Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Chủ trang Quản Gia Thể Thao Điện Tử lúc này đang vui vẻ ngồi trước máy tính, âm thanh từ kênh livestream đang mở trên máy tính ồn quá, anh ta điều chỉnh âm lượng xuống mức thấp nhất, cúi đầu lướt xem lượng truy cập và bình luận trên Weibo của mình.

Hình đăng mới được mấy phút, bình luận trong chớp mắt đã hơn năm trăm lượt, lượng truy cập này đúng là đã quá mà.

Trả lời xong tin nhắn của bạn, anh ta chuyển về lại Weibo, làm mới bình luận, phát hiện bình luận bỗng nhiên giảm đi rất nhiều.

Lúc nãy bình luận toàn là "á á á", "tôi không tin chờ xác nhận", "biết trước rồi nhưng vẫn bị bất ngờ", còn bây giờ thì lại——

[Ồ, đã xem.]

[Bình tĩnh sau bao lần kích động.]

[Bắt đầu yêu nhau từ khi nào vậy? Bảo sao hai người lại phối hợp ăn ý đến như thế.]

Không đúng. Quản Gia vội vàng làm mới lại lần nữa, bình luận vẫn cứ liên tục giảm xuống, không cách nào ngăn lại được.

[Lúc thấy ở phòng livestream đã bị hết hồn một lần rồi.]

Anh ta ngẩn ra, theo phản xạ ngẩng đầu lên, ngay lập tức mở lại âm lượng.

Trên màn hình, MC vừa phỏng vấn tiểu Bánh Bao xong, mic chuyển đến trước mặt Mục Vãn Vãn.


MC đã phỏng vấn rất nhiều tuyển thủ nên cực kì thân thuộc với họ, giọng điệu cũng khá thân mật thoải mái: "Wan thần, hồi hộp không?"

"Hồi hộp chứ."

"Nhìn ra được rồi." MC cười, nói, "hôm nay còn trang điểm mắt nữa sao?"

"Có trang điểm chút chút."

Mục Vãn Vãn giật giật khóe miệng—— Lớp trang điểm này là do anh Dương gọi người đến làm cho cô, thợ trang điểm còn luôn miệng nói là "trai thẳng chắc chắn không thể nào nhìn ra được là có trang điểm".

MC gật đầu: "Dù sao cũng là một dịp quan trọng mà."

Mục Vãn Vãn cũng gật đầu theo: "Dù sao cũng còn phải lên sân khấu nhận cúp nữa mà."

Vừa dứt lời, phòng livestream lại nhiệt hẳn lên.

[Tự tin vô địch 666!! TS tất thắng a a a bế Wan thần của tôi chạy đây!]

[Còn dám chạy? Lu thần quăng chiêu cuối đánh ông bay luôn...]

[Biết ngay con gái vào LPL sẽ làm ô uế rối loạn mà, chơi game lại còn yêu với chả đương?? Không dám tưởng tượng khi ở trụ sở sẽ ra làm sao nữa.]

[Tuyển thủ LPL không được yêu đương à? Quy định mày đặt ra hay gì? Thi đấu tốt là được rồi, đừng có quản những chuyện khác.]

[Wan lần nào cũng thích gáy hết, lần này hai bên chắc là 7-3, MA 7, TS 3.]

MC hỏi tiếp: "Đúng rồi, vừa nãy chúng tôi có nghe được, bạn và Lu thần?"

Dù sao khán giả cũng đã nghe thấy hết rồi, không hỏi thì phí.

Bùi Lộ bị anh Dương gọi ra ngoài đi bốc thăm chọn bên, hiện không có mặt ở phòng chờ, quay phim tìm một vòng không thấy, đành bỏ cuộc, ống kính một lần nữa trở lại trước người Mục Vãn Vãn.

Vẻ tươi cười của Mục Vãn Vãn vẫn không giảm đi: "Đây là phỏng vấn trước trận đấu, thế nên tôi sẽ chỉ trả lời các câu hỏi liên quan đến trận đấu mà thôi."


"Được rồi, đã rõ. Vậy những thứ khác, đợi sau khi trận đấu kết thúc rồi nói!" MC khéo léo khép lại chủ đề này.

Phỏng vấn xong là mười phút sau, quay phim ra khỏi phòng chờ, anh Dương đóng cửa lại, phòng chờ lại trở về với sự yên tĩnh.

"Những chuyện khác tạm thời gác sang một bên, đừng nghĩ ngợi gì nữa." anh Dương nhấn giọng, "thi đấu cho tốt, lấy cúp vô địch, tủ đựng cúp trong trụ sở chúng ta đã lâu lắm rồi không được làm mới."

Hổ ca gật đầu: "Đợi lấy được cúp vô địch, em sẽ về quê tỏ tình với crush."

Tiểu Bánh Bao chống cằm: "Em mà lấy được cúp vô địch, mẹ em chắc chắn sẽ làm rất nhiều món ngon cho em ăn, em phải xin nghỉ về nhà hai ngày, ăn xong rồi mới trở lại..."

Mộc Đầu không nói tiếng nào, nhưng tay thì lại dạo Taobao, bỏ rất nhiều máy mát-xa vào giỏ hàng.

Mục Vãn Vãn: "..." từng người gáy thế này làm cô hoảng rồi đấy.

Cô cúi đầu, điện thoại có rất nhiều tin nhắn, có của mẹ Mục, của Lâm Cửu, thậm chí cả của giáo viên hướng dẫn của cô nữa...bảo cô lấy cúp vô địch xong ngày mai nhớ đi học đúng giờ.

Bùi Lộ đã pha xong cà phê cho cô, đặt sang một bên: "Căng thẳng không?"

"Căng thẳng." cô cất điện thoại, "không biết lát lên sân khấu chân có nhũn ra không nữa."

"Không sao, dù sao cũng ngồi suốt buổi mà."

Mục Vãn Vãn thuận thế nhìn sang, vô tình phát hiện bàn tay phải đang đặt trên tay vịn ghế sô-pha của Bùi Lộ, ngón trỏ và ngón cái khẽ vân vê vào nhau, không hề dừng lại.

Giờ cô mới nhận ra, người bên cạnh dù trông có vẻ là người bình tĩnh nhất, còn trấn an cô nữa...nhưng trên thực tế, đây cũng là trận chung kết đầu tiên của anh.


Mười phút sau, nhân viên vào thông báo mọi người ra sân khấu.

Mục Vãn Vãn đứng dậy, hít thở sâu mấy lần liền, sau đó lấy ra hai viên kẹo từ trong túi, chia cho Bùi Lộ một viên.

Bùi Lộ nhận lấy kẹo, xé vỏ, bỏ vào miệng cô, rồi mới bóc viên còn lại ra ăn.

"Nào...tổng cổ vũ cái nào." Hổ ca đi ra giữa, chìa tay ra.

"Cậu phèn vãi lồng." tiểu Bánh Bao cười nhạo anh ta, đồng thời đặt tay lên trên mu bàn tay của Hổ ca.

Những người khác cũng làm theo, tay anh Dương để trên cùng, vẻ mặt cực kì cảm thán, thậm chí không nhịn được mà hít một hơi: "TS——"

"Cố lên!!"

"Cố lên!!!"

Ra khỏi hậu trường, toàn thể khán giả bắt đầu hò hét chào đón, tiếng hét của cổ động viên hai bên khó có thể phân cao thấp.

Vì là trận chung kết, nên ngay cả nơi tổ chức cũng được đổi sang một địa điểm có sức chứa lớn hơn, tiếng hò hét này nghe cực kì dọa người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui