Người đàn ông gục ngã bắt đầu giãy dụa, cả người Miên Phong vững chắc như bàn thạch, tay phải cô vòng xuống dưới cằm ông ta, giữ cả đầu ông ta đè ở trước ngực mình.
Cửa phòng bất ngờ bật mở, một người đàn ông cao lớn tóc cuộn, mặc trang phục võ sĩ đen thui, cầm đao kề vào cổ Hứa Quốc Hoa.
“Buông xã trưởng ra, nếu không tôi sẽ giết hắn.”
Người đàn ông có phong thái trầm lặng dùng tiếng Nhật bình tĩnh uy hiếp cô.
Quần áo Hứa Quốc Hoa bị níu tới mức lộn xộn, trên gương mặt anh ta lộ ra vẻ hoảng hốt lo lắng: “Đừng để ý đến tôi, giết hắn đi!”
Trở tay một cái, bá súng nặng chịch đập vào cổ Cúc Điền Úc Giang, xã trưởng đại nhân mềm nhũn nghiêng người ngã qua một bên rồi ngất đi.
“Đây là bạn của bạn tôi, buông anh ta ra đi.” Họng súng đen ngòm của Miên Phong chỉ về hướng đối diện, cũng nói bằng tiếng Nhật trầm trầm, ngay trước mặt người đàn ông, nòng súng bất ngờ di xuống dưới, cô còng lưng từ từ đặt cây súng lục xuống đất. “Đây là thành ý của tôi.”
Người đàn ông dùng thủ đoạn tương tự đánh cho Hứa Quốc Hoa bất tỉnh, sau đó vứt người sang một bên, chắp tay ra sau lưng kéo cửa phòng lại.
Đao võ sĩ trong tay gã đảo nửa vòng, chiếc mái dài chạm tới tận dưới hàng mi, ánh mắt bên dưới lại mang theo sát ý mạnh mẽ: “Mời, bắt đầu đi.”
Trong giây phút ngọn đao nhọn kia đâm tới, Miên Phong nhanh chóng khom eo lại, lưỡi đao lia từ khoảng không trên cánh tay đánh xuống, lướt qua ống tay áo màu hồng hoa anh đào.
Bóng người áo đen chạy nước rút chân không trượt đến bàn thờ Phật, gỡ đao võ sĩ trên trường xuống trong nháy mắt, bóng Cố Thành một lần nữa xuất hiện.
Đây là người đàn ông được trời giao phó cho khả năng luôn nhìn xa trông rộng.
Anh mặc chiếc áo khoác đen kiểu Nhật, chiếc eo săn chắc được cột chặt, chân được cuốn từng vòng từng vòng băng vải, một mình đừng trong bụi lau sậy dưới nắng chiều hai tay chắp ra sau lưng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
“Võ sĩ đạo Nhật Bản chú trọng nghĩa dũng nhân lễ thành.”
“Nghĩa là sự bảo ban nghiêm khắc nhất trong tinh thần của võ sĩ, võ sĩ phải tuân thủ đạo lý và các quy phạm đạo đức.”
“Dũng chính là can đảm dũng cảm, bền bỉ không suy yếu về mặt tinh thần.”
“Thành, chính là muốn giữ sự thành thực, thành thực với nội tâm của mình, thành thực theo đuổi tín nhiệm của bản thân.”
“Gặp người như vậy, cô lấy nghĩa ra để đối đáp với anh ta, anh ta cũng sẽ đáp lại cô bằng thứ tương tự.”
Cố Thành rút đao dài sau lưng ra, chĩa ngang ra trước người: “Vạn sự bất ly kỳ tông, không chỉ là tinh thần võ sĩ đạo, luyện tập bất cứ loại võ nghệ nào, làm bất cứ chuyện gì, cũng phải đem những điều trên chôn sâu vào lòng.”
Lưỡi đao lần nữa đánh từ đầu vai xuống, Miên Phong trở tay làm động tác ngăn cản, nhanh chóng xoay người, đỡ sức mạnh được tích trữ một cách tự phát từ những bắp thịt của đối phương.
Tiếng Cố Thanh nói vẳng tới với tần suất dày đặc: “Mỗi một động tác không phải lấy con số để liên hệ mà phải lấy đơn vị hàng ngàn.”
“Lấy hàng ngàn làm đơn vị, sau mười ngàn lần sẽ trở thành trí nhớ tự phát ở phần bắp thịt.”
“Chỉ cần đúng thời điểm, nó sẽ tự động phản ứng lại.”
“Số lượng là thứ cơ bản, lực đưa ra và phản ứng mới là căn bản. Trong lực phản kích của cô có thể xuất hiện nhược điểm, nếu vậy thì ở mặt tốc độ phải nhanh hơi người khác, người ta nhanh, cô càng phải nhanh hơn người ta.”
Mấy hiệp tiếp theo đều là lưỡi đao đỡ lưỡi đao, trong hầm tối phát ra tiếng đánh giết.
Đao chém ngang tới, đứt mất nửa nến cắm trên giá, cây nến đỏ rực nóng bỏng rơi trên mặt đất phát ra tiếng rồi tắt rất nhanh.
Người đàn ông to lớn hơn Miên Phong rất nhiều, chỉ chốc lát sau trên trán và sau lưng rịn ra toàn mồ hôi nóng, thể lực của Miên Phong không thể nào bằng đối phương, trong lúc không cẩn thận bị rạch một dao vào chỗ bụng dưới.
Một giây sau khi lưỡi dao sắc bén trượt qua, không có cảm giác đau đớn cho lắm. Đến động tác kế tiếp, máu nóng và cả cảm giác đau sắc nhọn trên da thịt tứa ra ngoài hoàn toàn.
Phòng thủ không được, chỉ có thể hợp lực tấn công.
Ánh sáng lần lượt giao thoa vào nhau, người đàn ông thụt lùi ba bước liên tiếp chợt đứng vững vàng, sau lưng dường như đã là tường gỗ, gã hổn hển hít một hơi, quai hàm nẩy lên, chửi thầm một tiếng vô liêm sỉ, Miên Phong tiếp tục chém xéo về phía gã, trong chớp mắt bị gã chếch người thoát được, trong nháy mắt cánh tay giao thoa, tay người đàn ông bấu vào cánh tay phải của cô. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Tây Quan. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua luveva đọc để ủng hộ cho nhóm dịch với nhé. Việc có thêm view sẽ giúp cho nhóm dịch có thêm động lực để hoàn thành nhiều bộ khác nữa. Mọi thắc mắc hoặc có vấn đề gì bạn có thể inbox liên hệ qua fanpage Sắc - Cấm Thành.
Năm ngón tay vững chắc bấu lấy cổ tay, áp lực đè xuống to lớn đến mức dường như đè vỡ xương của cô.
Miên Phong chợt hít một hơi, lực tay của gã liền phản ngược trở lại, xương tay như rắn tuột ra.
Hai người quay trở lại phương hướng ban đầu, ánh sáng lạnh lẽo đuổi tới từ đằng sau lưng, Miên Phong nhanh chóng xông tới rồi đâm về phía trước, ngay tại vị trí cách góc tường một thước, lưỡi dao đã đâm lên trên đỉnh đầu, hai chân trước sau dùng sức nảy lên mặt tường, trong tầm mắt còn có thể nhìn thấy những cành hoa sắp sửa bò vào trong nhà.
Toàn thân đạp tường đi lên, cô lộn vòng trên không trung vẽ ra một độ cong hoàn mỹ, thân thể bay lên không rồi rơi ngược lại xuống đất, đáp xuống sau lưng người đàn ông, cô quỳ một chân xuống để giảm bớt sức ép từ trọng lực.
Chính khoảnh khắc đó, đao dài trong tay cô giơ cao quá đỉnh đầu, phụt một tiếng đâm từ sau vào thẳng phần ngực, đâm xuyên qua, từng giọt máu đọng lại ở mũi đao rồi nhỏ xuống.
Một tiếng leng keng vang lên, thanh đao võ sĩ trên tay người đàn ông rơi xuống đất, lăn hai vòng rồi im lìm trở lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...