Ánh Sao Sáng Chói

“Cuộc trò chuyện ngày đó của tôi và cùng Phương Diễn chắc anh đã nghe hết rồi?” Mặc dù lúc đó đang giằng co với Phương Diễn, nhưng Đông Phương Nhiêu vẫn có thời khắc quan sát động tĩnh bên ngoài. Huống chi giả như không nghe thấy, Ngô Hạ Ngự cũng sẽ không ân cần khi dùng bữa như vậy.

Ngô Hạ Ngự cũng không có ý giấu, gật đầu thừa nhận: “Có nghe“.

Bao gồm tất cả những gì cô nói. Nói không thích Phương Diễn, ngược lại nhấn mạnh người trong lòng là Ngô Hạ Ngự.

Ngô Hạ Ngự hé ra vẻ mặt mong đợi, Đông Phương Nhiêu cũng không biết nói cái gì cho phải. Nhưng nếu không nói rõ ràng tồn ứ trong lòng rất khó chịu, vẫn nên kết thúc sớm tránh đêm dài lắm mộng.

“Hạ Ngự, anh nghe tôi nói này.” Đông Phương Nhiêu khuấy tách cà phê, một hồi lâu ngẩng đầu nhìn Ngô Hạ Ngự, nhẹ nói.

Ngô Hạ Ngự gật đầu một cái, không nói gì. Nhìn Đông Phương Nhiêu vẻ mặt ngưng trọng, đã mơ hồ đoán được điều cô muốn nói. Anh không phải gã ngốc, mấy ngày nay Đông Phương Nhiêu cư xử như muốn phân rõ ranh giới, anh sao không nhận ra. Chẳng qua là không muốn đối diện mà thôi.

Trời mới biết Ngô Hạ Ngự nóng lòng, sốt ruột thế nào khi Phương Diễn và Hách Giai Giai đơn độc nói chuyện, chịu không nổi nữa mới trở vào, vừa bước đến cửa phòng bếp đúng lúc nghe Hách Giai Giai chính miệng nói người trong lòng là anh thì tâm tình của anh kích động tột cùng.

Cho nên lúc dùng cơm mới tận tình quan tâm cô đến vậy.

Thật ra anh không có yêu cầu gì nhiều, chỉ cần Giai Giai có một chút thích anh, dù chỉ một chút xíu cũng được.

Nhưng tựa hồ ngay cả một tình cảm nhỏ nhoi như vậy cô cũng không thể trao cho anh.


Sau ngày đó, cô tận lực tránh né anh, không muốn ra ngoài, không muốn gặp mặt, Ngô Hạ Ngự nhiệt tình thế nào cũng từ từ nguôi dần. Giờ đây cô chủ động hẹn anh, anh rất vui vẻ nhận lời ngay lập tức.

Nhưng mà, cuối cùng đã tới thời điểm ngả bài rồi sao?

Anh có thể.. .. .. không nghe cô nói tiếp được không?

“Giai Giai, cô uống thử cà phê ở đây đi, không nghĩ tới mùi vị thơm ngon đến vậy.” Ngô Hạ Ngự cắt đứt lời Đông Phương Nhiêu muốn nói..., cầm tách cà phê uống một hớp, cười híp mắt nói với cô. Thấy thế Đông Phương Nhiêu cũng không tiếp tục được, trong lòng chua xót. Biết rất rõ, Ngô Hạ Ngự rõ ràng hiểu, nhưng lại không cho cô nói ra. Thật ra ở trên thế giới này người cô không muốn tổn thương nhất đúng là Ngô Hạ Ngự. Cái người đã ở bên cạnh cô khi cô buồn, người đã mang hơi ấm đến sưởi ấm cõi lòng cô ngay thời điểm cô đau lòng nhất. Anh có thể đừng đối với cô tốt như vậy không? Anh càng tốt cô càng cảm thấy mình mắc nợ anh quá nhiều.

“Không, Hạ Ngự, anh hãy nghe tôi nói đã.” Đông Phương Nhiêu lắc đầu một cái, kiên quyết muốn kết thúc chuyện này, như vậy cô mới có thể an tâm nhập đầu vào công việc.

Ngô Hạ Ngự nhìn cô, thần sắc bất đắc dĩ khiến cô khẽ đau xót, nhưng điều này vẫn không thể ngăn cản Đông Phương Nhiêu, “Hạ Ngự, tôi hi vọng chúng ta vĩnh viễn là bạn tốt, mãi mãi là bạn tốt không hơn không kém.” Đông Phương Nhiêu mồm miệng rõ ràng, một câu nói thẳng thắn. Ngô Hạ Ngự sắc mặt cứng ngắc, một hồi lâu không nói lời nào. Đông Phương Nhiêu lúc này mới yên lặng cầm tách cà phê đưa lên miệng, từng chút từng chút uống cạn. Cà phê không đường, rất đắng, đắng đến nỗi cô muốn rớt nước mắt.

Ngô Hạ Ngự là người đàn ông tốt nhất trên thế giới này mà Đông Phương Nhiêu may mắn gặp được, cô không muốn tổn thương anh. Nhưng chuyện tình cảm rất khó giải thích, không thích chính là không thích, cô biết phải làm sao?

Vào thời khắc này, Đông Phương Nhiêu cũng cảm thấy cô là kẻ tâm địa sắt đá cỡ nào, mới có thể cự tuyệt một người đàn ông như Ngô Hạ Ngự. Đông Phương Nhiêu cười khổ, trừ cười khổ, chỉ biết cười khổ. Vậy mà lại thích Phương Diễn, không thích Ngô Hạ Ngự, đây không phải tự tìm khổ thì là gì?

Sau đó Đông Phương Nhiêu hoạt động theo hành trình đã sắp xếp, lịch trình dày đặc, cô ngày ngày bề bộn nhiều việc, cũng không phải vô ích. Đóng phim, sau đó lại đóng phim, tiếp theo là tuyên truyền, bay khắp nơi, nửa năm cứ như vậy trôi qua.


Thời gian này Đông Phương Nhiêu vẫn giữ liên lạc với Ngô Hạ Ngự, lâu lâu thỉnh thoảng gọi một cuộc điện thoại hỏi thăm vài câu đơn giản, kể lễ tình trạng gần đây. Đáng nhắc tới nhất là, Nghi Hạo Đông và Thi Lam Lam đã quen biết lâu năm sau khi hợp diễn trong một bộ phim tự dưng nảy ra tia lửa tình ái, sánh đôi cùng nhau.

Hai người song song xuất hiện trên màn ảnh, nắm tay, hôn nhẹ không e dè, lại để truyền thông chấn động đưa ra rất nhiều điểm tin nóng. Đông Phương Nhiêu khi đó vẫn còn ở studio quay phim truyền hình, lúc này bộ phim đang kéo đến khâu hoàn thành, loay hoay chân không chạm đất, thời gian ngủ cũng phải tranh thủ từng li từng tí, chứ nói chi là đọc báo, xem tin tức. Vũ ca khi đó cũng bận rộn, lúc gặp mặt hay gọi điện thoại đều chỉ chọn trọng điểm, về phần tin tức không liên quan đến chính chủ là Đông Phương Nhiêu liền tự động tỉnh lược qua một bên.

Cho tới lúc Thi Lam Lam gọi điện cô mới biết.

Đông Phương Nhiêu đương nhiên ngạc nhiên vô cùng, Thi Lam Lam và Nghi Hạo Đông? Hai người này nếu có tiếng sét ái tình lẽ ra nên bị đánh từ mấy chục năm về trước chứ nhỉ? Sao giờ mới thấy nhau vừa mắt, nắm tay đi chung đường là sao đây?

Nhưng chuyện tình cảm đâu có theo đạo lý thông thưởng, lúc không có cảm giác, hôn nhau cũng thấy xa cách, cả ngày ở chung một chỗ vẫn không có chút rung động. Khi cảm giác tới, mỗi ngày không gặp trong lòng lại nhớ nhung.

Dĩ nhiên, Thi Lam Lam gọi tới không phải chỉ vì thông báo cô ấy và Nghi Hạo Đông hai người đang yêu nhau, tự nhiên đặc biệt gọi đến kể chuyện tình yêu, không phải rất kỳ quái sao?

Thi Lam Lam quả thật là có ý đồ khác. Cô ấy và Nghi Hạo Đông đã quyết định tiến đến hôn nhân, hôn lễ sẽ cử hành hai tháng sau. Mục đích của cô ấy đơn giản muốn mời Đông Phương Nhiêu làm dâu phụ cho bọn họ.

Chuyện tốt này Đông Phương Nhiêu dĩ nhiên sẽ không từ chối. Chưa nói đến kết hôn là chuyện đại sự của cả đời người, chỉ bằng Thi Lam Lam và Nghi Hạo Đông là hai trong số những người bạn thân thiết ít ỏi của cô trên thế giới này, cô cũng nên nghĩa bất dung từ.

Chẳng qua là cảm thán hai người này tiến triển nhanh như tên lửa. Đông Phương Nhiêu chưa phục hồi tinh thần chuyện hai người yêu nhau đã trúng thêm một cái tin lớn hai người sắp kết hôn luôn rồi.


Đông Phương Nhiêu không thể không cười nói tốc độ của hai người sánh ngang với tia chớp, Thi Lam Lam lại nói thật ra bọn họ lui tới gần ba tháng rồi, chỉ là không công bố, công bố ra rồi ngược lại cảm thấy dễ dàng hơn, biết nhau nhiều năm như vậy, cũng tương đối quen thuộc tính tình đối phương, còn cần gì tìm hiểu qua lại thêm nữa, liền định ngày cử hành hôn lễ cho xong.

Tránh cho một chuyện còn phải nổ ra hai trận tin, ngày ngày bị ký giả đuổi theo cũng rất phiền, lần này sẽ để cho bọn họ viết đã đời, bọn họ cũng vui vẻ và khoái trá.

Đúng vậy a, người ta cũng định kết hôn còn có thể đào bới chuyện gì? Đơn giản chính là chuyện sinh con sau này có thể lấy ra viết báo, nhưng sanh con còn rất xa vời, Thi Lam Lam nói chuyện này chờ sau này hãy nói. Điện thoại càng về sau tâm Đông Phương Nhiêu càng sôi trào, bạn bè chính là như vậy, cô hạnh phúc, cũng mong bạn bè mọi người bên cạnh đều có thể hạnh phúc.

Cô ấy bảo Đông Phương Nhiêu cũng lưu ý những người đàn ông bên cạnh nhiều một chút đi blablabla.. .. .. Đừng nghĩ tới người quá khứ nữa blablabla.. .. .. Đông Phương Nhiêu đầu đầy hắc tuyến, cô là bận rộn có được hay không? Hơn nữa cô mới 24 tuổi, đang tuổi xuân thì, bị Thi Lam Lam nói giống như gái già ế chồng không ai muốn, thật là khiến người ta tổn thương.

Bây giờ tùy tiện đi bất cứ nơi nào, kêu tên Hách Giai Giai người nào không quay đầu lại, nam nam nữ nữ già trẻ lớn bé, người ái mộ nhiều đến mức không đếm xuể. Với lại nữa năm qua, phim truyền hình phim điện ảnh có cô góp mặt lần lượt khởi chiếu, hơn nữa không lâu trước đây cùng lúc đạt giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất Tinh Huy và nữ chính xuất sắc nhất Tinh Huy, người nào không biết Hách Giai Giai hiện tại nổi tiếng đến trình độ nào? Ai ai cũng phải thừa nhận cô là ngôi sao sáng chói nhất trên đỉnh vinh quang hiện nay, đi đâu cũng có nhiều hộ sĩ theo sau bảo vệ.

Dĩ nhiên, cơ hội như vậy không nhiều lắm, người đứng trên cao, ngày ngày quay vòng với công việc tối mắt tối mũi, không có thời gian để ngủ luôn ấy chứ.

Đông Phương Nhiêu bị Thi Lam Lam nói hắc tuyến đầy mặt, cuối cùng không chịu nổi, lại nói mấy câu rất nhanh cúp điện thoại. Hô to một hơi, Thi Lam Lam này, trở thành bà tám quản nhiều chuyện như vậy từ khi nào vậy? Không khỏi rùng mình một cái, này còn chưa kết hôn nha, kết hôn xong không biết trở thành cái dạng nào nữa?

Không được, lần sau gặp mặt phải đề ra ước pháp tam chương, mấy chuyện tìm bạn trai bầu bạn gì gì đó, nhất định phải kiên quyết dẹp qua một bên rồi muốn nói gì nói!

Trong ngành giải trí, người tuổi đã hơn ba mươi bốn mười còn độc thân, không kết hôn mọc lên như nấm, Đông Phương Nhiêu mặc dù không có nói không muốn kết hôn, nhưng tìm bạn trai rồi kết hôn thì đợi lúc cô ba mươi bốn mươi tuổi nói cũng chưa muộn.

Những thước phim điện ảnh cuối cùng hoàn thành lập tức phối hợp với đoàn phim làm tuyên truyền, trong thời gian này lại nhận quay ba mẫu quảng cáo, Đông Phương Nhiêu nửa năm này không riêng gì danh tiếng, túi tiền cũng lỉnh kỉnh không ít. Trước sau lại mua thêm hai căn nhà, một căn đã trùng tu xong, một căn bỏ trống vẫn chưa động đến.


Đông Phương Nhiêu trước mắt vẫn ở căn nhà nhỏ phía đông, hoàn cảnh nơi đây rất tốt, cộng thêm giao thông thuận tiện, cô rất bận bây giờ không có tinh lực để dọn nhà. Căn nhà thứ hai cũng như cũ giao cho Vũ ca quản lý việc sửa chữa.

Khoảng thời gian bận rộn nhất cũng trôi qua, Đông Phương Nhiêu trống nửa tháng ngày nghỉ, vừa đúng thời điểm hôn lễ của Thi Lam Lam và Nghi Hạo Đông, hai người kia gần tới ngày đám cưới điện thoại liên tục, oanh tạc Đông Phương Nhiêu không ngừng, dặn dò cô tất yếu nên sớm qua giúp một tay. Làm cho Đông Phương Nhiêu cũng cảm thấy hai người này kết hôn không lo công tác chuẩn bị, toàn bộ thời gian cứ quấy nhiễu cô. Không biết Ngô Minh Hạo, Ngô Hạ Ngự có phải cũng bị như cô không.

Đông Phương Nhiêu dĩ nhiên muốn đáp án là khẳng định, nếu không chỉ có một mình cô chịu đãi ngộ này, cô sẽ hết sức cảm thấy bất công.

Từ các cuộc gọi, Đông Phương Nhiêu biết được hôn lễ có ba dâu phụ, ba phù rể, Đông Phương Nhiêu và Ngô Hạ Ngự là một đôi, Lý Như Cửu và Ngô Minh Hạo là một đôi, còn có một đôi cũng có tên tuổi trong làng nghề, Lưu Vân San và Hạ Trung Hâm, đã từng đóng phim chung với Đông Phương Nhiêu, nói chuyện cũng rất hợp ý, đều là người có tính tình trực sảng không vòng vo.

Lễ thành hôn sẽ do người chủ trì nổi tiếng nhất trong nghề làm chủ hôn, dĩ nhiên, chủ trì Tonks này có giao tình thâm sâu với Nghi Hạo Đông và Thi Lam Lam nên mới nhận lời. Nghe nói chỉ lấy bao lì xì, phí chủ trì được miễn phí.

Lễ cưới được tổ chức trên một đảo nhỏ nước M, ngăn cản sạch sẽ phần lớn ký giả đến vây xem.

Cũng may lịch tuyên truyền không quá kín, Thi Lam Lam cứ thường xuyên gọi cho Đông Phương Nhiêu, cái gì cũng đều muốn nói với cô, có lúc cũng nghe một chút ý kiến của cô, vì vậy Đông Phương Nhiêu biết tình huống vô cùng rõ ràng, chi tiết.

Ngay cả danh sách khách mời, Thi Lam Lam nửa đêm cũng bò dậy khai báo với Đông Phương Nhiêu một lần, cô nghiêm trọng cảm thấy Thi Lam Lam bây giờ điển hình của triệu chứng khủng hoảng trước hôn nhân, nói cô ấy, cô ấy còn không thừa nhận.

Trong danh sách khách mời, Phương Diễn nằm trong top đầu.

Một năm trở lại đây, rất ít nghe tin tức của anh, tất nhiên cũng muốn gặp mặt.

Đông Phương Nhiêu bên này tuyên truyền xong, ở nhà nghỉ ngơi một ngày, cô nói sẽ đến nước M trước hai ngày cử hành hôn lễ, Thi Lam Lam và Nghi Hạo Đông hai ngày trước đã khởi hành, Ngô Hạ Ngự và Ngô Minh Hạo Minh hôm nay sẽ đi. Đông Phương Nhiêu chuẩn bị trước mấy việc cô đảm nhận, đối chiếu danh sách khách mời rồi đến việc sắp xếp đặt phòng khách sạn cho họ, xong xuôi mới đi ngủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui