Edit: Kali
Beta: TH, Dochan
Thật là một chàng trai tuyệt vời!
Trong lòng Thẩm Tri Sơ vì giá trị nhan sắc của chàng trai này quá tuyệt mà đang gào thét ầm lên.
Không chỉ có mặt, mà giọng nói cũng rất dễ nghe, trầm thấp mang theo một chút hững hờ khiến người khác nghe được mà lỗ tai muốn mang thai luôn rồi.
Hình như giọng nói nghe ra có chút quen tai.
Thẩm Tri Sơ không kịp nghĩ nhiều -- Giờ cô cảm thấy tuyệt đối sẽ không thể quên được gương mặt và âm thanh này, thế nên quen tai có thể cũng chỉ là ảo giác mà thôi.
Cô vội vàng bắt lấy tầm mắt của cậu rồi nói: "Xin chào xin chào!"
Chu Diễn Chiếu: "..."
Né cặp mắt đang sáng ngời của Thẩm Tri Sơ, cậu không kiềm được mà mím môi.
Chu Diễn Chiếu ngồi ở chỗ gần ông chủ quán nhất, cho nên thứ gì đều được lấy từ chỗ đó.
Sức ăn của con trai rất lớn, sợ ăn không đủ no nên Phàm Lạc lấy mấy trăm xiên thịt. Trong một chốc thì không thể nướng xong nhanh như vậy, nên ông chủ dọn bia lên trước.
Chu Diễn Chiếu ngồi ở ngoài nên sau khi nhận lấy thì chia ra luôn.
Cũng không cần phải uống bằng ly phiền phức như vậy, mỗi người một chai bia, mở nắp xong là có thể chiến đấu.
Thẩm Tri Sơ nhìn cậu chia bia một mạch, rồi cuối cùng cũng tới trước mặt cô.
Ngay sau đó, Chu Diễn Chiếu cầm một chai đưa tới.
Cô thụ sủng nhược kinh*, theo phản xạ có điều kiện muốn nhận lấy nhưng Chu Diễn Chiếu nhíu mày, tránh tay của cô.
(*) Thụ sủng nhược kinh: được người khác yêu thương vừa mừng lại vừa lo. - Bản edit được cập nhật hoàn thiện trên wattpad Meow_team và wordpress https://meowteam.home.blog
Thẩm Tri Sơ: "???"
"Đêm hôm khuya khoắt con gái không được uống bia."
"..."
Cậu đưa chai bia cho Phàm Lạc ngồi bên cạnh Thẩm Tri Sơ, sau đó mở một chai Coca cola rồi đưa tới trước mặt Thẩm Tri Sơ.
"Uống nước ngọt đi."
Đại C ngồi bên cạnh cười, thân thiết an ủi nói: "Chị gái nhỏ, chị cũng thấy đó, tuy anh của em tự kỷ nhưng vẫn là một người không tồi, chị đừng sợ anh ấy."
Cậu thấy vẻ mặt dè dặt của Thẩm Tri Sơ còn tưởng cô bị Chu Diễn Chiếu dọa cho phát sợ rồi.
Thẩm Tri Sơ vội vàng lắc đầu, đáp: "Tôi không sợ!"
Giọng điệu vô cùng nghiêm túc, y hệt một một đứa trẻ cố tỏ ra bình tĩnh và mạnh mẽ, nghiêm túc đến nỗi có chút buồn cười.
"..."
Đại C kinh ngạc nhìn cô, không nhịn được mà cười ra tiếng.
"Ha ha ha! Chị thật đáng yêu!"
Chu Diễn Chiếu bên cạnh cũng cong môi.
Mặt của Thẩm Tri Sơ đỏ lên một chút.
Ầy --
Rốt cuộc có chỗ nào buồn cười chứ!
Cô thật sự không sợ Chu Diễn Chiếu, chỉ là lúc nói chuyện với trai đẹp thì có thói quen hơn khẩn trương một chút mà thôi!
Cuối cùng vẫn là xiên thịt nướng nướng cứu vớt cô.
Ông chủ bưng ra một lưng năm cái mâm to, bên trong đầy những xiên thịt nướng.
Các chàng trai lập tức xúm lại ăn.
Phàm Lạc thuận tay lấy giúp Thẩm Tri Sơ mấy xiên, đưa tới trước mặt, cô: "Đừng khách sáo!"
"Cảm ơn ạ."
Thẩm Tri Sơ cắn một phát.
Tuy là quán ăn ven đường, nhưng mùi vị quả thật không tồi.
"Ngon không?"
"Ừm."
Phàm Lạc cười cười, cầm lấy chai bia lên nâng ly về phía cô.
"Hoan nghênh gia nhập LUM! Chúng ta là câu lạc bộ thể thao điện tử hùng mạnh nhất thế giới!"
Vào mùa hè lúc ban đêm, ve sầu kêu không ngớt.
Trong không khí đầy vị oi bức.
Thẩm Tri Sơ nhận ra được trong giọng nói Phàm Lạc cảm giác thật sự đã hòa nhập được với nơi này.
Cô nâng cốc Coca lên, cao giọng nói: "Cảm ơn! Tôi sẽ cố gắng hết sức!"
Sau khi nói xong cô mới phát hiện những lời này có chút ngu ngốc, cảm giác ngốc hệt như lời thoại trong phim dùng để tỏ tình.
Cũng may tất cả mọi người không để ý tới.
Thẩm Tri Sơ thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó cô cúi đầu xuống, ánh mắt nhìn về phía Chu Diễn Chiếu.
Cậu muốn cười nhưng bộ dáng lại cố hết sức kìm nén.
Thấy được tầm mắt của Thẩm Tri Sơ, cậu bất đắc dĩ nắm tay thành hình quả đấm che miệng, muốn che giấu sự buồn cười.
Thật sự muốn duy trì hình tượng một cậu chàng hoàn mỹ.
Thẩm Tri Sơ: "..."
Chu Diễn Chiếu hắng giọng một chút.
Vẫn là giọng điệu hững hờ như ban đầu.
"Hoan nghênh gia nhập LUM PUBG."
Thẩm Tri Sơ không kiềm được mà tim đập thình thịch.
Thế này quả thực là muốn cô phạm tội mà!
Cũng may trời cũng tối rồi nên không thế nào thấy rõ được vẻ mặt thất thố của cô.
Thẩm Tri Sơ đỏ mặt, ấp úng đáp lại: "Cảm ơn..."
"Ừm."
-
Thẩm Tri Sơ học tập được một tháng ở văn phòng chính.
Phàm Lạc tuyên bố sáu tháng sau cô sẽ lập tức bị chuyển tới làm việc ở phòng ban Tuyệt Địa Cầu Sinh
"Bây giờ đã phải ra ngoài đi cùng đội thi đấu rồi sao?"
Không phải tháng 10 mới bắt đầu sao?
Cô có chút kinh ngạc.
Thẩm Tri Sơ ở đây một tháng cũng để ý một chút tin tức của câu lạc bộ, phần đông fans lâu năm của bộ môn thể thao điện tử khi nghe tin LUM tuyên bố thành lập nhóm Tuyệt Địa Cầu Sinh đều bàn tán sôi nổi.
Vào giữa tháng, page weibo chính thức của LUM đã công bố danh sách thành viên chính thức của phòng ban Tuyệt Địa Cầu Sinh.
YanZZZ Chu Diễn Chiếu, CY, có hai vị tuyển thủ cô chưa từng thấy, cả hai đều chỉ mới mười tám tuổi, tên là LIE và LEI.
Thẩm Tri Sơ phiên dịch bài đăng trên weibo rồi đăng trên trang mạng nước ngoài.
Đồng thời, cô cũng thấy được trong tư liệu Chu Diễn Chiếu mới hơn mười chín tuổi, cuối năm mới lên hai mươi.
Tuy vậy nhưng đã là tuyển thủ cực kỳ ưu tú, làm đội trưởng gánh cả đội thi đấu.
Thật sự vô cùng lợi hại.
LUM có một số lượng fans khá đông đảo ở nước ngoài, nhưng bởi vì câu lạc bộ LUM cho tới nay lấy được thành tích ưu tú đều là hạng mục thể loại trò chơi MOBA thôi. Nhưng ở Âu Mỹ thể loại FPS mới là hạng mục đỉnh nhất, cho nên tất cả mọi người đều không thực sự xem trọng đội tuyển tân binh này.
Nhưng Thẩm Tri Sơ lại không nghĩ như vậy.
Từ sau khi buổi tối xiên nướng kia kết thúc, cô rốt cuộc vẫn chưa gặp lại Chu Diễn Chiếu.
Nhưng mà chỉ hai giờ ngồi chung ngắn ngủn thôi, cô cũng đã cảm thấy Chu Diễn Chiếu chắc chắn có thể dẫn dắt cả đội giành được thành tích cao.
Lớn lên đã đẹp trai như vậy, còn chơi thể thao điện tử, chắc chắn là một tuyển thủ có thực lực đáng gờm rồi.
Nếu không thì đi làm minh tinh còn dễ hơn!
......
Phàm Lạc thấy Thẩm Tri Sơ rơi vào trầm tư, biểu cảm thực sự có chút đáng yêu, anh ta vừa cười vừa nói: "Mười tháng mới bắt đầu đấy, nhưng tám tháng bắt đầu đánh vòng sơ tuyển."
"Bây giờ em phải làm gì ạ?"
"Bộ phận công tác giống với bây giờ, nhưng để em chuyển qua đó là bởi vì bên kia vừa mời được một chuyên gia phân tích chiến thuật có kinh nghiệm ở Châu Âu, muốn em làm cầu nối giao tiếp giữa bọn họ. Sau đó một số video thi đấu Âu Mỹ và Hàn Quốc cũng yêu cầu em phiên dịch trực tiếp."
Thẩm Tri Sơ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Ngày hôm sau, cô đã ở trong văn phòng cùng với sự giúp đỡ của một anh trai cùng nhóm đã thu dọn xong đồ đạc. Cô xách theo laptop và các loại tư liệu đi đến nơi làm việc mới.
Chỗ làm việc mới này có vẻ rất mới mẻ, nhưng nhân viên phục vụ chu đáo là đủ rồi.
Câu lạc bộ chuẩn bị cả tòa nhà cao tầng nhỏ phục vụ cho phòng ban Tuyệt Địa Cầu Sinh, tổng cộng có năm tầng.
Tầng một là phòng họp và nhà ăn. Tầng hai là phòng làm việc của nhân viên, bao gồm huấn luyện viên, chuyên gia phân tích, trưởng phòng của các ban. Tầng ba là phòng luyện tập của các tuyển thủ. Tầng bốn và tầng năm đều là phòng riêng của các tuyển thủ.
Bây giờ tuyển thủ chính thức mới chỉ có bốn người nên đều ở tại tầng bốn.
Huấn luyện viên và trưởng ban đều ở tầng năm.
Văn phòng của Thẩm Tri Sơ ở tầng hai, bởi vì số nhân viên không nhiều lắm cho nên cô cũng có một phòng đơn riêng dành cho mình.
Toàn bộ phòng ban chỉ có duy nhất một nhân viên là nữ, nên cô quyết định không có việc gì thì ngoan ngoãn ở yên trong phòng.
Dù sao áp lực tâm lý cũng rất lớn.
Bộ môn mới này của bọn họ cũng không có người lãnh đạo. Chung quy thì tự luyện tập vẫn là sự lãnh đạo tốt nhất. Mặc dù Thẩm Tri Sơ vẫn dưới quyền tổng bộ điều hành nhưng bây giờ đến đây đã có Tôn Duyên Hòa là lãnh đạo của cô rồi.
"Gần đây hơi gấp rút một chút, bởi vì ALEX vừa tới nên có lẽ sẽ phải yêu cầu giao tiếp khá nhiều, có thể sẽ phải tăng ca. Lúc không có việc gì làm thì em chơi game cũng được. Buổi sáng không cần tới chấm công, tôi giúp em nói một tiếng là được rồi. Còn một giờ chiều em đến đây, buổi tối có thể về trễ hơn một chút."
Thẩm Tri Sơ gật đầu đồng ý.
"Em chỉ cần đi theo ALEX một thời gian để công tác và nghỉ ngơi thôi. Còn chủ nhật và thứ hai, hai ngày này không có luyện tập thì... À đúng rồi, em ở ký túc xá của công ty sao?"
"Không phải, nhà em ở gần đây nên cũng rất tiện ạ."
Thật sự quá tiện.
Lúc ấy Thẩm Tri Sơ nhìn trúng công việc này cũng chính là vì gần nhà, đi bộ từ nhà tới công ty mất 15 phút. Còn nếu đi xe đạp chỉ mất bảy đến tám phút.
Thời gian đi làm cộng với tan ca chưa tới nửa giờ, chuyện khó khan bất tiện cũng ít.
"Một mình con gái con lứa đi về nhà buổi tối không an toàn, nếu không hay là em vẫn nên xin ở lại ký túc xá đi?"
Huấn luyện viên Tôn dừng một chút, gãi cái đầu như ổ quạ của mình "Gọi bạn trai tới đón cũng được."
Mặt Thẩm Tri Sơ đỏ lên, "Em không có bạn trai..."
"Ồ!" Huấn luyện viên Tôn gật đầu.
Còn chưa nói xong câu tiếp theo thì bên ngoài đã truyền đến tiếng gõ cửa.
Chu Diễn Chiếu đứng ở ngoài cửa, gõ một cái nhưng cửa vốn không hề đóng.
Thẩm Tri Sơ nhìn về phía phát ra tiếng động.
Hôm nay cậu chàng lạnh lùng này mặc một chiếc áo hoodie trắng, kết hợp với quần thể thao màu trắng, chân đi một đôi dép lê. Một bộ dáng trông rất thoải mái và năng động.
Lớn lên đã đẹp sẵn nên mặc quần áo bình thường cũng càng đẹp hơn vài phần.
Chu Diễn Chiếu không nhìn cô, giọng điệu bình thản: "Huấn luyện viên, bây giờ lập tức diễn ra thi đấu."
Tôn Duyên Hòa nhìn thoáng qua thời gian trên điện thoại.
"OK, vậy Tiểu Thẩm cũng đi cùng đi. Hôm nay ALEX cũng tham gia, em hỗ trợ phiên dịch."
Thẩm Tri Sơ cầm theo bút và sổ ghi chép.
Cô hơi khẩn trương.
Đây chính là lần đầu tiên cô tham gia công việc phiên dịch đấy!
Mặc dù một tháng trước đã tham khảo tài liệu, những thuật ngữ chuyên ngành liên quan tới trò chơi cũng đã chuẩn bị đầy đủ hết rồi, nhưng mà chuẩn bị trên giấy với nói miệng hoàn toàn không giống nhau. Cũng không biết vị chuyên gia phân tích kia giọng địa phương có nặng hay không, nói chuyện có nói mấy từ địa phương hay không.
... Dù sao vẫn rất khẩn trương.
Thẩm Tri Sơ hít một hơi thật sâu, đi theo huấn luyện viên Tôn và Chu Diễn Chiếu lên tầng 3.
Lúc đến trước phòng tập luyện, Chu Diễn Chiếu đang đi trước bỗng dừng bước.
"Làm sao vậy?"
"À, tủ lạnh tầng ba bị hỏng rồi, tôi xuống dưới lấy đồ uống rồi lên."
Chuyện này vốn là công việc của tổ hậu cần, nhưng mà bình thường cũng toàn đàn ông con trai nên chút việc nhỏ này cũng không quan trọng lắm. Bình thường muốn cái gì các tuyển thủ nếu rảnh đều tự mình đi lấy.
Huấn luyện viên Tôn vẫy tay: "Vậy thì nhanh lên."
Chu Diễn Chiếu xoay người, đi đến chỗ cầu thang.
Lúc đi ngang Thẩm Tri Sơ, cậu dừng bước.
"Chị muốn uống gì?" Hắn nhẹ giọng hỏi.
Thẩm Tri Sơ không phản ứng lại ngay, mở to hai mắt nhìn.
Chàng trai lạnh lùng này đột nhiên gần gũi lạ thường!
Cô khó khăn đáp lại: "À, ừm nước là được rồi... Cảm ơn!"
Chu Diễn Chiếu "ừ" một tiếng, đút tay vào túi quần sau đó từ từ đi mất.
- ----
19 tuổi nha, phi công này hơi trẻ nhưng đảm bảo cất cánh an toàn ha ha =))))) Có ai muốn "phạm pháp" ngồi tù với chị Sơ không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...