải gào thét một lúc lâu, sau đó Đại Tráng lập tức trở về, khuôn mặt hớn hở: "Cậu ta khai hết rồi."
Mọi người: "..."
Nhanh như vậy sao?
Có thể cậu ta sẽ trở thành nhân viên tình báo bỏ cuộc nhanh nhất trong lịch sử mất...
"Ha ha, tốt." Lưu Hoa Quân cười ha ha, nói: "Bắt đầu đi. Xem cậu ta biết được điều gì mà chúng ta không biết."
Đại Tráng cung kính đưa tay lên: "Đã rõ."
Quá trình tra hỏi thế mà lại thuận lợi ngoài ý muốn, thật ra cũng chẳng có gì, chủ yếu là thực ra người này cũng không biết được nhiều chuyện. Cậu ta chỉ là một gián điệp, lại chẳng phải kẻ có địa vị cao...
Thế nhưng, lần thẩm vấn này vẫn có niềm vui ngoài ý muốn...
"Thủ trưởng." Đại Tráng nói ra toàn bộ những điều mà anh nhớ được: "Cậu ta tên là Marcus, là nhân viên tình báo của cơ quan quốc gia Mỹ. Lần này đến chỗ chúng ta, cậu ta đã ẩn nấp nửa tháng, bắt đầu từ khi khánh thành vách ngăn cầu bao. Vì sợ đưa tin tình báo qua internet về sẽ bị cảnh sát mạng của chúng ta phát hiện, nên cậu ta viết hết tin tình báo quan trọng vào trong nhật ký, chờ đến khi về nước mới nộp lên."
"Ừm, tốt." Lưu Hoa Quân hài lòng gật đầu, nói: "Vậy tức là, những tin tức trọng yếu cơ mật của chúng ta vẫn chưa bị cậu ta truyền đi, đúng không?"
Đại Tráng gật đầu: "Đúng vậy, tôi đã cho người đi lấy quyển nhật ký kia rồi, chắc sẽ trở về nhanh thôi."
Quả nhiên, rất nhanh sau đó đã có người cầm một quyển nhật ký vào phòng: "Thủ trưởng, đã tìm được quyển nhật ký ấy rồi, nó đây ạ."
"Nhanh, đưa tôi xem xem." Lưu Hoa Quân nhận quyển nhật ký, rõ ràng văn tự viết trên đó đã được mã hóa. Tuy Lưu Hoa Quân không biết cậu ta viết gì nhưng chuyện này cũng không quan trọng, dù sao cứ trực tiếp đưa đi là được. Ông lập tức dùng năng lực điều khiển bằng suy nghĩ xé quyển nhật ký nát bấy, sau đó bật lửa thiêu hủy, lúc này mới hài lòng vỗ tay: "Lần này được rồi."
Trong quyển nhật ký này chắc chắn đều là ghi chép thực nghiệm mà Marcus ghi lại được, dù sao thời gian này chuyện thật sự quan trọng chính là phương diện ấy, còn những chuyện khác cũng không có gì đặc biệt.
Hiện tại sổ ghi chép đã bị hủy, Marcus cũng không thực hiện được mưu kế về nước, quả thật đã không còn gì phải lo lắng.
Lưu Hoa Quân: "Tiếp tục đi."
"Được." Đại Tráng gật đầu nhìn vào bản ghi chép tình báo của Marcus: "Những chuyện khác cơ bản không có gì là đặc biệt quan trọng, những chuyện cậu ta biết được cũng không tính là nhiều, có điều có một tin tức cậu ta nghe lén được trong lúc nhàm chán ở nước Mỹ."
Ồ? Đại Tráng nhấn mạnh điểm này, vậy tin tức này nhất định sẽ rất thú vị!
Ánh mắt Lưu Hoa Quân sáng lên: "Tin tức gì?"
Đại Tráng nhìn vào sổ ghi chép: "Cậu ta nói Viện Khoa học Mỹ đã phát hiện ra sinh vật nguyên tố trong dị cảnh số 8, những sinh vật nguyên tố này hầu hết đều sở hữu thực lực từ LV3 trở lên. Quan trọng nhất, tại nơi ở của chúng đã phát hiện được một vật chất gọi là kết tinh nguyên tố. Thứ bọn họ phát hiện được kết tinh nguyên tố, bên bọn họ đã phát hiện ra kết tinh nguyên tố hệ hỏa. Kết tinh nguyên tố hệ hỏa này là tài nguyên quan trọng để nghiên cứu phát triển nguồn pin năng lượng mới, sau khi dung hợp với sắt dị giới có thể mang đến tính chất ổn định hoàn hảo cho pin."
Vừa nghe lời này, mọi người ở đây lập tức ngẩn người.
Kết tinh nguyên tố hệ hỏa là bộ phận quan trọng để mở rộng nguồn pin năng lượng mới.
Quả là chuyện lớn, đây chính là một phát hiện trọng đại đó! Bây giờ pin năng lượng mới của Hoa Hạ đang ở đâu? Vẫn còn đang ở trên mặt giấy kìa!
Vì sao pin sắt dị giới kia đến giờ vẫn chưa được phát triển xong?
Một trong những nguyên nhân quan trọng trong đó là nó cực kỳ không ổn định, mấy người chỗ viện sĩ Hầu đã luyện chế ra một số lượng lớn pin sắt dị giới, kết quả, tuy khả năng nạp điện không có vấn đề gì nhưng vào thời điểm nạp điện rất dễ xảy ra cháy nổ!
Điều đó nghĩa là gì?
Có nghĩa là nếu không xử lý tốt, thứ này sẽ giống NOTE 7 đấy, lúc nào cũng trực chờ nổ tung!
Giờ thì được rồi, chỉ cần xử lý được kết tinh nguyên tố hỏa, vậy thì mọi chuyện đều không thành vấn đề!
"Thật tốt quá, thật tốt quá!" Viện sĩ Hầu cực kỳ vui sướng, cười ha ha nói: "Tôi đã nói rồi, tôi đã bảo thời đại bây giờ là thời đại nguyên liệu lên ngôi! Kết tinh nguyên tố hỏa, kết tinh nguyên tố hỏa..." Sau đó ông trầm xuống một chút: "Có thể tìm cái này ở chỗ nào?"
Nghe xong câu này, mọi người đều buồn bực hết sức.
Đúng vậy, bây giờ đã biết phải dùng nguyên liệu gì, nhưng lại không tìm ra nguyên liệu này...
Lưu Hoa Quân xoa cằm: "Để tôi nghĩ xem..." Sau đó, ông lấy điện thoại ra: "Alo, Tiểu Trương à? Cậu giúp tôi liên lạc ra nước ngoài một chút, hỏi xem ở đâu có kết tinh nguyên tố hệ hỏa... Đúng, đúng rồi, chính là tên đó, được... Phải, cực kỳ gấp đó."
Gọi xong cú điện thoại này, Lưu Hoa Quân thở dài: "Trước mắt chúng ta không có, chỉ có thể bỏ tiền ra mua, không biết ở nước ngoài có không, có bán không..."
Không lâu sau, có điện thoại đáp lại, Lưu Hoa Quân vừa nghe liền ngây ngẩn cả người: "Gì cơ? Liên minh châu Âu bán một kilogam với giá tám triệu Euro? Mỹ thì sao? Mười triệu đô la Mỹ? Sao bọn họ không đi ăn cướp luôn đi!"
Mọi người: "!!!"
Thế này thì toi rồi, thứ đó đắt đến vậy hay sao?
Tám triệu Euro, đổi ra cũng phải đến sáu mươi triệu nhân dân tệ mới mua được một kilogam?
Không thể không nói, giá này cũng cao quá đi.
Sáu mươi triệu mới mua được một kilogam, tạm không nói đến chuyện dùng hết vào việc làm thí nghiệm, quan trọng là thứ này dùng để làm gì? Để làm pin đó!
Sáu mươi triệu một kilogam, có trời mới biết có thể làm ra mấy cục pin?
Nếu như làm mười cục mà một cục đã có giá vốn là sáu triệu, thế thì ai mua nổi?
"Đám quỷ hút máu này!" Lưu Hoa Quân buồn bực đập bàn: "Sao bọn họ không lên trời luôn đi! Sáu mươi triệu mới được một kilogam, làm thế quái nào được?"
Thật ra nếu nhất định phải mua thì cũng không phải là không mua nổi, chỉ có điều ai biết được sản lượng của thứ này được bao nhiêu, nếu sản lượng của bọn họ không hề nhỏ thì sao? Lỡ như mức tiêu hao lớn thì sao? Đến lúc đó chẳng phải sẽ bị bọn họ bóp cổ sao?
Cho nên Lưu Hoa Quân rất phiền muộn.
Đúng lúc này, một anh lính vội vàng chạy tới, đến bên cạnh cung kính chào rồi nói nhỏ bên tai Lưu Hoa Quân: "Thủ trưởng Lưu, có phát hiện quan trọng trong hang châu chấu kia, mời thủ trưởng Phương sang đó ngay lập tức!"
Trong hang châu chấu có phát hiện quan trọng?
Nghe xong, Lưu Hoa Quân liền nhíu mày, sau đó sắp xếp cho đám Hồng Tiểu Phúc: "Tiểu Phúc này, giờ ông đi họp đã, các cháu cứ tự do hoạt động đi nhé, không thành vấn đề chứ?"
Mấy người Hồng Tiểu Phúc cười híp mắt, gật đầu: "Vâng thưa ông."
"Đi đi đi, đi mau đi mau." Sắp xếp xong cho đám Hồng Tiểu Phúc, Lưu Hoa Quân vội vã theo anh lính kia đi ra ngoài cửa lớn của phòng thí nghiệm, vừa đi vừa nhỏ giọng nói: "Trong hang châu chấu có phát hiện quan trọng, có thể là gì chứ?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...