Hội liên hoan vô cùng náo nhiệt, đám người đứng ngoài nhìn đám trẻ con chạy qua chạy lại, ngắm cách ăn mặc của phụ nữ, buông lỏng nói đùa với đàn
ông. Trên sân khấu, từng tiết mục cũng lần lượt diễn ra. Được hoan
nghênh nhất là bài đồng dao của con gái Đại Hải. Một cô bé năm tuổi, mặc bộ váy hồng nhạt xinh đẹp, như một cô công chúa, ngoại hình đáng yêu,
hát rất thú vị, được rất nhiều người vỗ tay.
Không ai ngờ đến,
tiết mục biến thành trò cười lại là tiết mục hip-hop của Lưu Húc Dương,
chính xác hơn là cười Lưu Húc Dương. Vốn anh không định nhảy, nhưng vì
góp cho đủ số, anh đành phải cố gắng chuyên tâm chọn vài động tác đơn
giản, nhưng vẫn không đủ thuần thục.
Hơn nữa, vì bị Thập Tam kích thích, anh vẫn một mực nghẹn, lúc lên sân khấu không có cảm xúc gì. Lúc nhảy trên đài, nhìn xuống dưới thì thấy Thanh Vi đang sửa lại tóc giúp
Thập Tam, chuẩn bị lên sân khấu. Anh chỉ cảm thấy vô cùng chói mắt, nụ
cười của Thanh Vi chói mắt vô cùng.
Vì thế Lưu Húc Dương bị phân
tâm, chờ đến khi anh hồi hồn, đã đến lượt anh lên nhảy, không hoảng loạn sao được. Lưu đẹp trai bi phẫn phát hiện: Anh đã quên động tác mất rồi. Cũng may anh phản ứng nhanh, nhớ lại động tác uốn éo theo nhạc vài cái, nhưng thời gian còn lại rất dài, đành phải đơn giản đá qua đá lại vài
cái. Lưu Húc Dương bi phẫn, anh quả thật là đang vừa hâm mộ vừa ghen
ghét!
Sau đó, Thanh Vi và mọi người đồng loạt nhìn thấy Lưu Húc
Dương phấn khích biểu diễn trên sân khấu: Anh vẫn giữ nguyên động tác đá nghiêng chân, hơn nữa càng đá càng hăng, nhìn thế nào cũng giống đang
thi triển chiêu thức “liên hoàn cước”.
Đám người tạo hình trên
sân khấu bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, lúc Lưu Húc Dương nhảy vẫn chưa tới,
anh mà tiếp tục đá nữa, sẽ giống như đang hung dữ đá vào hai phiến đá vô hình bên cạnh, công kích mãnh liệt, mà chỉ có duy nhất động tác đá.
Đã có người lặng lẽ cười rộ lên, sau đó lan ra nhanh chóng, ý cười nho nhỏ cũng lan dần lên sân khấu. Triệu Quang Hoa đứng sau Lưu Húc Dương cũng
nhanh chóng nổi cáu. Anh nhảy đẹp nhất, đã bố trí vũ đạo, cũng là người
vất vả dạy Lưu Húc Dương.
Đặc biệt là Triệu Quang Hoa vừa xác
định quan hệ với bạn gái, lần đầu tiên đưa đến ra mắt các đồng sự ở đơn
vị, vốn muốn để lại ấn tượng sâu sắc cho cô ấy, nhưng bây giờ quả thật
cũng đủ ấn tượng rồi.
Nhìn thấy bạn gái nhìn bọn họ với vẻ mặt kỳ quái, anh hận không thể đạp cho người đang đứng uốn éo lắc lư đằng
trước xuống đài. Nhìn thấy bạn gái cuối cùng cũng không nhịn được mà bật cười, Triệu Quang Hoa phải liều mạng dốc sức mới khống chế được bản
thân không làm gì quá khích.
Thanh Vi không hề hay biết những
chuuyện này. Cô bị chọc cho cười rộ lên, Thập Tam nhìn thấy cô cười, tâm tình cũng vui sướng. Lúc lên biểu diễn cũng trôi chảy hẳn.
Nhưng cô không ngờ, tiết mục của bọn họ được vỗ tay rất nồng nhiệt. Thập Tam
vừa bắt đầu đã hớp hồn người khác. Mặc dù khúc dạo thổi sáo không đều
lắm, nhưng vẫn thổi vô cùng uyển chuyển. Nhất là Thập Tam lại mang khí
chất điềm tĩnh, lập tức hấp dẫn mọi người. Ngay cả bọn nhỏ vây quanh sân khấu cũng giương to đôi mắt mong chờ.
Thanh Vi chuẩn bị hát,
nhìn thấy bên dưới yên tĩnh, tâm tình trở nên khẩn trương. Nhưng cô lại
nghe thấy tiếng sáo của Thập Tam, dần dần ổn định lại. Cô biết rõ, Thập
Tam còn khẩn trương hơn cô. Tuy người khác nhìn không ra, nhưng cô có
thể cảm nhận được.
Thập Tam hơi dùng sức, khẽ nhếch mày, không
nhìn kỹ sẽ không phát hiện được. Anh đứng chính giữa thổi sáo, điệu nhạc vui vẻ như thế, nhưng bóng hình lại cô đơn tịch mịch. Vốn quen ẩn nấp,
anh rất không quen trở thành tiêu điểm chú ý trong một nơi náo nhiệt.
Thanh Vi đến gần anh, giơ Mic lên, cổ vũ mỉm cưởi với anh. Cảm nhận được động tác của Thập Tam cũng vì cô mà buông lỏng, cô cũng dần ổn định lại, bắt đầu hát.
Âm thanh của khách sạn không thể so với KTV, cũng may
không có tạp âm, thuận lợi hát xong, Thanh Vi nhìn Thập Tam cười. Vào
lúc này, dưới đài bắt đầu vỗ tay ầm ầm, khen ngợi nhiệt tình.
Đôi mắt Thập Tam lay động, khóe môi khẽ cong, Thanh Vi cười nhẹ nhàng,
trong lòng không hiểu sao tràn ngập vui sướng. MC tranh thủ yêu cầu ai
người dắt tay xuống đài. Thanh Vi mỉm cười, chủ động kéo tay Thập Tam đi xuống. Kết quả lại có vài tiếng huýt sáo vang lên.
Kế tiếp, MC
còn tổ chức mấy trò chơi, người thắng đều có phần thưởng, không khí càng thêm vui vẻ. Cuối cùng là trò chơi lóc mía ngọt. MC nói: “Các đồng chí
của đội cảnh sát hình sự chúng ta, công tác bộn bề nhiều việc, còn
thường xuyên phải đi công tác bên ngoài, không chăm sóc được người bên
cạnh chu toàn. Hôm nay liền lấy mía ngọt thay cho lòng biết ơn và áy
náy. Cuối cùng cùng nhau ăn mía này, mong mọi người có một năm ngọt
ngào hạnh phúc.”
Quy tắc là phải dùng tay lóc mía, không được
dùng chân, bàn, hay dao găm các loại…, có thể lóc mía nhanh nhất, thì
thắng cuộc. Để phòng nước mía bắn lên người, mỗi người còn được chuẩn bị một cái tạp dề. Nói xong cầm mấy cây mía lên.
Tất cả mọi người
cười rộ lên, nhất thời không ai lên sân khấu. Bởi vì tay không lóc mía
không dễ chút nào, nếu như bị nước mía bắn tung tóe cũng rất chật vật,
cho nên tuy rằng trò chơi này phần thưởng giá trị cao nhưng cũng không
ai chủ động.
Không có người chủ động lên đài, MC bắt đầu gọi tên, có người nhà của nhân viên cảnh sát, đều là thanh niên. Thanh Vi vốn
muốn xem những người kia lên lóc mía, không nhịn được cười, lại đột
nhiên nghe tên “Yến Ngự” bị gọi lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...