Ngày mai, bài tôi chưa hoàn thiện xong, tôi phải vào nhà Thiện để hoàn thành xong! Cô Phượng rất mến tôi, cho tôi ăn cơm tại nhà cô Phượng! Cuối cùng, bài chúng tôi đã xong! Tôi với anh ấy đem đi nộp cho cô Phượng để chấm! Ngày 5/2 mời tất cả các cặp dự thi vào phòng đăng kí của cô Hà chấm điểm!
cô Hà nói:
- Các cặp bị loại là! Như- Hương, Thư- Thảo, Hằng- Thủy và Đạt- Trâm các em bị loại vì bài thi có phần giống trên mạng!
- Các bài khuyến kích : Thảo- yến, Hương( 7c nhé) – Trâm, Bình-Phú, An- Bình
- Các bài giải ba: Minh- Ánh, Vũ- Đào và Khánh- Yến
- Các bài giải nhì : Hiền- Yến và Cúc- Giang
- Bài giải nhất là …………………. – Tôi hồi hộp không biết có bị loại hay không, anh thiện nói:
- Không sao đâu, đừng rung!
Em biết mà!
- Bài nhất sẽ được công bố tại trường nhé!
Chúng tôi chờ vào ngày chào cờ cả trường và công bố :
- Cô mời 2 cặp này lên tại đây nè!
em Vũ Minh Anh Phúc lớp 7c và em Dào Thì Hồ lớp 6D
em Trần Thị Kỳ Phương 7D và em Võ Huỳnh Duy Thiện lớp 9D
2 bài em này được đánh giá cao về bài viết và chữ đẹp, hình vẽ ! Như bài của em Phúc và em Hồ chưa có phần này:
“ Yến sào khánh hòa là đặc sản của tỉnh chúng ta, lịch sử của nó cũng đã gắn liền với tất cả mọi người”
2 em chưa có phần lịch sử Yến sào mà trong tất cả bài thi cũng chưa có phần đó! Chỉ có mình bài em Phương- với em Thiện lại có nên cặp đôi giải nhất đó là….
Em Trần Thị Kỳ Phương và em Võ Huỳnh Duy Thiện !
Tôi không tin vào mắt mình là bài chúng tôi thắng đến thế, thấy mặt Hương tức giận tôi cúi mặt xuống và tất cả mọi người vỗ tay! Cô nói:
- 2 em còn lại thì sẽ nhận giải nhì! Các em mà được nhận giải khuyến kích đến giải nhất được đi tham quan di tích Diên Khánh 2 ngày 1 đêm nhé!
Chúng tôi ôm nhau mà vui mừng hớn hở và ngày mai đúng 7 giờ tôi với anh Thiện phải lên trường để tốc hành đi! Tôi cầm theo nước và quần áo ở trong balo rút mà mẹ tôi mua cho tôi, tôi cầm theo đôi patin và điện thoại, latop , máy ảnh! Tôi vui vẻ đi, còn Hương thì tức tối khi nhìn thấy tôi đi! Lên xe, tóc tôi lùa và gió mát làm tôi nhiều niềm vui, anh Thiện ngồi gần chỗ tôi tôi không cho ngồi gần nên anh Thiện ngồi với cô Phượng, di tích lần đầu là Trần Hưng Đạo, tôi chụp lại và ghi chép các trận đánh và năm sinh. Cô Phượng nói:
- Phương yêu lịch sử nhỉ!
Vâng ạ!
- con biết Trần Hưng Đạo còn có tên zì nữa ko?
Dạ Trần Quốc Tuấn ạ!
- Giỏi!
Vâng ạ!
Anh Thiện thì mải mê coi các bức tượng, cô hỏi:
- Thiện , Trần Hưng Đạo có tên là gì Thiện?
Zạ , mẹ hỏi con , con biết hỏi ai, con quên hết rồi mẹ?
- Thằng con mất nết, thầy em Phương ko, nó nhỏ con 2 tuổi à mà biết!
Vâng ạ!
Thế là 1 ngày đã qua, tôi phải đi ngủ để dưỡng sức mai đi nữa! Tối toi đăng tải hình và nói:
’ bức ảnh này làm ai nhớ đến zì nào!”
Tôi lại soạn lại những bức ảnh mà tôi đã chụp hồi sáng, cô Phượng nói tôi ngủ cùng anh Thiện, tôi ngại ngùng nói:
cô ơi! Trai , gái ngủ chung cô ko nói zì à?
- có sao đấu con, con cũng từng ngủ chung với cô con mà!
Hồi nào cô?
_ hồi mấy con bị nhốt trong thư viện á!
dạ vâng!
Tôi chỉ có thể nói là ngẹn ngùng mà ngủ cùng với Thiện thôi! Tôi nói với nó:
Giờ ngủ sao? Có cái giường à!
- Thì chung chớ sao?- Anh Thiện mặt cũng ngại nữa nói chi ai:
Em ngủ dưới đất, anh ngủ ở trên nha!
- Zị cũng đỡ mà cái lo nhất là có chăn gối nữa đâu mà ngủ dưới đất hay ở trên! - Tôi muốn chóng mặt:
Bỗng nhiên cô Phượng qua nói:
- Chưa ngủ hợ??
Vâg ạ cô, còn soạn lại ảnh hôm này và viết văn lúc về nữa cô!
- Con chăm quá ta! Còn Thiện con làm zì?
_ Dạ………zạ, con onl facebook nhắn tin với mấy đứa bạn ạ! Nó hỏi vái cái con bực mình quá!
- Thiện không đó? -_-
_ Vâng mà! – Mặt anh Thiện đã hiện lên 2 chữ nói dối:
- Đưa mẹ xem!
_ Tự nhiên chuyện riêng tư chúng con mẹ xem chi!
- Lẹ..! – Rồi 2 mẹ con dật cái điện thoại, còn tôi thì ngăn lại như hên xui được, cuối cùng tôi nói:
Anh Thiện! Đưa cho em mượn điện thoại để xem lại ảnh con cá Ngựa mà hòi chiều có mình anh chụp được á!
- Ukm, anh cho cho! – anh Thiện đưa cho tôi cái điện thoại:
Con đưa cho cô Phượng nè cô:
_ Cảm ơn con nhá! Mày chết với tao thằng con nhỏ!
- 2 người lừa con! Con không chịu đâu, 2 đấu 1 luôn sao thắng!
_ Kệ con!
Kệ anh , em làm việc ! – tôi le lưỡi ra trêu chọc.
Cô Phượng kiêm tra xong và trả cho anh Thiện, tôi đang ngồi viết cho nó xong ròi ngủ tự nhiên anh Thiện ở đằng sau ôm tôi nói:
- Đừng nhúc nhít, ở yên đây anh ôm 1 cái thôi rồi buông!
Không được ! Lõ cô Phượng thấy rồi sao?
- Cô Phượng đi ngủ luôn rồi!
Sao anh biết!
- Tính mẹ anh vậy mà! Anh chỉ ôm 1 lát rồi buông thôi!
Tôi chỉ thở nhẹ mà để cho anh ôm và 1 lát anh Thiện buông ra và khuyện tôi đi ngủ!
Tôi từ từ bước lên giường chia đôi mà chúng tôi đã làm, tôi đang cầm điện thoại và nhắn tin với con Như và Duy , đến phần nhắn tin Duy anh Thiện dật mất điện thoại tôi :
- Nhắn tin cho ai ?
Ai đâu?
- Cái zì đây “ Duy ơi! Đang làm gì đó?” Là sao?
Thì nhắn tin chơi thôi!
- Không tin!
Không tin kệ anh trả em điện thoại!
Tôi lùn bằng anh Thiện lên với tới chiếc điện thoại không được, tôi đang bất người dậy lấy điện thoại thì anh Thiện kéo tôi xuống nằm ngủ , anh Thiện ôm tôi 1 cái nưã nói:
- Anh Thích ôm em gái của anh!
Em gái zì? Chỉ là em gái không ruột thịt mà!
- Anh vẫn xem em là em gái đẹp nhất đấy!
Chưa chắc!
- Con gái sau này anh yêu sẽ là con gái của chúng ta , được không?
Mệt, ngủ!
Chúc ngủ ngon, rồi tôi bật ta ra ngủ cho đến sáng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...