"Alan tiền bối..."
Một tay giữ chặt lấy mũ trùm đầu, tay còn lại ôm chặt lấy hông của nam tử trước mắt.
Mái tóc dài phập phồng theo làn gió.
Lily cảm giác nhịp tim mình giây phút này nhảy lên là như vậy rõ ràng.
Thỉnh thoảng đi tới đoạn dốc, vài tiếng e thẹn lí nhí lại vang lên.
"Lát nữa ngươi phải hết sức cẩn thận, Lily..."
Alan lên tiếng lần nữa dặn dò.
Giọng nói quan tâm vẫn như cũ làm cho tâm thiếu nữ như nhũn ra.
Cuộc chiến sắp tới sẽ diễn ra trong một chiến trường rộng lớn, điều này là chắc chắn.
Vậy nên hắn khó có thể mà phân tâm chiếu cố cái này thiếu nữ.
Ở cách đó không xa, Alan đã lờ mờ thấy được vài cột khói bốc lên cao.
Ruộng lúa và vài kiến trúc bằng gỗ nho nhỏ cũng đã đập vào trước mắt.
...
Giữa cánh đồng rộng lớn, tiếng la hét rung trời thi nhau vang lên.
Những thảm cỏ và ruộng lúa thường ngày vốn nên tươi tốt thời khắc này đã nhiễm đầy huyết.
Xác của bọn quái vật thấp bé xấu xí nằm la liệt khắp nơi.
Mùi máu tươi và hôi thối bốc lên là như vậy nồng nặc.
Bình thường Goblin tuy sức lực thua kém một người trưởng thành nhưng phối hợp với vũ khí sắc nhọn, thì hoàn toàn có thể tạo nên nguy hiểm sát thương.
Nhiều mạo hiểm giả, nhất là người mới bị cắm thường thường cũng là vì không để ý tới chi tiết này.
Hơn nữa lũ Goblin lại thường xuyên chơi đủ trò âm hiểm, tỷ như đánh lén...
"Cẩn thận đằng sau a!." Một trẻ tuổi tóc đỏ nữ tư tế đột nhiên hoảng sợ kêu rên, ánh mắt trợn to nhìn về phía đồng bạn.
Tóc vàng thiếu niên chiến sĩ muốn quay lại chống cự tập kích, nhưng có vẻ là không phản ứng kịp.
Huyết dịch vẩy lên khuôn mặt làm cho hắn có cảm giác âm ấm, nhưng may thay, đó cũng không phải là máu của hắn.
"Đừng khinh thường, ta từng dạy ngươi phải luôn đề cao cảnh giác." Thu lại thanh kiếm to, nam tính trọng kiếm sĩ lần nữa trầm giọng nhắc nhở thiếu niên chiến sĩ.
Giọng nói tuy nghiêm khắc nhưng hắn cũng nhận ra được trong đó nồng nặc quan tâm.
"Vâng, tiền bối." Thiếu niên có chút xấu hổ xoa xoa đầu.
Nữ tư tế đồng đội lúc này cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm.
×
— QUẢNG CÁO —
Không tiếp tục để ý tới trước mặt trẻ tuổi hậu bối, Nam tính trọng kiếm sĩ xoay sang nhìn về phía đồng bạn.
"Cứ thế đi xuống xem ra cuộc chiến chẳng mấy chốc sẽ kết thúc." Nhận được ánh mắt của hắn, tóc vàng nữ thuẫn kiếm sĩ là như vậy hồi đáp.
Tế kiếm thoáng qua là lại có một con Goblin ngã xuống.
Bọn họ phụ trách chiến đấu tại phương hướng này tại tuyến đầu, tình hình cho tới nay vẫn còn nằm trong kiểm soát.
Số lượng Goblin đang cấp tốc giảm bớt.
"Chỉ mong như vậy!." Luôn thành thục ổn trọng nam tính trọng kiếm sĩ không hiểu sao trong lòng luôn có một cảm giác lo lắng, hắn ánh mắt nhìn về phương xa dường như đang tìm kiếm thứ gì.
...
Một nơi khác trên chiến trường,
"Kiếm tiền chưa bao giờ dễ dàng thế này!."
Thương binh dùng sức vung vẩy trong tay trường thương, tiếng gió rít vù vù vang động, từng chỉ Goblin thi nhau ngã xuống.
Nhiệm vụ lần này cấp thù lao một chỉ Goblin tương đương với đồng vàng, tính ra đối với đa số mạo hiểm giả thì cũng là một món hời.
Hắn chỉ cần một lúc là cũng đã xoát hơn 20 con.
Thương binh (Spearman), đây là cách mà người khác tại mạo hiểm giả hiệp hội thường đối với hắn xưng hô.
Nhưng sự thật là hắn thích được gọi bằng một cái biệt danh khác hơn, đó là 'Biên giới thị trấn người mạnh nhất'.
Đối với cá nhân thực lực phụ thuộc vào thân thể và thuần vũ kỹ, Thương (giáo) vốn là vũ khí không thích hợp cho mạo hiểm giả, chỉ nên tỏa sáng trên chiến trường.
Do thân hình thon dài, điều khiển khó khăn, lưỡi lại ngắn, lực sát thương tính ra không thể hiệu quả bằng vũ khí như kiếm hoặc rìu khi đối phó với ma vật, đặc biệt là những loại có hình thể lớn.
Thêm nữa, mạo hiểm có rất nhiều lúc là diễn ra trong nơi chật hẹp như hang động hoặc mê cung (dungeon), dùng thương chiến đấu thì gần như ở vào thế bất lợi.
Tuy vậy, tên này thương binh cũng có thể cứng rắn lấy thương thuật đăng đỉnh, trở thành cao cấp nhất Rank Silver mạo hiểm giả.
Điều này cũng đủ chứng minh cho hắn hơn người thiên phú và năng lực.
Dù là vừa rồi một chỉ Goblin Champion cũng bị hắn dễ dàng một đòn kết liễu.
Thậm chí một vài át chủ bài ma pháp cũng chưa có cần dùng ra.
Nói về đơn đấu một đối một, chưa từng có một ai có thể thắng qua hắn.
Danh xưng 'Mạnh nhất' tại vùng biên giới này hoàn toàn xứng với thật.
×
— QUẢNG CÁO —
Thế nên, so với hầu hết mạo hiểm giả khác đang cao độ tập trung.
Tên thương binh này vẫn còn rảnh rỗi toát lên một vài ý nghĩ miên man, nhất là về một bóng hình xinh đẹp với mái tóc vàng và con ngươi lấp lánh tại hiệp hội.
Hàng ngày khi tiếp nhận nhiệm vụ vẫn cho hắn mỉm cười động viên.
Tuy sự thật là nàng vẫn luôn làm thế với mọi người, nhưng tiếc là điều này thương binh lại theo bản năng tự động không có để ý đến.
"Nếu nàng ấy mà thấy ta hiện tại anh dũng biểu hiện, có khi lần này sẽ xiêu lòng nhận lời ước hẹn a." Anh chàng điểu ti nam thực sự là có như vậy ngây thơ suy nghĩ.
"Tiếc là tại sao thái độ của nàng đối với ta vẫn luôn như vậy thờ ơ, chẳng bù với cái kia Goblin Slayer..." Hắn lại một lần nữa than thở.
Đôi tay cầm thương lại nhân tiện vung lên một cái, một chỉ Goblin đang lao tới bị đâm xuyên cổ họng.
"Từ từ đã...
Goblin Slayer, cái này nhiệm vụ hình như là hắn ban bố?"
"Ta đây chẳng phải là đang giúp đỡ tình địch?." Thương binh trong lòng hô to.
Tuy trong thực tế, hắn nhận hiện tại nhiệm vụ hoàn toàn bởi vì duy trì trong lòng chính nghĩa.
Nhưng nghĩ tới hai người kia thường xuyên là như vậy 'Thân thiết', Thương binh cũng không nhịn được trong nội tâm dâng lên một chút cay đắng.
Hắn chợt cảm giác đống thù lao vừa kiếm được cũng trở nên không hề 'Thơm'.
Như trút hết bực tức vào cái đám quái vật xấu xí trước mặt, Thương binh tốc độ tiến công ngày một tăng.
Khóe môi khẽ nhếch cũng dần dần trở nên có chút dữ tợn.
"Đi chết đi, Goblin...
Slayer..."
Nhưng mà, theo thời gian trôi qua, nụ cười trên mặt vị này 'Người mạnh nhất' dần dần biến mất.
"Goblin số lượng...
Có vẻ không có giảm bớt quá nhiều.
Hơn nữa..."
Liếc mắt nhìn về phía phương xa, một đám thân ảnh, đoán chừng cũng phải khoảng trăm con cao lớn hơn bình thường Goblin đang từ từ đến gần.
Con ngươi màu đỏ hiếm thấy biến ngưng trọng.
"Bọn chúng còn có đợt nữa tinh anh viện binh!."
...
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...