Edit: TrangQA830810
Hai ngày nay Dung Ân Ân vẫn luôn đi theo chữa vết thương cho anh trai, mấy người khác bắt đầu thu thập vật tư, thảo luận thật tốt đường đi nước bước sau này
Trước đó Dung Dật Thần đã nói qua, dòng người đổ về trung tâm thành phố càng nhiều, tỉ lệ nhiễm bệnh độc xác suất càng lớn, cho nên bọn họ quyết định chạy đến thành phố C xa xôi, hơn nữa thành phố C có nhiều nông trang, nói lên nơi đó có đầy đủ thức ăn dự trữ
Đợi đến khi Dung Dật Thần cùng em gái bước ra khỏi phòng, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn trân trối, Dung Dật Thần rõ ràng bị thương cực kỳ nghiêm trọng, như thế nào ngoài bước đi có chút bất ổn, còn lại gần như khỏi hẳn .
Kinh ngạc nhất chính là anh Lỗi, anh vốn định cầm cáng cứu thương vào nâng Dung Dật Thần ra ngoài, thuận tiện ở trước mặt Dương Tử Lam nhục nhã Dung Dật Thần một phen
Đối với sự khôi phục kinh người của Dung Dật Thần, mọi người cũng không nghĩ nhiều, ngược lại khó tin nhìn anh Lỗi vác theo máy phát điện lên xe. Vài người nhanh tiến lên ngăn cản, máy phát điện sẽ chiếm không ít không gian trên xe, lại phải tiêu hao một lượng lớn xăng để sử dụng, mang lên trên xe cũng chẳng có việc dùng tới. Sau cùng tốn không ít nước bọt, rốt cục mới khuyên được anh Lỗi bỏ lại
Mỗi bước đi Anh Lỗi vẫn nhìn về phía máy phát điện, phải đến khi Dương Tử Lam lôi cổ áo anh nhét vào trong chỗ điều khiển
Sau khi Dung Ân Ân bước lên thùng đựng hàng, phát hiện bên trong sửa lại ít chỗ, hai bên cửa sổ cố định thêm hai cánh quạt dùng thanh sắt ghim chặt vào, vừa có thể phòng ngừa zombie, lại có thể khiến cho không khí lưu thông tốt hơn.
Trên xe bày ra bảy cái giường, cùng một cái giường nhỏ tự chế cho trẻ con, vật dụng cùng thức ăn đều để trên giá đỡ, xe vận tải được trang hoàng lại thành một chiếc nhà xe giản dị
Xe vận tải theo lộ trình đặt ra chạy tới thành phố C, Dung Ân Ân nhìn xuyên qua cửa xổ xe thấy rõ thảm trạng lúc này của thành phố A, khu phố đã không còn bất kỳ dấu hiệu nào của người sống, từng chiếc ô tô bị bỏ hoang nằm ở ven đường, mấy con quạ đen đang mổ ăn thịt thối, lẻ loi vài con zombie đi trên đường, trên thân bu chằng chịt ruồi nhặng
Dạ dày Dung Ân Ân trào lên một cảm giác ghê tởm, đang muốn rúc đầu về, bất chợt phát hiện bầu trời truyền đến âm thanh ầm ầm kịch liệt, ngẩng đầu nhìn lên thấy một chiếc trực thăng màu xám đậm, bay lơ lửng phía trên
Du Dặc cũng bước lại gần nhìn " Hình như là trực thăng quân dụng, chúng ta có muốn hay không hướng họ cầu cứu"
" Anh Lỗi, dừng xe"
Vương Nhược Hi hết sức kích động la lên, anh không muốn đứa bé mới sinh phải theo mình lang bạc khắp nơi, có quân đội bảo hộ an toàn hơn đi theo anh Lỗi rất nhiều
Ở đầu xe, anh Lỗi kéo cửa sổ thông với thùng hàng ra, cực kỳ phiền chán nói
" Được, nhưng phải nhớ rõ lần trước quân đội xây tường cách ly, vốn chẳng để ý đến tính mạng thường dân, chúng ta phải dựa vào chính mình mới có thể sống sót "
Dung Dật Thần nói " Trên trực thăng tầm quan sát rất rộng, nói không chừng bọn họ sớm đã thấy chúng ta, nếu muốn cứu chúng ta tự nhiên sẽ đáp xuống "
Tất cả mọi người đều cảm thấy mong ước được cứu trợ thập phần xa vời, nên đều im lặng
" Có thể sống sót chính là tốt nhất, đoạn đường này không phải chúng ta vẫn tiến về phía trước đó sao " Dung Dật Thần cười lên phá vỡ không khí trầm mặc, nắm chặt bàn tay em gái thấp giọng nói
" Chí ít em vẫn luôn bên cạnh anh "
Dung Ân Ân tựa vào cánh tay anh trai, nhẹ nhàng ứng tiếng
Lúc này, xe vận tải đột nhiên dừng lại, đong đưa mọi người choáng đầu hoa mắt, một vật phẩm trên giá theo quán tính rơi xuống, trùng hợp nện vào ngón chân Du Dặc
Du Dặc đau đến nghiến răng nghiến lợi hỏi " Anh Lỗi, phía trước xảy ra chuyện gì vậy ?"
Anh Lỗi lớn tiếng nói " Tuyệt đối đừng mở cửa xe, bên ngoài là ..."
" Ầm ầm ầm "
Xe tải truyền đến tiếng đập dồn dập, tiếp theo là tiếng đàn ông quát lớn
" Là người sống sót nhanh bước xuống xe, xung quanh là quân đội, các cậu đã bị bao vây ..."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...