Ánh Sáng Trong Màn Đêm
Hôm nay là ngày Dương Khang và Mĩ Vân sang công ty bạn – Zev để chính thức bàn giao chi tiết về dự án lớn Đồng Xanh
- Anh đi trước đi em vào nhà vệ sinh một chút_Mĩ Vân
- Ừ vậy anh lên trước nhé_Dương Khang đến phòng họp của công ty trước
Mở vòi nước trong nhà vệ sinh rửa tay, Mĩ Vân nhìn vào đồng hồ
- Sắp tới giờ rồi_Vân chỉnh lại quần áo rời khỏi nhà vệ sinh
Đẩy cửa phòng họp, Mĩ Vân tiến lại ghế ngồi cùng Dương Khang
- Người bên họ vẫn chưa tới sao anh_Mĩ Vân
- Sắp rồi đấy_Dương Khang
Tại phòng làm việc riêng của giám đốc
- Sắp tới giờ họp với đối tác rồi ạ_thư kí nói
- Đi thôi
Trên đường từ phòng làm việc riêng tới phòng họp, vị giám đốc đó phát hiện ra một thứ rất thú vị
Hai người đi trước đẩy cửa phòng họp cho người giám đốc đó đi vào, tiến lại ghế đối diện
- Xin chào hai vị, tôi là giám đốc của Zev Hoàng Anh Quân_Quân đưa tay ra
- Chào, tôi là Phan Dương Khang, còn đây là Phan Mĩ Vân_Khang đưa tay ra bắt lại
Cuộc đàm phán diễn ra khá suôn sẻ, hai bên đều hợp ý nhau nên bàn giao rất nhanh.Đợi Anh Quân ra khỏi phòng thì Mĩ Vân tựa người ra ghế
- Mấy giờ rồi_Mĩ Vân đưa tay lên nhìn đồng hồ thì chỉ thấy bàn tay trống trơn, giật mình hét lên, vội vã đuổi Dương Khang về trước một mình ở lại tìm đồng hồ
- Quái lạ, lúc trong nhà vệ sinh còn thấy cơ mà, chắc chỉ quanh đây thôi_Mĩ Vân
Mĩ Vân đi tìm quanh mấy lần từ nhà vệ sinh đến phòng họp mà vẫn chưa thấy tung tích của cái đồng hồ.Sự hiện diện của Vân làm Anh Quân không khỏi tò mò tiến lại gần
- Cô đang tìm gì vậy_Mĩ Vân đang khom người, mải tìm đồng hồ nên cũng không quan tâm người hỏi là ai
- Tôi tìm đồ bị mất_Mĩ Vân
- Có phải cày này không_Anh Quân đưa tay vào túi lấy ra một chiếc đồng hồ màu trắng
- A..đúng nó rồi_Mĩ Vân định lấy lại thì Anh Quân đưa chiếc đồng hồ lên cao, lấy tay xua qua xua lại
Mĩ Vân nhếch mép, dường như đã hiểu ra ý đồ
- Anh muốn gì_Mĩ Vân
- Đồng hồ này là do tôi nhặt được.Người ta nói “nhặt được của rơi tạm thời nhét túi mà” nên theo lý thuyết đó, chiếc đồng hồ này là của tôi_Anh Quân
- Lý thuyết cùn_Mĩ Vân phản bác
Anh Quân bật cười, thẳng thắn đưa ra lời đề nghị
- Gần đây có một nhà hàng mới mở, nếu cô đãi tôi ăn thì tôi sẽ trả lại chiếc đồng hồ_Anh Quân
- Thôi được, tối ngày mai_Mĩ Vân
- Vậy nhé_Anh Quân đưa cho Vân cái danh thiếp của mình
[Quân ăn cướp, nếu đó không phải cái đồng hồ mà ba tặng sinh nhật thì mình bố thí cho anh ta luôn_chiếc danh thiếp được Mĩ Vân bóp nát trong tay]
- Chị, đây là kế hoạch cho tuần này
- Ừ cứ để đó_nó
[Tại sao? tại sao mấy cái giấy tờ này lại cần phê duyệt của tổng giám đốc..tại sao chứ?_nó thầm ca thán]
Cốc…cốc…
- Có trưởng phòng kinh doanh muốn gặp anh_thư kí
- Cho vào_hắn gấp tài liệu đang giải quyết trên bàn lại, tươi cười khi nó bước vào
Nó lờ nụ cười của hắn, lạnh lùng để giấy tờ trên bàn
- Tổng giám đốc kí giúp cho_nó
Hắn bĩu môi, mở tập tài liệu nó vừa đưa tới
- Vợ, tối nay anh muốn cả nhà mình đi ăn ngoài_hắn
- Anh thích thì đi ăn một mình đi, em dạo này bận lắm_nó
- Anh làm gì có tiền, tiền lương bổng anh chuyển khoản vào thẻ hết cho vợ rồi_hắn
- Còn phải xem xét thái độ của anh_nó thẳng thừng lấy lại tài liệu rời khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc
[Người gì đâu mà lạnh lùng quá trời, ở nhà thì thế kia, còn ở công ty thì thế này đây_hắn]
Lúc ra ngoài nó có vô tình gặp mặt Đăng Khôi
- Hương Thảo, tối nay em có rảnh không anh muốn mời em đi xem phim.Có một bộ phim chiếu rạp hay lắm_Đăng Khôi
- Ơ…ngại quá.Tối này em có hẹn với người khác rồi.Em xin lỗi_nó
- À ừ không sao, cũng hơi tiếc nhưng biết làm sao giờ_Đăng Khôi
- Giờ em xin phép trước_nó
Không điều gì xảy ra trong công ty này có thể qua mặt tổng giám đốc, hắn đang tức lộn ruột ở bên trong
- Cái “thằng” kia đang làm gì vậy?? cua vợ tổng giám đốc à_hắn đen mặt
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...