Kỳ thi đại học mỗi năm một lần rồi cũng đến, hôm ấy Cố Hoàn rất sớm chờ Nghi Thường dưới lầu, hắn hôm nay trông thật lịch lãm.
Bộ đồ màu trắng tuy đơn giản nhưng ko kém phần sang trọng, cách điệu, môi đẹp thỉnh thoảng hơi cong cong như giấu che ý cười nghe tiếng nói của Nghi Thường vọng lại...!
"Được rồi được rồi, màn thầu con không ăn đâu, chỉ uống thêm nửa ly sữa đậu nành là được rồi" -là thanh âm ko mấy tự nhiên của Nghi Thường nói với mẹ, tâm tính đấng sinh thành luôn lo lắng đến vậy.
Hiện tại nàng có biết bao lo lắng, làm sao còn có đủ tâm trạng ăn uống.
" Cái con bé này, đúng là ko biết chăm sóc bản thân, buổi sáng ăn ít như vậy làm sao có sức mà làm bài thi" -
Tiếng mẹ Nghi Thường chểnh vểnh quát, Tiếp theo đó là một trận lộc cộc tiếng bước chân, theo một tiếng đóng cửa lớn, tiểu cô nương kinh hỷ đáp:
" Được rồi mẹ à, con biết tự chăm cho mình, có Cố Hoàn ca ca đi cùng, mẹ yên tâm"
Chỉ chốc lát liền nhìn thấy 1 tiểu cô nương trên miệng còn đang cắn dở cái màn thầu chạy vội đến, tự nhiên mà lôi kéo góc áo Cố Hoàn.
"Đi thôi."
Cố Hoàn quay đầu lại đem bánh trong miệng nàng lấy ra
" Sao lại ăn cái này?"
Nghi Thường ngượn ngùng gãi gãi tóc
" Sáng nay dậy muộn, mẹ chỉ kịp chuẩn bị thứ này"
"Haizz!1 Em ăn cái này đi"
Cố Hoàn dứt lời đưa đến trước mặt Nghi Thường món cháo trắng trứng muối mà nàng thích ăn nhất, nàng híp mắt như bị món ăn mê hoặc:
"Thời gian còn sớm, ăn xong chúng ta lại đi?"
Nghi Thường sờ sờ cái bụng còn lép xẹp, miệng bẹp bẹp không dám làm hắn nhìn đến nàng đột nhiên làm ra vẻ đỏ hốc mắt, sao hắn lại có thể chu đáo như vậy chứ?!!
Cố Hoàn sờ sờ chính mình cô nương đen nhánh tỏa sáng tóc đẹp, nhìn nàng cúi đầu ăn cháo, chỉ cảm thấy cái tình cảm của bọn họ như tiến thêm 1 bước.
- -
Mấy tiếng đồng hồ trôi qua, kết thúc kỳ thi Nghi Thường bước ra từ đám đông.
Hoàn cảnh của nàng cũng khác mọi người.
Các học sinh khác đều được cha mẹ đưa đón còn nàng lại đi cùng Cố Hoàn ca ca, vừa tiếc nuối nhưng hạnh phúc ko phải là nhỏ..
Không chút nghĩ ngợi, liền hướng tới bóng dáng cao ráo quen thuộc mà ôm lấy Cố Hoàn, chẳng bận tâm đến ánh mắt người khác, giống như nàng đang ôm cả thế giới vào lòng...!
Khách sạn Tonghit...!
Hai thân hình trọng điệp quấn quanhbên nhau.
Nhưng mà hai người quần áo còn mặc ở trên người, chỉ là ghé vào cùng nhau vong tình mà hôn môi, môi răng giao hòa làm như lữ hành trên sa mạc áp lực chờ mong dồn nén rất lâu.
Nghi Thường biết rõ ý nghĩa của ngày hôm nay, nàng thật sự có chút chờ mong....
Đầu lưỡi nhỏ bị Cố Hoàn hút ở trong miệng hắn, nàng hô hấp khó nhọc dùng 2 tay đẩy đẩy lồng ngực rắn chắc của hắn.
Cố Hoàn ko cam tâm buông ra, dây dưa thêm một hồi mới chuyên tâm mà tha cho nàng, nhìn Nghi Thường má hồng thở gấp mà hắn ko khỏi động lòng:
"Hôn nhiều như vậy mà em còn chưa biết cách thở khi hôn sao?"
" Xấu xa"
Nghi Thường bất kham mà cãi lý với hắn, nàng làm sao so với hắn.
Hắn hoàn hảo trên các phương diện từ chỉ số thông minh đến kỹ năng làm nữ nhân chìm trong khoái cảm...!
Cố Hoàn vui với bộ dáng mè nheo của Nghi Thường, cũng không giận, ngược lại hứng thú mười phần mà nhìn nàng hờn dỗi, lại nhịn không được cúi đầu hôn nàng, hôn mí mắt, cắn chóp mũi......!Mãi cho đến phía xương quai xanh khêu gợi.
Hắn đột nhiên ôm lấy eo Nghi Thường, ôm nàng hướng đến cửa phòng tắm, ko quên hỏi lại:
" Bảo bảo anh cho em nghĩ lại lần nửa, có hối hận hay ko? Có muốn đem bản thân giao phó cho anh" - Hắn nằm ở trên vai nàng thấp giọng.
Nghi Thường duỗi tay sờ sờ đầu của hắn:
"Nhưng em thích ở trên"
p/s: Dự là chập sau sẽ " lưỡng thể hợp nhất" ty nào hóng hớt thì vote!!!!.