Anh Trai Ơi ! Em Yêu Anh

Trường tôi đang tổ chức 1 cuộc thi dành cho lớp 6,7,8 và 9 ; cuộc thi là “ Lịch sử Khánh Hòa” Luật chơi:
- Các học sinh trong trường phải giới thiệu các tiêu biểu của Diên Khánh và lập 1 bài nghị luận chứng minh nộp cho cô Phượng để cô Phượng chấm điểm!
- Chỉ thi cặp và thi cặp là gái với gái và trai với trai! Ưu tiên cho trai với gái!
- từ ngày 29/1 => 2/2 nhé! Phần Thuwỏng là được nhà trường nên lên trước trường và dán trên phần văn học !
Từ giải khuyến kích đến giải nhất thì được đi tham quan di tích Diên Khánh 2 ngày 1 đêm
Tôi không muốn tham gia vì tôi chỉ có 1 mình sao thi được! Tôi thì FA rồi , không thi được rồi! Tôi vừa giỏi sử với văn mà thi ko dc! Bạn tôi đều có cặp hết! Bỗng nhiên anh Thiện dẫn tôi vào thư viện nói:
- Chúng mình thi nhé!
không đâu! Hương kìa
- Hương với Như rồi ko sao âu!
_ Hay anh thi với em nhé anh! – Hương tới nói:
- Em giỏi văn hợ!
_ Ukm em giỏi mà!
- Mẹ anh nói em học trong lớp , sử em toàn 0 với 1 ko!
_ Do em ko suy nghĩa!
Thôi anh thi với Hương đi! Em ko có cửa
- Không anh sẽ thi với Phương! – Khoắc vai tôi:
_ KHÔNG, THI VỚI EM!

- Ko thì với em, em dở sử lắm!
Rồi anh ấy dắt tôi vào phòng đăng kí thi, cô Hà ( là người quản lí các cuộc thi trong trường) nói:
_ Chúng em muốn thi “ Lịch sử Khánh Hòa “ à!
- Vâng ạ! – Anh Thiện nói:
_ Các em chỉ quyền thi cặp nhé, 1 cặp 1 bài viết nhé, à mà sao cs mình cháu vậy Thiện phải thêm người nữa mới thi nhé!
- Dạ, đây ạ em Trần Thị Kỳ Phuwong với Võ Huỳnh Duy Thiện 1 cặp ạ!
_ Hiếm á nha! Nãy giờ chưa có gặp trai gái nào hết nhé! Thôi, giờ 2 đứa cầm tờ giấy và điền vào bảng đăng kí nhé!
- Vâng ạ!
Tôi với anh Thiện ngồi vào bàn mà làm , rồi có 1 đoạn thông tin: 2 em là gì của nhau mà phải thi? Tôi chẳng biết trả lời sao! Anh Thiện nói:
- Là ny
Dỡn hoài!
- Ukm dỡn!
là bạn
- Ukm tốt!
Tôi điền vào là Bạn, anh Thiện điền vào họ và tên anh Thiện làm tôi mắc cười vì chử xấu sao là Võ Huỳnh Den Thiện , anh Thiện mặt ngây thơ chẳng biết! Tôi nộp đơn cho cô ! Tôi vào thư viện ngay để tìm hiểu về Khánh Hòa anh Thiện nói:
- Mẹ anh nói không sai, em là người hay muôn tìm hiểu, hồi bữa mẹ anh cho lớp tìm hiểu về Lương Thế Vinh, chỉ mình em là người đọc được câu chuyện của Lương Thế Vinh vì em đã về tìm hiểu kĩ! Giờ em cũng zị!
Rồi sao hả!
- Em chăm chỉ!
Tôi nghe câu đó làm tôi ngại, tôi chỉ biết chăm chú mà đọc các bài về Khánh Hòa! Và ngày nào tôi cũng phải lên Thư Viện. Có lần , vào 5h chiều m tôi vào Thư viện để coi lại sách, Do trường tôi cửa tự động nên kích hoạt 6h sẽ đóng cửa, anh Thiện vào Thư Viện lúc 5h30 và cầm theo điện thoại, bánh, osi, và 2 hộp cơm hộp. Tôi bất ngờ thấy anh ấy ở đây! Tôi nói:
Vào hồi nào vậy!
- Đến đọc sách để làm bài văn!
Giỏi dữ, đâu có đi chiên trường đâu mà cầm theo nhiều đồ ăn dữ zị !
- Anh hay đói nên cầm theo, anh quên mang nước rồi em có cầm ko!
Có nhiều lắm, 2 binh luôn, do em mất nước uống nhiều!
- Ukm!
Chúng tôi trong thư viện mải miết đọc truyện quên cả thời gian, bỗng cánh cửa báo là còn 1 phút nưuã sẽ đóng cửa , tôi ngủ quên mất không biết bao nhiều giờ nữa , anh Thiện kêu dậy! Tôi dậy thì còn 2 giây nữa đóng cửa ! Thế là toi với anh thiện bị nhốt trong phòng ! Mệt thật đấy, nhốt với ông này nữa!
Anh Thiện nói:
- Anh nói với mẹ là 6h anh về mà chưa có về!
Em thì cũng thế!
- Anh gọi mẹ anh đã , nói con ở trong thư viện tối hôm nay để học bài!

Chắc em cũng thế quá!
Tôi cầm điện thoại của tôi và gọi mẹ, mẹ tôi nhấc máy:
- Alo, con gái
Mẹ tối nay con ko về được vì lo ôn bài thi nhé mẹ!
- Ukm cố gắng thi nhé con!
Dạ con sẽ thi thắng!
Anh Thiện nhấc máy nói:
- Alo, ai zị?
_ con á mẹ! thằng Thiện của mẹ á! Không nhận ra luôn!
- À! Sao giờ chưa về!
_ Tối hôm nay con về không được nhé mẹ! Con lo ôn thi ở trường nên mẹ ngủ trước néh!
- Ukm con ngoan quá đi! Mẹ nghe nói con Thi với em Phương đúng ko?
_ Dạ! Mẹ giận con ạ!
- Làm zì có! Con tốt số lắm thi với em ấy! Em ấy từng thi đoạt giải vàng về cho trường môn Lịch Sử ấy!
_ Dạ con ôn thi nhá mẹ! PP mẹ!
- Ukm
Thế là chúng tôi ngồi đó đọc sách và ôn bài! Tôi thì đói bụng, anh thiện cho tôi ăn 1 hộp cơm mà anh Thiện mang sẵn! Tôi ngồi ăn và anh thiện chọc tôi là ăn như heo! Tôi wanh anh ấy như em tôi ! Tối ngủ , tôi chẳng biết ngủ thế nào, anh Thiện nói:
- Ngủ đi để anh làm cho, Phương!
Không, anh làm là sao! Em làm cho!
Tôi ngồi chăm chỉ làm, tôi bị cận nặng nên quên mang kính, anh Thiện cho tôi mượn kính của mẹ anh ấy! Tôi mang vào thấy rõ, tôi hỏi mẹ anh cận bao nhiêu độ, anh ấy nói là:
- 1o50 !

Giống em!
-Ukm lo làm đi!
Tôi lại bắt đầu chăm chỉ viết và ghi chép lại, tôi vừa làm vừa nghe nhạc , điện thoại anh thiện hết phin nên phải sạc pin, tôi nhận ra rằng, điện thoại tôi ới anh Thiện giống nhau nên cục sạc giống nhau, trời cái zì cũng giống chết tôi luôn á! Anh Thiện nhìn tôi chằm chằm, tôi hỏi:
Nhìn dữ zị!
- Em giống mẹ anh quá!
Giống zì, anh đừng nói em là má anh nha!
- Chắc zị! :3
Bực mình nè!
- sao?
Khúc này viết sao ta!
- Em giỏi văn mà viết đi!
cái đồ phụ thuộc!
Tôi vừa viết vừa hát, tôi ngủ tại trên bàn luôn. Sáng mai, tôi tỉnh dậy thì thấy mình đang ở trên phòng y tế, anh Thiện là người ngủ cùng tôi và là người chiệu rét để tôi ấm! Tôi hết hồn và nói:
Anh Thiện đâu?
- Đi ăn sáng rồi em!
Vâng ạ!
Tôi sửng người vì công lao của anh Thiện cho tôi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui