Áo Cưới Cho Tình Yêu

Về đến nhà quên cả ăn trưa Trang đánh một giấc đến gần sáu giờ tối,vươn vai mấy cái cho tỉnh hẳn,cô tung chăn bước xuống giường,đã lâu rồi Trang mới có một giấc ngủ ngon và sâu như vậy,chợt điện thoại cô rung lên nhè nhẹ,Trang với tay cầm máy là số của Nguyên chần chừ một hồi lâu, cô bắt máy
-Alo,em nghe
-Anh đang ở dưới nhà em nè,tối nay em dành cho anh một chút thời gian được không?
Thở dài ngao ngán,Trang đáp:
-Anh đợi em chút,hôm nay Trang định sẽ nói rõ cho Nguyên biết để anh bỏ cuộc,giờ phải đến lúc kết thúc thôi chứ cứ kéo dài kiểu này thật không hay chút nào.Khép nhẹ cửa phòng Trang chậm rãi bước xuống cầu thang,bà Lan nhìn thấy con gái liền vui mừng hỏi
-Con đi đâu à?,ăn cơm đã rồi hãy đi,từ trưa tời giờ con đã ăn gì đâu?
-Thôi mẹ ạ!,con đi với anh Nguyên,con sẽ về sớm thôi mẹ đừng lo
-Thằng Nguyên đến à,sao con không mời nó vô nhà,mà hai đứa tới đâu rồi,nó đã ngỏ lời với con chưa?

-Tụi con chỉ là bạn,với lại con không thích anh ta,mẹ ở nhà khóa cửa cẩn thận, chào mẹ con đi
bà Lan cũng chỉ biết lắc đầu, tội nghiệp con nhỏ cứ như thế này biết bao giờ nó mới có chồng được đây
Ra tới cổng Trang đã thấy Nguyên đứng chờ mình,hôm nay anh ăn mặc rất đẹp ,áo sơ mi xanh và quần âu trông rất nho nhã và lịch sự,nở nụ cười chào đón cô Nguyên tiến lại:
-Hôn nay tinh thần em có vẻ khá hơn đấy,lên xe đi chúng ta đi uống cà phê,anh có chuyện muốn nói với em
-Vâng, em cũng có chuyện muốn nói với anh,chúng ta đi thôi
Nguyên chở Trang vòng vòng qua các con phố của Sài Gòn, đường Sài Gòn ban đêm thật đẹp,những ánh đèn vàng lấp lánh như thắp sáng thêm niềm tin cho những đôi lứa yêu nhau,Trang đã từng mơ ước có những buổi tối cuối tuần thật lãng mạn được ngồi sau lưng người yêu vi vu dạo phố,ăn kem,hẹn hò trao nhau những chiếc hôn nồng ấm và hôm nay Trang đang ngồi sau xe Nguyên và cũng là buổi tối chủ nhật nhưng sao cô thấy tẻ nhạt và chán nản vô cùng,đâu đó vang lên tiếng hát trong trẻo và sâu lắng của cô ca sĩ trẻ
" ta vẫn coi đời như cuộc viễn du,dù đi mãi không tìm ra lối về,đâu bước chân xưa hằng lên cát bụi,thời gian nỡ đành sao xóa nhòa.

Theo tháng năm ta tìm về lối xưa ôm nỗi đau để xóa hết hận sầu nhưng biết đâu vẫn còn nhiều ngang trái nên đành về làm cát bụi mà thôi"
-Mình vào "Moonlight" nghen em
-Sao cũng được, tùy anh
"Đời là cuộc viễn du để tình theo gió bay về,còn gì trong tiếc nhớ biết có ai mong chờ,một lần thôi có nhau cũng sẽ là mãi mãi rồi xin làm cát bụi cát bụi của đời nhau"
Tiếng nhạc du dương vang lên trong quán cà phê nhỏ,không khí yên lặng bao trùm cả hai tâm hồn nhỏ bé,giờ đây cùng ngồi chung một bàn,khoảng cách lại rất gần nhau nhưng hai người họ đang suy nghĩ về hai chuyện khác nhau,Trang và Nguyên như hai đường thẳng song song dù đi mãi vẫn không tìm được điểm giao nhau,thôi ta đành như cát bụi cát bụi của đời nhau
-Anh Nguyên,Trang à!,cả hai đồng thanh phá tan bầu không khí căng thẳng
-Em nói trước đi,không anh nói trước đi
-Thôi được rồi, để anh nói,thực ra anh rất mến em,không phải như mến một người bạn,từ khi em về công ty,anh đã thấy em khác xa những cô gái mà anh từng gặp,cố tìm cách tiếp cận em anh lại càng thấy nhiều điều thú vị ở em,Trang à, em có thể cho anh một cơ hội không
-Đừng anh,em chỉ là một người con gái bình thường,cũng biết yêu,biết ghét biết buồn,em cũng rất mến anh nhưng mến ở đây như một người bạn,hiện tại lúc này em không muốn nghĩ đến chuyện khác ngoài công việc,em cảm thấy mình không xứng với anh,còn nhiều cô gái tốt hơn em,anh hãy...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui