Anti Kiếp Trước Kiếp Này Yêu Anh


Tôi nhớ chắc chắn rằng tôi đã rơi từ trên tầng thượng xuống, với một độ cao không thể nào sống sót.

Tôi thầm nghĩ:“Cái tên Yeon Bora này nghe quen vậy? Hình như tôi đã nghe Ja Ryuk nhắc tới cái tên này khi tôi và cô ấy bàn về chuyện cô ấy có nên thực tập ở đoàn phim không”Chuyện này thật lạ, đột nhiên trên TV thông báo một tin tức khiến tôi rất sốc:“Kính chào mọi người quay lại với bản tin ‘Mọi Khi’! Sau đây là một tin nóng mới xuất hiện đêm qua.

Tại 1 giờ 39 phút đêm qua, cảnh sát phát hiện một thi thể nằm trên vỉa hè trước một chung cư, theo chúng tôi, nạn nhân đã nhảy xuống từ tầng thượng.

.

”.

Tôi kích động: “Gì cơ!?” - “Em sao vậy Bora, mau nằm xuống nghỉ ngơi đi, à mà, em còn nhớ mặt cô ta không? Người mà đẩy em xuống sông tối hôm qua ý”“Cái gì, tôi bị đẩy xuống sông? Sao tôi không nhớ gì hết vậy”.


Đầu tôi đau quá, cả người tôi ê ẩm, trong cơn đau đầu khủng khiếp ấy đôi mắt tôi lại một lần nữa nhắm lại, lần này tôi thấy mình đang ở đứng trước một cái cây to lớn, nó như một cái cây cổ thụ lâu năm được chiếu sáng bởi ánh trăng, tôi hoang mang không biết tại sao mình ở đây, đột nhiên có một giọng nói vang lên :“Cậu hẳn phải bối rối lắm nhỉ?”Tôi giật mình quay lại, một bà già hiền hậu đang cầm một bông hoa Lycoris radiata màu trắng, bà ta bước đến mỉm cười, tôi hỏi :“ Bà là ai vậy?”“Ta là Magohal thần nắm giữ sinh mệnh của con người”.

Bà không để tôi kịp thắc mắc nữa, bà tiến sát lại, nhìn thẳng vào mắt tôi :“Chết có thể là hết khổ nhưng tự mình sát hại chính mạng sống của mình là một tội lỗi rất nặng, vậy nên để chuộc lại lỗi lầm của mình cậu sẽ được chuyển kiếp sang cơ thể của một cô gái, bắt đầu lại một cuộc sống và nhận một hình phạt mà cậu sẽ không bao giờ muốn đối mặt đến đâu, nhưng yên tâm cậu sẽ không hối hận đâu!”Thần Magohal nháy mắt một cái, cơ thể tôi rơi xuống, bụp!Tôi giật mình, thở dốc : “Bà ta nói cái quái gì thế ?”, tôi cũng không quan tâm cho lắm chắc bà ta chỉ đùa thôi, vừa lúc ấy một cô y tá chạy đến:“Thưa cô, bây giờ cô theo tôi đi làm thủ tục xuất viện nh锓Hả.

.

à vâng cảm ơn cô”Cái quái gì thế? Thưa cô? Tôi rõ ràng là một thằng con trai ,mắt cô ấy có bị gì không vậy?S au một hồi làm thủ tục đầy gian nan và mất thì giờ, cuối cùng tôi cũng có thể thay đồ xuất viện, vào đến phòng thay đồ tôi cởi quần ra kiểm tra và“Eh? AAAA!!! CHUYỆN GÌ XẢY RA THẾ NÀY? Cái….

cái của mình đâu mất tiêu rồi…”Tôi sốc toàn tập, nhìn lên trên thấy….

ngực tôi….


.

:“MAGOHAL, BÀ ĐANG Ở Đ U, BAY VỀ Đ Y CHO TÔI”Ngồi một lúc, tôi cũng không ngờ giờ mình là một người phụ nữ, tôi đứng lên soi gương, khuôn mặt mới, thân thể mới, không hiểu vì sao tôi lại thấy vui.

Tôi chắc chắn rằng mình sẽ không lặp lại sai lầm kiếp trước, không vì tình mà dại khờ, tôi xứng đáng với một cuộc sống tốt đẹp hơn.

“BÙM!” Đột nhiên chị quản lý Seo Boon xông vào:“Em còn ngắm nghía gì nứa, mau thay quần áo rồi đi theo chị!”Chị ấy vội vàng ném quần áo cho tôi:“Cô định đưa tôi đi đâu?”“Đến chuyện này mà em không biết à Bora, phóng viên đuổi sát đít rồi kìa!”.

Tôi chưa kịp hoàn hồn chị ấy đã vội kéo tôi đi:“Lề mề quá, đi nhanh nào!”Trên đường đi, tôi cảm nhận được có một thứ gì đó đang ùn ùn kéo đến, tôi quay lại đằng sau thì thấy một lũ phóng viên đang chạy theo:“Yeon Bora! Cô hãy cho chúng tôi biết ai là người đẩy cô xuống sông không!”“Xin hãy dừng lại và trả lời chúng tôi! Ai là người đã hãm hại cô!”.

Chị quản lý vừa chạy vừa cằn nhằn:“Tại em hết đó, bộ não bị úng nước hay sao mà load chậm thế, mọi khi em chuồn trước khi chị đến thông báo mà”Tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra thì chị quản lý đã kéo tôi thật nhanh vào trong chiếc xe màu đen sang trọng.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận