Thẩm Phi đâu chịu nổi tính khí như vậy?Bà là con gái của một gia đình danh môn, gả vào nhà họ Tần nhiều năm, đã quen với việc nói một là một, ngay cả cha mẹ chồng cũng phải nể mặt cô, em dâu Tần Nguyệt ngày thường cũng phải cẩn thận chiều chuộng bà.
Bây giờ, bà lại thực sự bị đe dọa bởi một con nha đầu thúi hỗn láo? Cái đồ ngu dốt không biết trời cao đất dày này, nếu hôm nay không dạy cho cô một bài học, thì từ nay về sau bà còn mặt mũi nào ở Vân Thành? !Thẩm Phi tức giận đập bàn, chỉ vào Ôn Vãn chửi: "Con mẹ nó, dám uy hiếp tao sao? Mày cho rằng lão phu nhân tao đây sợ mày sao, có bản lĩnh thì kiện tao ra tòa đi.
" !" "Mày cũng nên tìm hiểu một chút, người phụ trách tối cao pháp viện Vân Thành với cha tao có quan hệ gì? Hừ, đừng để cuối cùng tao bình yên vô sự, còn mày tự chịu một thân hỗn độn!" Ôn Vãn hoàn toàn không sợ hãi, bình tĩnh nói: "Con ngược lại rất tò mò, đến tột cùng loại quan hệ gì lại có thể mạnh hơn luật pháp quốc gia?" Thẩm Phi cảm thấy Ôn Vãn đang coi thường mình.
Bà mở miệng, vừa định tiết lộ mối quan hệ giữa cha bà với kiểm sát trưởng của tòa án, để hung hăng hù chết cô, Tần Dương ngồi bên cạnh đột nhiên nắm lấy tay bà, ra hiệu cho bà im lặng.
Mặc dù Thẩm Phi bình thường ương ngạnh, nhưng bà lại mềm lòng khi đối mặt với chồng mình.
Bà lập tức im lặng, miễn cưỡng ngồi xuống.
Ôn Vãn bình tĩnh nheo mắt lại, thật đáng tiếc, nếu không phải Tần Dương kịp thời ngăn cản Thẩm Phi, cô có thể moi ra lời của Thẩm Phi, ghi âm liền giao cho pháp viện, để cho bà có khoảng thời gian khó khăn! Bác của cô đúng là một con cáo già có tiếng trong giới kinh doanh, quả nhiên cẩn thận! Tần Nguyệt thấy có gì đó không ổn, vội vàng mắng Ôn Vãn, "Vãn Vãn, sao con lại nói chuyện với bác như vậy, mau xin lỗi đi!" Ôn Vãn liếc nhìn bà một chút, rất nhanh thu lại ánh mắt.
Cô vẫn trông dáng vẻ bình tĩnh, không có ý muốn xin lỗi.
Thái độ không để mẹ vào mắt của Ôn Vãn khiến mọi người nhíu mày, có chút bất mãn.
Đứa nhỏ này không chỉ vô lễ với người lớn, mà còn ngạo mạn với mẹ ruột của mình, thật là bất hiếu! Tần Nguyệt thực sự muốn tìm một cái lỗ trên mặt đất để chui vào, con gái bất hiếu này, thực sự làm xấu mặt bà trước mặt nhiều người! Ôn Thư Dân gõ gõ tàn thuốc, nhìn chằm chằm Ôn Vãn, trong mắt lóe lên tia phức tạp.
Lâu ngày không gặp, mà gai trên người đứa nhỏ này, càng ngày càng nhọn! Tần Dương là người kiên nhẫn nhất, cũng không thể chịu đựng được việc Ôn Vãn làm nhục vợ và em gái mình trước mặt ông.
Ông đưa tay chỉnh lại kính, ngoài cười nhưng không cười nói: "Vãn Vãn, chúng ta trước hãy gác lại chuyện ai đứng sau chuyện này sang một bên, cũng không muốn tra xét ai đúng ai sai, điều quan trọng nhất bây giờ là thảo luận về cách giải quyết vấn đề này.
Ông nhìn mấy người họ hàng của Ôn gia, khẽ nói: “Dù sao thì scandal này đối với ai cũng không tốt, đúng không?” Mọi người lần lượt gật đầu, vô cùng tán thành lời nói của Tần Dương.
Ôn Thư Tề, người đứng thứ ba của gia đình nhà họ Ôn, nhấp một ngụm trà, nói một cách chính trực: "Vãn Vãn, nghe bác nói một câu, mọi việc trong nhà đều suôn sẻ, con lát nữa có thể đăng một trạng thái trên Weibo, thay mặt chị gái giải thích với mọi người một chút, chuyện này coi như xong!" Lão gia người đứng thứ hai cũng phụ họa, “Bác của con nói rất đúng, chuyện này mau giải quyết, đừng để người ngoài nhìn thấy chuyện cười của nhà chúng ta!” Ôn Vãn một tay chống cằm, lạnh lùng nhìn một đám người, nhưng khóe miệng lại lộ ra nụ cười tà ác, "Nếu như con không muốn thì sao?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...