Anh Yêu Em - Hlbzsuyn
"Anh đang lo điều gì à, Tấn Dực"-Trương Nhi
"Thật ra Ninh Thiên đã mời em và anh đến buổi tiệc đêm của hắn, nhưng mà"
Cô ôm lấy Tấn Dực vòng tay ấm nóng của cô như xoa hết mọi lo lắng của anh.
"Anh đừng lo như vậy, không sao đâu mà"-Trương Nhi
Bây giờ nghĩ lại, cô thấy mình đúng là sự lo lắng cho Tấn Dực. Cô biết anh là người muốn 1 tay thâu chiếm trời.
Nếu như cô cứ yếu đuối thế này quả thật là cản bước đường của anh.
"Em đang nghĩ gì à "-Tấn Dực
"Em đang nghĩ nếu như anh muốn thống trị tất cả vậy chả phải em đã cản trở anh rồi sao?"-Truong Nhi úp vào lòng ngực anh.
"Anh muốn thống trị tất cả nhưng mà là với em, thứ anh muốn bảo vệ vẫn là em, tất cả nếu không có em thì không vô vị"-Tấn Dực xoa xoa lên tóc cô.
Anh hun nhẹ lên tráng cô. Bây giờ, anh mới hiểu cô còn quan trọng hơn cả ước mơ của anh và về mọi thứ
...
Cuối cùng thì buổi lễ cũng tới ngày.
Trương Nhi còn bâng khuân không biết nên lựa đồ gì thì đẹp, vì đây là buổi lễ lần đầu cô tham dự nên nếu có sai sót chắc chắn sẽ làm Tấn Dực bẻ mặt.
"Em nên mặt gì đây?"-Trương Nhi châu mày nhìn anh có vẻ hơi mếu nủng nịu.
"Chả phải bà xã anh mặc gì cũng đẹp sao?"-Tấn Dực cười
"Đừng ghẹo em nữa, qua đây chọn giúp em đi"-Trương Nhi nhăn mặt
Phòng đựng đồ của hai người chật hết chỗ. Đồ thì càng ngày càng nhiều, nhưng có những bộ lại ít sử dụng đến.
Haiz, nói chung quy ra thì toàn đồ đắc tiền hàng hiệu.
"Em mặc bộ đầm này đi trông có vẻ hợp với em đấy"-Tấn Dực lấy ra một chiếc đầm vừa lộng lẫy lại vừa đẹp mà anh đã mua cho cô vào lần đầu yêu nhau. Đúng là hàng hiệu có khác bao năm vậy mà vẫn đẹp đến chói mắt.
Gu thẩm mỹ của Tấn Dực thì khỏi chê vào đâu.
Cô mặc vào tóc vén một bên trang điểm sơ sơ nhìn y như công chúa. Tấn Dực khoát bộ vest xám nhìn rất đẹp anh vuốt mái tóc bạch kim của mình. Đúng quả thật là trai tài gái sắc.
Hai người bước vào buổi tiệc anh thỏ thẻ vào tay cô vì tiếng ồn khá nhiều.
"Đi theo anh, đừng đi lung tung"-Tấn Dực thì thầm.
Trương Nhi nắm chặt tay anh tay anh. Tay cầm ly rượu mà nhân viên đưa cho 2 người.
Anh thầm chọc cô:"Em biết uống à? Anh không biết phải khiêng em về thế nào đâu đấy, haha.."
Trương Nhi bắt đầu châu mày:"Này, em thấy căn thẳng thật đấy, đừng chọc em mãi thế"
"Sao lại căn thẳng?"-Tấn Dực cầm ly rượu xoay nhẹ ly rượu chờ câu trả lời của cô.
"Chẳng phải toàn những người chức cao quyền rộng hay sao? Nếu em lỡ lời thì..."
Trương Nhi của anh bây giờ không còn trẻ con nữa rồi, cô bắt đầu lo lắng rồi.
Thời gian trôi qua cô đi từ nơi này đến nơi khác cùng Tấn Dực chân cũng rã rời, bây giờ cô biết tại sao Tấn Dực tựu lượng lại giỏi đến vậy chắc là do những buổi thế này uống dần thì tựu lượng sẽ nhiều hơn.
Mà nếu suy nghĩ lại thì các lão già trong giới chính trị câu nào cũng là có ý đồ nham hiểm có lẽ vậy nên Tấn Dực mới suy nghĩ có nên cho cô đi buổi lễ này hay không.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...