Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Sân khấu được bố trí rất rộng, rất cao, Mục Vãn Vãn ngồi phía dưới, hai tay chống cằm, tập trung nhìn vào màn hình đằng trước.

Cứ nghến người lên như vậy thật sự rất mệt, màn hình lại xa, với thân phận là một cô gái nghiện net, cô bị cận nhẹ, ngày thường sợ hại đến mắt nên không đeo lens.

Cô thở dài một hơi, lấy cái kính gọng đen ra đeo vào.

"Nói chứ," Lâm Cửu ngồi cạnh lên tiếng, "tớ cứ luôn cảm thấy kiểu nước đến chân mới nhảy nhưng thành tích vẫn tốt như cậu, đeo kính vào nhìn có vẻ cũng rất gì và này nọ."

"Cảm ơn," Mục Vãn Vãn không quay đầu sang, "lần sau muốn khen tớ thì cứ nói thẳng."

"..."

Tuyển thủ vẫn chưa bước ra sân khấu, bình luận viên trước tiên làm nóng bầu không khí.

Bởi vì vòng bảng có nhiều trận, vì thế có rất nhiều bình luận viên mới gia nhập, câu cú và ngữ điệu không so được với bình luận viên lâu năm, khiến một người trước giờ chỉ xem các trận kinh điển như Mục Vãn Vãn cảm thấy hơi nhàm chán.

Cô che miệng, ngáp khẽ một cái.

Bình luận viên nam cười hỏi: "Thế bạn thấy đội nào ổn hơn?"

"Với tôi thì..." bình luận viên nữ cười híp mắt, "còn phải xem đội hình nữa, tôi vô cùng chờ đợi Azir trong tay Shark, không biết trận này có thể được nhìn thấy hay không nữa."


Shark là ID game của đường giữa Từ Hạo thuộc đội MA.

Mục Vãn Vãn cười khẽ một tiếng.

TS đương nhiên sẽ không để cho cô được nhìn thấy Azir của Từ Hạo rồi.

Lâm Cửu: "Cậu cười gì thế?"

"Không có gì," Mục Vãn Vãn đứng dậy, "Tớ vào nhà vệ sinh một lát."

Trong này nóng quá, trận đấu còn chưa bắt đầu, mọi người đều đang chụm đầu ghé tai, cực kì ồn ào.

Sau khi ra ngoài, cô cảm thấy người nhẹ nhõm hẳn đi, giờ mới nhận ra mình đã quên hỏi vị trí của nhà vệ sinh rồi.

Thôi bỏ đi.

Hai lối đi bên cạnh, cô do dự một lúc, xoay người đi vào phía bên phải.

Cuối lối đi là một cánh cửa đang mở ra một nửa, bên trên có viết [không phận sự miễn vào].

Xem ra là đi nhầm rồi.

Cô đang tính quay người đi trở ra, mắt vô tình nhìn qua khe cửa, thấy biểu tượng chỉ đường đến nhà vệ sinh được dán trên tường.

...Chỉ vào cái nhà vệ sinh thôi, chắc không sao đâu nhỉ?

Cô nhìn trái nhìn phải, nhanh chóng đi vào.

Sau khi đi ra, cô rửa sạch tay, đang định rời đi thì nhận được điện thoại của Lâm Cửu.

"Cậu đang ở đâu? Sao còn chưa quay lại nữa?"

"Mỗi chuyện tìm nhà vệ sinh không thôi tớ đã tìm hết nửa ngày rồi, sao đấy?"

"Lúc trước tớ có gửi cho cậu một tập tài liệu, cái bảng biểu có liên quan đến tần suất live stream và tiền lương tương ứng đó, trong điện thoại cậu có không?"

Mục Vãn Vãn nghĩ nghĩ, lúc bạn í gửi qua hình như cô đã nhận bằng điện thoại trước: "Có, sao vậy?"


"Cậu gửi qua cho tớ trước đi, đợi cậu quay lại rồi tớ nói rõ với cậu sau."

"Được."

Cúp máy, Mục Vãn Vãn tính vuốt mở màn hình gửi tài liệu đi, nhưng vì tay ướt quá, không thể vuốt màn hình được.

Cô rút một tờ khăn giấy, ra khỏi nhà vệ sinh, vừa lau sạch tay vừa hét một tiếng: "Hey SIRI."

SIRI là một chức năng của iPhone, tương đương với một người máy nhỏ, có thể giúp thực hiện các thao tác, chỉ cần hét một tiếng "Hey SIRI" là sẽ tự động khởi động.

Điểm trừ duy nhất là nó sẽ làm gián đoạn các chức năng đang sử dụng khác trong điện thoại.

Ting Ting——Dong Dong.

Cô nghe thấy hai tiếng ting dong, kèm theo đó còn có một tiếng rít.

Cô ngơ người, quay đầu lại nhìn, một người đàn ông đang đứng cách cô không xa, dáng người rất cao, mái tóc màu đen được cắt theo kiểu layer.

Đối phương cũng quay người lại nhìn cô, hơi cau mày, miệng khẽ há ra, hóa ra chính là người ban nãy Lâm Cửu còn luôn miệng nhắc đến—— Bùi Lộ.

Mục Vãn Vãn không nhịn được mà thầm cảm thán—— Người này ngoài đời so ra còn đẹp hơn lúc xuất hiện trên màn hình, người khác cứ bảo Từ Hạo đẹp trai, nhưng cô lại không thấy vậy, rõ ràng là Bùi Lộ nhìn sáng hơn.

Thấy đối phương hít sâu hai hơi, biểu cảm trên mặt còn mang theo một chút lên án.

Lên án?

Cô nhìn điện thoại của anh ta, iPhone cùng dòng, bên trên cũng là giao diện SIRI, xem ra câu nói đó của mình vô tình kích hoạt luôn SIRI của điện thoại anh ta rồi.


Bùi Lộ có một cái tật.

Trước khi thi đấu, anh thích chơi game match-three* online, luyện tốc độ tay và kích thích phản ứng.

Mới vừa rồi, anh gặp một đối thủ mạnh, đại chiến ba lượt, Bùi Lộ chưa thắng được một lần nào, ván này rốt cuộc cũng có một tí cơ hội thắng, thanh tiến độ chỉ còn thiếu 7% nữa là thắng rồi nhưng lại bị một câu "Hey SIRI" đánh về lại địa ngục.

"...Tôi làm phiền anh sao?" Mục Vãn Vãn nhìn vẻ mặt của anh ta, vừa nghĩ vừa mở miệng.

Bùi Lộ lắc đầu đầy đau khổ: "Không có."

Giọng cũng hay nữa, dịu dàng, mặc dù hơi trầm, nhưng lại không khiến người khác cảm thấy lạnh lùng.

Mục Vãn Vãn bây giờ mới nhớ ra mình chưa từng nghe giọng của Bùi Lộ.

Trước khi làm streamer, cô có học kinh nghiệm từ phòng live stream của người khác, trong đó có phòng live stream của thành viên đội TS, cô còn xem live stream của tiểu Bánh Bao mấy bữa luôn đó.

Cô nghĩ hết nửa ngày, đột nhiên hỏi một câu không đầu không đuôi: "Có phải anh chưa live stream bao giờ đúng không?"

Bùi Lộ sững người, đáp lại theo phản xạ: "Ừm."

"Ồ," Mục Vãn Vãn gật gật đầu, "Sắp đấu rồi, không cần chuẩn bị gì hả?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận