Át chủ bài

Ông chủ Tống là một gã cường hào ở địa phương, có quan hệ mờ ám với giới chính trị, nhưng lại không hợp với Mao Ngọc Thuận lắm, cho nên anh ta mới giao cái chuyện tệ hại này cho cô, để cô thay anh ta đi hứng chịu cái gáo nước lạnh này.
 
Miên Phong cầm cái hộp lui ra, bước khỏi cổng, chặn một chiếc taxi màu đen trên đường lại.
 
Không bao lâu sau chiếc xe lái đến khu người Anh, người nước Anh rất thích tận hưởng cuộc sống nên đã chọn mảnh đất tốt nhất ở thành phố Tô Bắc, dọc hai bên đường trải nhựa là một hàng cây hoè cao lớn nhiều năm tuổi, ánh mặt trời lượn lờ trên tán cây xanh mướt, quán rượu nhỏ, tiệm cà phê còn có các hiệu cầm đồ nước ngoài có đủ tất cả.
 
Bỗng nhiên đầu xe rẽ ngoặt rồi lên dốc, Miên Phong lập tức thẳng người, cảnh giác nói: “Không phải đi thẳng sao?”
 
Đối phương cười mỉm đáp lại trong kính chiếu hậu rồi đậu xe bên ngoài một vườn hoa nhỏ của một căn nhà riêng.
 
Anh nhẹ nhàng nhảy xuống xe, cánh cửa bên phải của Miên Phong bị người ta kéo mở.
 
Cố Thành cong eo ngồi vào trong, cởi nón đen trên đầu xuống, một tay cởi cổ áo của áo sơ mi xám nhạt bên trong áo vest ra, trên mặt treo lên cười vô cùng thân thiết: “Sao đây, nhìn thấy tôi thì giật mình lắm hả?” Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
 
Miên Phong đương nhiên là giật mình rồi.

 
Cố Thành cọ xát người cô, duỗi tay đẩy cửa sổ thuỷ tinh bên cạnh lên, rèm cửa sổ cũng roẹt một tiếng kéo lại, ánh sáng lập tức tố xuống rất nhiều.
 
Thùng xe vốn cũng không lớn, hơi thở của Cố Thành gần ngay sát bên, Miên Phong tức thì đỏ mặt, trên người cũng có chút nóng lên.
 
Cố Thành cười với cô một tiếng rất nhạt, cũng rất tuỳ ý, rút điếu thuốc trong túi ra châm lửa.
 
“Cha nuôi tìm tôi có việc gì à?” Miên Phong hơi thấp thỏm hỏi, mơ hồ đã biết được đáp án, đáp án này khiến lòng cô có cảm giác bối rối vi diệu.
 
Một cánh tay của Cố Thành khoác lên mép cửa sổ bên phải, ánh mắt nhìn về phía trước, khi hút vào nhả ra vòng khói thì cằm hơi nhếch lên: “Không có chuyện lớn gì.”
 
Nheo mắt nhìn vào túi đựng văn kiện căng phồng trong tay cô, rút ra rồi quăng lên ghế trước, tiếp theo lại không làm ra hành động gì nữa.
 
Miên Phong cảm thấy hô hấp hơi khó khăn: “Cha nuôi.”
 
Cô quay đầu sang phải, mặt của Cố Thành cũng lập tức quay sang, bốn mắt nhìn nhau, tim Miên Phong lại đập mạnh một cái, Cố Thành không thèm nhìn mà hất tàn thuốc, giọng rất trầm: “Có biết tôi muốn làm gì không.”
 
Một sức mạnh vô hình xuyên qua lồng ngực của Miên Phong, đầu ngón tay găm vào lòng bàn tay, bả vai cứng đờ không dám nhúc nhích, nhưng eo hông lại vặn vẹo một cái.
 
Cô lùi về sau nửa phân, không phải không dám nhìn anh, không giống như trước đây có thể dùng ánh mắt chân thành ngay thẳng mà nhìn anh, giờ phút này cô mà nhìn anh lâu thêm chút nữa thì như thể sẽ bị ánh mắt của anh thiêu đốt đến bỏng rát. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
 
Cố Thành quay đầu qua hôn cô rất tự nhiên, tay của Miên Phong rơi lên vai anh làm động tác như muốn đẩy ra. Có điều chỉ với chút sức lực đó thì hoàn toàn không đáng nhắc tới.
 
Một bàn tay mạnh mẽ véo hai má cô, Miên Phong ngay cả nước bọt cũng không nuốt xuống được, Cố Thành đã mở môi cô ra, đầu lưỡi linh hoạt trượt vào trong.
 

Miệng của bọn họ chặt chẽ dán vào nhau, dây dưa mà kích động liếm mút.
 
Tâm trí Miên Phong hoàn toàn đình trệ, mơ mơ màng màng mặc cho người ta sắp xếp.
 
Cố Thành lật người cô lại, để cô quỳ ghé vào ghế ngồi, nụ hôn nóng ấm rơi bên mặt, lại từ bên mặt trượt đến dái tai, rồi đến vùng da nhạy cảm sau tai. Động tác của người đàn ông vô cùng uyển chuyển, giữa chừng không hề dừng lại, khiến cho Miên Phong không có nổi một giây để chần chừ do dự, áo sơ mi bị kéo trượt xuống bả vai, anh nhẹ nhàng dùng răng cắn một cái, da đầu Miên Phong liền ngứa ran lên, ngay cả tiếng mở thắt lưng cùng khoá quần cũng mặc kệ.
 
Rất nhanh, một thứ to lớn cứng rắn từ đằng sau chậm rãi tiến vào cơ thể, Miên Phong bỗng nắm chặt mép cửa sổ mà run rẩy mất kiểm soát.
 
Cố Thành thở ra một hơi thật dài, cười khẽ một tiếng bên tai cô: “Kẹp chặt như vậy là muốn tôi mau ra một chút đó hả.”
 
Động tác đầu tiên của anh gần như đã khiến cô ngã quỵ, tiếng hét gian nan giấu vào sau hàm răng.
 
Cố Thành bắt đầu thong thả đâm rút, xoa nắn cặp mông dưới làn váy, tay phải luồn vào áo trong, cách một lớp áo ngực vải voan mỏng mà xoa nắn, trong lúc đó vẫn không quên ngắt nhéo đầu nhũ. Cảm giác ngứa ngáy tức thì lan tràn, ngực Miên Phong phập phồng lên xuống, cánh tay cố sức chống đỡ lực va chạm từ phía sau.
 
Mặt của cô bị anh vặn ra sau, Cố Thành chặt chẽ khoá chặt ánh mắt của cô, nhìn thấy sương mù bên trong, trong giọng điệu mỉa mai còn pha chút hờ hững: “Có nhớ tôi không?”
 
Thùng xe nhỏ hẹp, bóng hình của Cố Thành gần như chiếm cứ toàn bộ bên trong không gian nho nhỏ này.

 
Cô có nhớ không, đương nhiên là nhớ rồi, chỉ có điều là nhớ không quá rõ ràng mà thôi.
 
Cố Thành va chạm vô cùng hung ác làm cho thân thể phát ra tiếng vang cực lớn, bây giờ đang là ban ngày mà còn đang ở trên đường phố nữa, Miên Phong đương nhiên là có hơi sợ hãi, tiếng rên rỉ vụn vỡ đứt quãng bật ra từ trong miệng cô. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
 
Đối mặt với sự ép hỏi của anh, Miên Phong cảm thấy rất oan ức, trong giọng nói cũng mang theo tiếng nức nở: “Nhớ chứ, rất nhớ.”
 
“Đồ lừa đảo. Nếu đã không muốn nói thật thì cứ ngoan ngoan mà bị chịch đi.”
 
Anh đưa tay mình vào trong miệng của cô để cô cắn lấy, tiếp đó lại kịch liệt va chạm không ngơi nghỉ, tinh hoàn vỗ thật nhanh vào âm hạch phía trước, côn thịt cứng rắn dùng tần suất cao mà xông vào hành lang ẩm ướt trơn trượt.
 
Nơi giao hợp trào ra rất nhiều chất lỏng trong suốt, trong cơn mê mang tan vỡ, cô dùng sức kẹp chặt lấy côn thịt trong người mình, lại như đang liều mạng muốn đẩy anh ra ngoài, thân thể cô bỗng đổ ập xuống, thoáng cái đã mất hết sức lực mà gục ngã.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui