Chương 4: Bạn gái
Editor: Bonnie
Tấm ảnh Du Trình ôm hôn Anna bị chụp lại, nhanh chóng lan truyền trên diễn đàn của trường học.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“[Chủ đề sốt dẻo] Hot! Người thay thế hoa hậu giảng đường Vưu Miểu Miểu chính là cô ấy?!”
“[Chủ đề sốt dẻo] Danh sách số bạn gái cũ của hot boy Du!
“[Còn tiếp] Ngọt quá! Vào xem ảnh chụp đi! Tôi chua quá T_T”
…
Mức độ phổ biến không hề thấp hơn thành tích ba trận thắng liên tục của đội bóng rổ.
Diễn đàn trường học cả năm lúc nào cũng tràn ngập drama, chuyện nhỏ thì là ai đó đổi bạn gái, chuyện lớn thì là nguyên nhân giáo viên A nào đó gây gổ với giáo viên B nào đó.
Anna không quan tâm drama, không thích lướt diễn đàn. Cô biết mình trở thành tâm điểm của drama trên diễn đàn, bởi vì Tống Từ liên tục quăng mấy cái link mời cô đọc, vừa tức giận cô đã giấu diếm cô ấy đồng thời cũng vừa hiếu kỳ:
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cậu thay đổi rồi, vậy mà cậu lại có bí mật mà tớ không biết rồi!”
“Cậu trở thành bạn gái Du Trình lúc nào?”
Anna: "..."
Cô nhấp vào đường link đầu tiên, không khỏi thở dài:
Lầu 1: “Trời ơi! Thực ra cô ấy là em gái của hoa hậu giảng đường An Kỳ!”
Lầu 2: “Thật không vậy? Nhìn không giống lắm!”
Lầu 5: “Tôi chỉ muốn biết, hot boy Du đổi bạn gái khi nào?”
Lầu 9: “+1, tôi còn muốn biết vì sao lại chia tay?”
Lầu 15: “Là em gái ruột của An Kỳ thật đó! Sai quá sai rồi…”
Lầu 16: “Lầu trên, tuy so ra kém hơn An Kỳ, nhưng cũng đâu phải là quá tệ…”
…
Lầu 33: “Một người bạn của tôi nói, hot boy bị đá.”
Lầu 34: “???”
Lầu 35: “???”
…
Lầu 46: “???”
Lầu 47: “Kinh dị! Quá kinh dị rồi!”
Không thể không nói, nhóm bạn học này thật sự thần thông quảng đại (cái gì cũng biết), tuy cô không cố ý giấu diếm quan hệ với chị gái, nhưng ở trong trường, Anna vẫn vô tình cố ý tránh nơi chị cô đến.
Cô không có thói quen bị người khác chú ý, cũng không thích bị người khác soi mói.
Bởi vì nhất thời kích thích mà mang đến nhiều phiền phức như vậy, là chuyện Anna không nghĩ đến. Cô đã quên, yêu đương với Du Trình, mặc dù là giả, tất nhiên sự chú ý này lại là thật.
Anna không muốn lừa gạt Tống Từ, nhưng nếu muốn đem tất cả nguyên nhân hậu quả nói ra, chắc chắn phải nói đến lá thư kia, nhưng vấn đề là Tống Từ cũng không biết sự tồn tại của lá thư kia.
Trời ơi là trời!
Anna không biết, cho dù cô có với Tống Từ nói bọn cô chỉ là yêu đương giả, nhưng nhìn mấy tấm hình kia Tống Từ cũng sẽ không tin.
Dù sao, trong tấm ảnh ánh mắt Du Trình sủng nịnh và nụ cười ngọt ngào của Anna, mặc cho ai nhìn thấy cũng đều phải cảm thán một câu, cái tình yêu chết tiệt này!
Nhưng Anna khi nhìn tấm ảnh lại nghĩ, trong tình huống kia mà hôn bạn gái là chuyện vô cùng bình thường thôi nhỉ?
Bọn họ thật sự có lòng đóng vai nhân vật của mình, cố gắng nói chuyện yêu đương.
Dù sao, chuyện Du Trình bị đá là sự thật, Anna cũng thật tình đồng tình với cậu.
Cô trả lời Tống Từ: “Không phải tớ cố ý gạt cậu đâu, cậu vẫn luôn vội vàng tập luyện biểu diễn nên tớ không muốn làm cậu bị phân tâm thôi!”
“Tớ với cậu ấy cũng chưa được bao lâu, cậu cũng biết là cậu ấy cũng có thể coi là thanh mai trúc mã của tớ mà, cứ nói chuyện qua lại vậy đó rồi cứ vậy ở bên nhau.”
Tống Từ: “Cậu ta thật sự bị đá hả?”
Anna: "Đúng."
Tống Từ: "Tớ có thể cười không?"
Anna: "Cười đi."
Tống Từ: “Tớ rất muốn biết nguyên nhân.”
Anna: “Bởi vì bóng rổ.”
Tống Từ: “Cái gì do xàm quần gì thế?”
Anna: “Xàm gì đâu nà, tớ cảm thấy Du Trình rất đáng thương. Nếu có một ngày người trong lòng cậu muốn cậu nghỉ chơi Rock and Roll để đi chơi với người đó, cậu có chấp nhận không?”
Tống Từ: “Để cho tên đó cút đi.”
Cho nên nói, Du Trình bị đá thật sự có chút đáng thương.
Nụ hôn mạnh mẽ của Du Trình dưới ánh nhìn của tất cả mọi người mang đến không ít phiền toái cho Anna.
Bạn bè trong đội trêu chọc và cười nhạo làm Anna ứng phó không nổi, thậm chí trong bữa tiệc chúc mừng sau khi thi đấu cô còn muốn tìm một góc nào đó để trốn.
Cô sai rồi, Du Trình tuyệt đối không đáng thương!
Cậu giống y hệt chị gái cô, vĩnh viễn là tiêu điểm trong đám người.
Sự đồng tình của cô có vẻ đã quá dư thừa rồi…
“Chúng ta chuồn đi thôi!”
Du Trình đột nhiên kề sát bên tai cô nói.
"?" Anna có chút chần chờ: "Không tốt lắm đâu… Cậu còn là nhân vật chính nữa.”
Du Trình nháy mắt mấy cái: "Lén trốn, chúng ta đi xem phim."
Anna có chút động lòng, “Chúng ta trốn như thế nào?”
“Em đi ra ngoài trước, một lát sau tôi đến tìm em.”
Anna gật gật đầu, bình tĩnh tự nhiên đứng dậy đi tới ngoài cửa, mãi đến khi rời khỏi cửa phòng bao, mới khẽ thở phào.
Đợi không bao lâu, Du Trình cũng đã ra rồi.
Lúc này bên ngoài phòng bao im ắng, tiếng động ồn ào đều bị ngăn lại bởi cánh cửa nặng nề phía sau.
Bọn họ nhìn nhau cười, đột nhiên Du Trình vươn tay, ra hiệu bằng ánh mắt.
“Làm gì á?”
“Chúng ta phải chạy trốn, tôi sợ em bị lạc.”
Anna lặng lẽ trợn trừng mắt, “Lý do của cậu tệ ghê.”
“Được rồi, bạn gái, có thể nắm tay không?”
Anna vừa lòng nở nụ cười, cô đưa tay lên, một giây sau, đã bị nắm chặt, mười ngón tay đan vào nhau.
Đến khi đến rạp chiếu phim, cũng chưa từng buông tay ra.
Bọn họ chọn một bộ hài kịch, bởi vì chiếu nhiều khung giờ khác nhau, nên phòng chiếu phim to như thế chỉ có hai người bọn họ.
Anna khẽ kéo kéo bàn tay vẫn luôn bị dắt, cảm giác ẩm ướt ẩn hiện khi hai lòng bàn tay kề sát nhau, dưới ánh đèn mờ ảo dần dần sinh ra cảm giác ái muội.
“Chúng ta vẫn nắm tay nữa sao?” Anna nhịn không được lên tiếng hỏi.
"Làm sao vậy?"
"Không quen lắm..."
Hơn nữa, ánh sáng trên màn hình chiếu lên mặt chàng trai, đường nét rõ ràng, sống mũi cao thẳng, khóe miệng hơi cong, đều khiến cô không thể khống chế được tâm trạng.
Sao cô lại có cảm giác, cô đang yêu đương thật sự thế này?
“Chúng ta chụp một tấm ảnh nhé?” Du Trình nói xong lấy điện thoại ra, mở camera trước lên.
“...”
Anna chỉ vào màn hình tối đen như mực, “Cậu nói thật à?”
Du Trình nghiêng đầu qua, áp lên trán cô, vô cùng tự nhiên nói: “Chờ một lát có ánh sáng.” Ngón cái của cậu vẫn dán vào mạch đập trên tay cô, nhẹ nhàng cọ cọ.
Anna bị hành động thân mật đột ngột này dọa sợ, cô cứng đờ không dám động đậy, một lúc sau mới mất tự nhiên phun ra một câu: “Nhanh lên.”
“Được, để tôi đăng ảnh lên đã.”
Không phải yêu đương thật sự, mà chỉ là đang trải qua quá trình hẹn hò.
Anna rút tay ra, tập trung xem phim.
Hai tiếng đồng hồ trôi qua nhanh chóng khi Anna tập trung xem phim. Đến khi đèn sáng lên, cô đứng dậy, mặt không chút thay đổi nói: "Đi thôi."
Du Trình ngẩng đầu nhìn cô, mở miệng: “Ngày mai em định làm gì?”
“Cùng Tống Từ làm bài tập.”
“Làm xong bài tập rồi thì sao? Đi dạo phố không?”
“Bọn tôi có thể làm cả ngày.”
“Tôi cũng đi chung.”
“?”
“Nhiệm vụ của bạn trai.”
Anna gượng gạo từ chối: “Không cần đâu.”
“Em đang tức giận? Vì sao?”
Anna cảm thấy mình có chút khó hiểu, quả thật là cô không vui, lại không hiểu được vì sao mình không vui.
Bọn họ đang làm chuyện mà giữa người yêu sẽ làm, cô cũng muốn yêu đương đàng hoàng với Du Trình, cũng hiểu rõ rằng tất cả chỉ tồn tại trên tiền đề mọi thứ đều là giả.
Không có vấn đề gì cả.
Nhưng nếu như cô động lòng thì sao?
“Tôi không có tức giận, cậu muốn tới thì tới đi.”
Ngày hôm sau, Du Trình thật sự đi theo Anna đến quán cà phê.
Hai tay cậu trống trơn, cụp mắt đứng bên đường chờ Anna, Anna nhịn không được nhấn mạnh: “Tôi đi làm bài tập.” Không có thời gian cùng cậu yêu đương.
“Tôi biết, là tôi muốn đi theo.”
Fine, Anna im lặng nhún vai.
Nhưng khi Du Trình ngồi bên cạnh cô, tay ôm eo cô, mặt chôn vào lưng cô ngủ mê mệt, mà cô lại phải nhận ánh mắt ghét bỏ của Tống Từ thì cô vô cùng hối hận tại sao mình lại không kiên trì để cậu đi về.
Tống Từ: “Xin hỏi, cậu ấy tới để show ân ái à?”
Không, cậu ấy tới để học tập, học yêu đương thế nào.
Anna: "Ha ha."
“Tớ còn có chút khó tin, cậu vậy mà lại yêu đương với Du Trình. Cậu có xem bài viết đó chưa, danh sách bạn gái cũ đó? Cậu thật sự, không giống người bình thường.”
… Bởi vì bọn họ là giả.
Anna có chút chột dạ: "Không thấy."
“Vẫn không nên xem đâu, Tiểu An, yêu đương thật lòng một lần đi.”
Anna càng chột dạ, cô tỏ vẻ không kiên nhẫn: "Ai nha, biết rồi mà, làm bài tập đi!"
- -
“Không cần tin vào danh sách bạn gái cũ trên diễn đàn, em không hề tệ chút nào so với An Kỳ, mà tôi làm có thể có nhiều bạn gái cũ như vậy được?”
“Tôi biết rồi, nhưng chị tôi nói cậu là người có kinh nghiệm phong phú lão luyện.”
“A--- Không so được với cô ấy.”
“Nếu, tôi nói nếu, tôi thật sự thích cậu thì phải làm sao bây giờ?”
“Vậy thì làm cho thành thật.”
“... Con người không có nguyên tắc.”
“Tôi sẽ chịu trách nhiệm với tim em.”
“Em không thích tôi, tôi sẽ không chịu trách nhiệm.”
“Xin chào tra…”
“...”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...