Anh Sẽ Là Đôi Mắt

***
"Các cậu sống tốt chứ?" Yoseob muốn biết và đương nhiên không khó khăn tí nào để đáp lại. Thunder là người đầu tiên:
"Tôi cùng thằng nhóc Mir đầu quân cho VRUS, nhân viên quèn của bộ phận thiết kế phần mềm thôi"
"Chúng tôi là fans trung thành của chồng cậu. Haha" Mir long lanh mắt hết nhìn Yoseob cười lại quay sang chớp chớp với Junhyung.
Hắn nhăn mặt, ước gì mình đủ sức để "tẩn" 2thằng nhóc này một trận. Và vì sức lực trói gà không chặt hiện tại nên chỉ có thể quắc mắt cảnh cáo: "Có vợ cậu ở đây, biến thái vừa vừa thôi!"
Mọi người phá lên cười. Lâu lắm rồi cả Junhyung và Yoseob mới được sống trong bầu không khí ấm áp vui vẻ thế này, mặc dù tiếng ồn khiến cả hai có phần choáng váng.
Jihyun kể cô làm việc ở viện thiên văn, ngoài ra còn là MC chương trình dự báo thời tiết của KBS.
"Jihyun unnie đã kết hôn rồi" Sohyun cười tít mắt: "Em mới ra trường 1năm thôi, đang làm bên phòng thiết kế của JOK, mảng quần áo trẻ em"
"Em tưởng VRUS là JOK đã đổi tên?" Yoseob quay sang nhìn Junhyung thắc mắc.
"VRUS là công ty mới thành lập 4năm trước, trực thuộc tập đoàn BEAST cùng với JOK" Seungho giải thích: "Anh là giám đốc phòng quản trị kinh doanh của JOK"

"Ra thế! Chúc mừng đám cưới 2người, tuy là đã muộn" cậu cười nhìn Jihyun nép vào lòng chồng hạnh phúc.
...
Gayoon lên tiếng cuối cùng, dường như cả cô và Jiyoon đều căng thẳng từ khi bước vào phòng:
"Cậu cũng biết rồi đấy, mình, Jiyoon... là nhân viên cục quân sự, mảng giám định pháp y"
"Thật ra cục quân sự chỉ lo khoản quốc phòng, điều phối quân đội thôi. Nhưng gần đây mafia trong và ngoài nước đang lộng hành, cục bắt đầu cử người tham gia trực tiếp vào vài vụ án liên quan. Hiện tại là dây dưa giữa Cự Thiên và KIX. Còn cậu thì sao? Enel Moratti?" Jiyoon hỏi. Cô tinh tường phát hiện được ánh mắt Yoseob thoáng liếc về phía LeeJoon. Anh lắc đầu rất nhẹ ám hiệu, sau đó cậu chỉ cười:
"Đợi khoẻ lại chút nữa tôi sẽ kể cho mọi người. Mà Dongwoon không tới sao?"
"..." Jiyoon lặng, cố giấu đi những suy nghĩ phức tạp trong lòng. Cô buồn buồn: "Woonie bảo bận, lúc khác sẽ đến. Hyunseung mới đưa Hyunah về lúc cậu còn chưa tỉnh."
"..."
.
.
.
Tầm sau 15, 20phút thăm bệnh, y tá vào nhắc nhở mọi người ra về để bệnh nhân nghỉ ngơi. Hai người được ở lại chăm sóc nhưng LeeJoon bảo chỉ cần mình anh là đủ, sau đó ép người yêu về nhà với lí do trông cô quá mệt mỏi, thiếu ngủ và kiệt sức.
Anh tiễn Jiyoon ra thang máy, đóng cửa buồng rồi nồng nàn hôn lên đôi môi trần không tô son đỏ, say mê quyện chặt những yêu thương và khiến cô buông lỏng mọi cảnh giác, nhạy bén nghề nghiệp đã ăn sâu vào tiềm thức.
.
.
.
"Ngủ ngon! Mai gặp lại, Yoonie!"
***

LeeJoon trở lại phòng, nói dối là Yomin vẫn ổn ở nhà Gina.
Sau khi giúp Junhyung và Yoseob ăn một ít cháo loãng, đợi 2người thiếp ngủ, anh ngả lưng một chốc trên salon. Dù sao cũng đã mấy ngày không ngủ, sắp tới lại là khoảng thời gian căng thẳng cần phải minh mẫn để đối mặt.
***
Sáng hôm sau Hyunah vào viện thay ca để Leejoon về nhà như mọi khi. Yoseob thức dậy trước Junhyung, có lẽ hắn vẫn mệt vì vết thương khá nhiều trên cơ thể.
Dongwoon đến thăm bệnh rất sớm. Trái với tưởng tượng của Yoseob, cậu bạn thân từ lúc bước vào chỉ thờ ơ đứng cách xa giường bệnh. Vài mét là quá nhiều để phân cách kỉ niệm và thân thương xưa, quá xa để chắp vá những nghi ngờ và tin tưởng.
Cậu thấy ngộp, ngột ngạt trong ánh nhìn hồ nghi đến sân si của Dongwoon - một Son Dongwoon ấm áp, một Son Dongwoon từng lo lắng cho Yang Yoseob từ những điều nhỏ nhặt nhất, cười khi cô bạn nhỏ lúng túng, tâm sự khi cô suy xụp, bôn ba khi cô gặp nạn...
Một Son Dongwoon như thênh thang trời hạ xanh ngăn ngắt. Khoảnh khắc này lại như đông sầu lạnh giá, cay nghiệt và gay gắt. Đến mức cậu có thể ngửi thấy mùi vị cay xè của thứ cảm giác gọi thành tên Xa Cách ấy.
.
.
.
"Cậu là ai? Hãy nói thật đi!"
"..."

"Tôi đã từng tận tai nghe thấy những mưu tính của cậu và lão già Kim HyunUk"
"Tận tai?"
"Ở quán café"
"..."
Hoá ra là thế, Dongwoon không tin đây là Yang Yoseob đơn thuần và thân thiện của ngày xưa. Vì cậu đã khắc sâu nỗi căm ghét, đề phòng Enel từ trước. Và vì quả thật Enel Moratti là người vô tình, mưu tính, nên cũng dễ hiểu thôi.
"Mình chưa bao giờ có ý định hại Junhyung, chỉ là đóng kịch để giăng bẫy thôi" cậu bình tĩnh giải thích.
"..."
"Có những thứ đôi khi mắt thấy tai nghe cũng chưa chắc là thật. Cậu còn nhớ câu này chứ?"
"Đỉnh Namsan, Son Dongwoon đã nói như thế với..."
"Yoseobie?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận