Edit: TrangQA830810
Mọi người ở đây khiếp sợ không thôi, Dung Dật Thần bị zombie cắn qua khi nào, đối với Dung Ân Ân càng là khó tin hơn nữa, cô lúc nào cũng bên cạnh anh trai, trên người anh trai làm sao xuất hiện virus bệnh độc, chẳng lẽ là...
Thấy hai tên lính muốn bắt Dung Dật Thần đi, thân thể nho nhỏ của Dung Ân Ân che ở trước mặt anh trai, khóc nói không nên lời
" Không nên thương tổn anh trai tôi, anh ấy sẽ không bị biến thành zombie "
Tên đội trưởng hừ một tiếng khinh bỉ nói " Nhóc con làm loạn cái gì, đem nó kéo ra "
Du Dặc cũng kích động tiến lên phía trước nói " Đại đội trưởng, bị cắn xong chẳng phải qua một ngày liền biến thành zombie sao, bọn tôi đã ở cùng Dung Dật Thần một thời gian dài, vì sao anh ấy một chút phản ứng cũng không có "
Anh Lỗi cũng gật đầu nói " Đúng, đúng đó, tôi có thể làm chứng "
Nghĩ không ra anh Lỗi ngày thường tuy vô cùng chán ghét Dung Dật Thần, nhưng đến thời khắc mấu chốt vẫn quan tâm đến sống chết của đồng đội.
Đại đội trưởng nói " Người bình thường thời gian ủ bệnh là 24 tiếng, bất quá mỗi người thể chất bất đồng, biết đâu thời gian sống sẽ kéo dài, nói chung hắn phải chết "
" Tôi đúng thật từng bị zombie cắn qua, bất quá chuyện đó xảy ra cách đây một tháng " Dung Dật Thần luôn im lặng đột nhiên mở miệng nói, hai con ngươi thâm thuý nhìn thẳng vào Đại đội trưởng ở đối diện " Lưu lại mạng sống của tôi, tôi sẽ chứng minh bản thân không bị biến đổi "
Đại đội trưởng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, quay đầu đối với binh sĩ ra chỉ thị " Được,trước lưu lại cho hắn một mạng, đem vào phòng cách ly, những người khác đưa đến trại tập trung "
Với kết quả như vậy, khiến cho bọn Du Dặc đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ riêng Dung Ân Ân vẫn rầu rĩ không vui, cô không muốn cùng anh trai chia lìa.
Dung Dật Thần xoa nhẹ khoé mắt của em gái, trong mắt đều là sự dịu dàng nói " Ân Ân ngoan, không có việc gì, cùng anh Du đi đi, anh hai nhất định sẽ đến tìm em "
Khuôn mặt nhỏ nhắn Dung Ân Ân khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, thút thít mà nói
" Anh hai không được gạt em nha "
" Lừa em sẽ thành con chó nhỏ, giống như khi còn bé em vẫn hứa đúng không?" Dung Dật Thần giả vờ buông lỏng trêu đùa nói.
Dung Ân Ân rất muốn cười đáp trả, miệng lại chẳng cười nổi, chặt chẽ nắm lấy tay anh trai, một hồi lâu mới bị Du Dặc lôi đi.
Dung Dật Thần mắt thấy mọi người rời khỏi, mới chậm rãi thu lại khuôn mặt tươi cười, nhìn về phía Đại đội trưởng nói
" Theo dự định của Đại đội trưởng ngài đây sẽ không đơn giản chỉ là cách ly đi "
Đại đội trưởng bước ra ngoài phòng cách ly, cười nhạo " Hừ, cậu đang ở trong quân doanh, mạng sống đã sớm không thuộc về mình, tôi đi xin chỉ thị của cấp trên, trở lại sẽ tính đến cậu "
Trên tầng cao nhất, chính giữa trại tập trung, trừ bỏ người có thân phận đặc biệt có thể vào, bất cứ ai xâm nhập đều bị bắn chết, Đại đội trưởng chỉ có thể gọi điện thoại, hướng tầng chỉ huy cấp cao xin chỉ thị
Ánh sáng yếu ớt chiếu vào ô cửa sổ phủ rèm màu xanh đen, một người đàn ông cao lớn mặc quân trang màu đen đang ngồi nghiêm chỉnh đè xuống nút nghe của điện thoại.
" Báo cáo Trác tướng quân, phát hiện một người trong cơ thể có mang virus bệnh độc, theo quan sát đã qua 24 tiếng vẫn không biến dị. Theo người bệnh thuật lại hắn bị cắn cách đây một tháng "
Trác tướng quân sờ cằm, suy tư trong chốc lát nói " Nếu như đó là sự thật, đây là một phát hiện quan trọng "
" Xin Trác tướng quân ra chỉ thị, phải xử trí thế nào "
" Đưa hắn giao cho tiến sĩ Jame, cậu ấy hẳn rất tình nguyện tiếp nhận bệnh nhân này "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...