8h sáng tại sân bay Tân Sơn Nhất, ôm tạm biệt bà Lan Trang chậm rãi vào phòng cách ly,nghiêng người ra cửa kính từng ánh mây xanh lơ lửng đang bay trong không trung như muốn sà vào buồng máy để lắng nghe nỗi lòng của Trang, bên phía đối diện một đôi trai gái đang hạnh phúc trong vòng tay nhau , trao nhau những ánh mắt tình tứ yêu thương, Trang chợt mỉm cười cay đắng cho số phận của mình, mang tiếng là đi du lịch nhưng cô chẳng có chút háo hức nào ,nếu là trước đây thì Trang đã thức dậy từ sớm chuẩn bị ình biết bao nhieu là hành trang cho chuyến đi thú vị này nhưng hôm nay cô không có tâm trí,tiếng nói trong trẻo của cô tiếp viên hàng không vang lên báo hiệu cho hành khách chuyến bay từ TP HCM đến Nha Trang đang chuản bị hạ cánh ,mệt mỏi Trang cho hai tay ra sau ghế hít lấy một chút không khí cuối cùng của sài Gòn còn lại .Đến khi máy tay đã hoàn toàn hạ cánh mọi người bắt đầu lục đục xếp hàng xuống sân bay, Trang mới vớ lấy cái túi sách nhỏ của mình, thong thả cô bước xuống những bậc thang ,vẫy một chiếc taxi cô tiến thẳng về TP Nha Trang
Sân bay Cam Ranh nằm cách thành phố Nha Trang một đoạn khá xa ,phải đi mất 1h mới tới được trung tâm thành phố, chiếc taxi đang bon bon chạy trên đại lộ Nguyễn Tất Thành, đây là con đường xanh và sạch nhất TP ,một bên là biển một bên là núi, núi hùng vĩ tráng lệ với những dãy đồ sộ ,trên đó mọc lên những hàng cây xanh vun vút như chào đón các du khách tới đây, còn biển thì e ấp diễm lệ nằm ôm mình quanh bãi cát trắng tinh khôi, từng đoàn thuyền của các ngư dần thấp thoáng ẩn hiện nơi phía xa chân trời, Trang say xưa ngắm cảnh, thiên nhiên đã ban tặng cho nơi đây một khung cảnh quá tuyệt vời,trong phút chốc Trang như quên hết mọi u sầu trong lòng,cô đã giành hết tâm hồn mình cho nàng tiên của đát trời mà quên hẳn thời gian và phiền muộn, quả đúng như người ta thường nói nếu có khuất mắc trong lòng hãy chọn cách xả stress tốt nhất là đi du lịch
Chiếc taxi đang chạy vào trung tâm của thành phố, từng dòng người tấp nập với những chiếc xe cộ hiện ra ,đường phố Nha Trang không nhiều xe như Sài Gòn ,chỉ có một lương vừa đủ ,không có tình trạng kệt xe mỗi buổi chiều, người dân ở đây hồn hậu, từ tốn ,chiếc xe lướt nhanh qua các hàng cây me xanh rờn, đúng là TP du lịch mọi cái đều đâu ra đó, sạch sẽ thoáng mát đó là cảm nhận của Trang về TP này, lúc nhỏ cô rất hay ra đây để thăm bà của mình, phải hơn 10 năm nay cô mới trở lại TP này, nó đổi khác nhiều quá,anh chàng lái taxi lại hỏi Trang
-Cô muốn nghỉ chân ở khách sạn nào thưa cô?
-Anh chở tôi đến 21 Thái Nguyên đi?
-Cô ở nhà người quen à
-Vâng,mà anh là người ở đây sao?
-Không tôi là dân ở tỉnh ra đây làm nghề thôi, cô thấy TP này thế nào
-Phải nói như thế nào nhỉ, tuyệt đấy
-Cô cứ ở đây khám phá vài ngày đi, cô sẽ thấy nó còn tuyệt hơn rất nhiều, cô hãy đi các đảo của TP chúng tôi đảm bảo cô sẽ hài lòng
-Anh đang làm hướng dẫn viên du lịch đó a,Trang cười tinh nghịch chọc anh tài xế
-Tôi chỉ hướng đẫn thôi mà,à tới nơi rồi xin mời cô
Anh taxi lịch sự mở cửa và khiêng hành lý xuống choTrang, cúi chào anh Trang tiếng vô cổng nhà bà ngoại mình,khi đi ra đây cô không thông báo vì muốn tạo sự bất ngờ cho bà, rón rén bước lại gần cánh cổng với những giành hoa giấy đủ sắc màu,
-Renh….reng…..
Một bà ** già chạy ra mở cổng, Trang nhận ra ngay đó là ** Mỹ, bà là ngườii lúc nhỏ Trang hay nhõng nhẽo theo bắt bà kể chuyện cho bằng được chứ không là không chịu đi ngủ, mỉm cười sung sướng Trang cất giọng
-Con chào **
Bà ** già ngơ ngác một hồi rồi như chợt nhận ra bà la toáng lên
-Bà ơi, bà ơi cô Trang, cô Trang ra kìa bà ơi
Bà ngoại từ trong nhà lật đật chạy ra giọng hơi cáu
-Gì thé ** Mỹ, con Trang nào
Ra đến cổng và nhận ra Trang nước mắt lấm lem cả đôi mắt in hắn nếp nhăn hai bà cháu ôm nhau sụt sùi, ** Mỹ cũng ứa nước mắt, được một lúc bà ngoại giục ** Mỹ
-** xách đồ con Trang vào rồi pha cho nó ly nước chanh tội nghiệp cháu bà đã mệt chưa
-Chưa bà ạ, con còn khỏe như trâu nè,hihi
Ba người vui vẻ vào nhà, căn nhà vẫn như ngày nào, không khác xưa là mấy, vẫn giàn hoa giấy mà cô rất yêu thích, vẫn bộ bàn ghế mây mà lúc nhỏ hai bà cháu hay ngồi đan len, căn nhà như viết lên hai chữ ấm cúng và hạnh phúc của một gia đình, bà ngoại lại giục Trang
-Trang, con vào tắm rửa thay quần áo át mẻ, mùa này ở đây nóng lắm, nhanh đi con rồi ra ăn cơm
Trang ngoan ngoãn làm theo lời bà, cuốn mình trong dòng nước mát lạnh Trang thấy tinh thần đã thoải mái hơn hẳn, xong đâu đó cả ba người quây quần bên bữa cơm thân mật Trang ăm lièn ba chén chẳng có gì hảo hạn nhưng đó là tấm lòng mà ** Mỹ đã làm nên ăn rất ngon, ăn xong, Trang phụ ** Mỹ rửa chén dọn nhà, cuối cùng Trang vào phòng nghỉ lưng một chút để chuẩn bị cho chuyến đi tham quang thành phố buổi chiều và tôi nay
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...