- Mày nghĩ lúc này tao có thời gian để tìm hiểu quá khứ của ông ta sao? Cái đầu này sắp không còn trên cổ tao nữa rồi.
Martley chửi thầm cái hệ thống chết tiệt.
Cậu ngẫm lại tham vọng của Bá tước và điều mà cậu khó lý giải nhất là phần chữ phía sau "bảo vệ Rilderle Edric".
[Hệ thống: Tôi nghĩ nó sẽ giúp ích vào thời điểm này.
Bạn có muốn xem quá khứ của Kenwald ngay bây giờ không?
Có Không]
Trước tình thế nguy cấp, cậu liều mạng bấm "Có" và tự cầu nguyện rằng bản thân sẽ không mất mạng ở đêm nay.
Ngay khi cậu bấm "Có", ánh sáng chói loá bao trùm cả căn phòng.
Martley bị ánh sáng chiếu đến nhắm chặt mắt lại, khi mở mắt ra cậu thấy bá tước đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt sắc sảo nhưng vô cùng ảm đạm.
Cậu nhận ra bản thân đang ngồi trong xe ngựa cùng với bá tước Kenwald.
Ban đầu Martley khá hoảng hốt khi ngồi gần bá tước như vậy.
Nhưng sau đó, cậu thấy ông ta dường như không hề biết đến sự tồn tại của mình thì thở phào nhẹ nhõm.
Ở lâu với một người như ông ta khiến cậu không thoải mái lắm, nhất là khi ông ta làm cậu nhớ đến cha của mình.
Thật may là bá tước không thể thấy Martley nên không nhìn thấy bộ dạng say xe ngựa của cậu trông tệ hại thế nào.
Martley lấy tay che miệng, cậu cũng rướn đầu ra phía cửa xe ngắm khung cảnh để thấy dễ chịu hơn.
Nhưng xe ngựa đi khá nhanh và quá xóc nảy nên chỉ khiến cậu thấy ngày càng chóng mặt.
Martley không còn cách nào khác ngoài nhìn bá tước.
Người lúc này đã khoanh tay lại và nhắm mắt nghỉ ngơi.
Thật hiếm có cơ hội thấy ông ta trong trạng thái này, sự uy bức trên người bá tước giảm đi đáng kể.
Martley có thể thấy rõ ngoại hình của Kenwald.
Mái tóc dài màu trắng được buộc gọn gàng phía sau, có vài lọn ngắn hơn rủ xuống bên vai.
Sở hữu chiếc mũi cao cùng hàng lông mày thanh mảnh còn lông mi thì dài và cong.
Có vẻ như đây là lúc bá tước mới 22-23 tuổi vì trông ông ta khá trẻ so với lúc cậu gặp.
Xét cho cùng thì nhan sắc của người này khá giống với miêu tả của Rilderle khi trưởng thành.
Đương nhiên là rất đẹp.
Một vẻ đẹp vô thực.
Đánh giá bá tước một hồi khiến cơn say xe của Martley đỡ hơn nhiều, và khi bá tước mở mắt, cậu thấy hơi chột dạ vì bản thân nhìn ông ta khá lâu.
Xe ngựa dừng lại, bá tước xuống xe, Martley cũng theo sau ông.
Cả hai đứng trước một lâu đài hùng vĩ.
Sau khi đưa cho lính gác bức thiệp mời, họ nhanh chóng đứng sang hai bên để bá tước vào trong.
Hẳn vì cấp bậc mà họ không được phép cho xe ngựa tiến vào sâu hơn trong lâu đài.
Martley nhìn xung quanh và thấy khá nhiều nam nữ quý tộc khác cũng phải đi bộ.
Một lúc sau, cậu đã biết đó là gia tộc nào.
Nhìn biểu tượng thanh gươm của gia tộc Swarles thêu trên những lá cờ treo khắp lâu đài, rõ ràng đây là việc thể hiện quyền lực của một trong ba gia tộc đứng đầu đế quốc.
Việc treo cờ này không có ở gia đình bá tước dù rằng gia tộc Edric đã trở thành nguồn ngân sách chính tại đế quốc.
Những lý do mà gia tộc ông ta không có chỗ đứng vững chắc như ba gia tộc còn lại vì không có lịch sử lâu đời.
Quan trọng hơn hết là các gia tộc kia đều được vị Thần linh tối cao ban cho những vũ khí thượng cổ mà nhiều kẻ thèm khát.
Những vũ khí thượng cổ ấy đã trở thành biểu tượng cho mỗi gia tộc giữ chúng.
- Tránh đường! Tránh ra nào!
Tiếng người hòa lẫn cùng tiếng xe ngựa lọc cọc vang lên phía sau họ.
Martley thấy từng đoàn xe ngựa nối tiếp nhau tiến vào sâu trong lâu đài.
Cậu để ý nhưng biểu tượng được khắc trên những chiếc xe ngựa đang di chuyển, chúng đến từ gia tộc Swarles và hai gia tộc còn lại Leivianza - mang biểu tượng của chén thánh, Shielcah - mang biểu tượng một chiếc khiên.
- Có gì khác nhau chứ.
Xe ngựa của các gia tộc kia cũng cùng một nơi sản xuất của gia tộc ta.
Bá tước Kenwald nói rất nhỏ nhưng Martley đứng đủ gần để nghe thấy tất cả.
Ánh mắt sắc sảo của bá tước nhìn theo đoàn xe ngựa giống như đang toan tính điều gì đó.
Vẻ mặt cao ngạo không chịu khuất phục dưới ai giống y đúc Rilderle khi trở thành nhân vật phản diện.
Martley cảm thán tính cách của cặp cha con nhà này.
Tiếp tục đi một đoạn khá xa mới tới sảnh chính của lâu đài.
Có lẽ vì đi lại nhiều trong dinh thự nhà Edric nên Martley đã không cảm thấy đau chân hay trầm trồ trước kiến trúc của toàn lâu đài.
Nếu so sánh thì lâu đài của gia tộc Swarles so với dinh thự của bá tước còn kém một chút về độ hoa lệ.
Tiến vào sảnh chính là những dãy bàn được sắp xếp ngay ngắn, có một khu riêng dành cho rượu và thức ăn.
Martley thấy buổi tiệc này giống như các buổi tiệc buffet ở thế giới thực của cậu.
Mùi thức ăn hòa với hương rượu làm kích thích dạ dày của mọi người.
Các quý tộc nhanh chóng tụm lại với nhau thành nhiều nhóm nhỏ.
Họ chào hỏi xã giao theo phong cách quý tộc, một số bắt đầu bàn tán những tin tức thú vị hay các chủ đề nóng bỏng trong Đế quốc.
Gia tộc Edric nắm tiềm lực về kinh tế nên có khá nhiều người đến bắt chuyện.
Thoáng chốc một đám lớn nhỏ đã vây xung quanh bá tước Kenwald.
Đám đông nói đủ thứ xung quanh công việc làm ăn của họ với nhà Edric khiến Martley sắp ngất luôn tại chỗ vì ngạt thở.
Không hiểu sao cậu thấy khá nể phục bá tước khi vẫn trả lời từng vấn đề của họ trong khi gương mặt vẫn giữ nguyên biểu cảm lạnh nhạt khó gần.
- Kya..Bá tước giống như bức tượng điêu khắc hoàn hảo vậy.
- Thật ghen tị với cô gái nào được nhảy cùng ngài ấy.
- Có phải bá tước vừa nhìn tôi không? Ôi ánh mắt ấy mới quyến rũ làm sao.
Chỉ vừa mới thoát ra khỏi đám đông vây quanh bá tước, Martley tiếp tục bị chấn động với những lời ái mộ của nhiều tiểu thư quý tộc.
Cũng đúng thôi, một người có tiền và nhan sắc như vậy đủ để khiến nhiều trái tim thiếu nữ phải rung động.
- Cảm ơn mọi người đã đến dự buổi tiệc ngày hôm nay.
Giọng nói phát ra từ phía trên đại sảnh, đó là người đứng đầu gia tộc Swarles.
Sau câu nói vừa rồi, tiếng trò chuyện của mọi người đã ngừng lại, các quý tộc yên lặng lắng nghe những lời tiếp theo của đại công tước Emerald Swarles.
Từ chỗ Martley đứng, cậu dễ dàng nhìn được ngoại hình của đại công tước.
Ông ta có thân hình cường tráng và khỏe khoắn.
Đó là cơ thể của người luôn luyện tập hằng ngày và thường xuyên phải ra chiến trường chinh chiến với lũ sinh vật hắc ám.
Dù đối lập với nhan sắc của bá tước nhưng đại công tước cũng là một người có ngoại hình vô cùng nổi bật.
Bên cạnh ông là một mỹ nữ xinh đẹp.
Nhìn cái tên hiển thị trên màn hình hệ thống, đó là phu nhân của đại công tước - Lucia Swarles.
Có vẻ họ mới cưới chưa lâu nên cậu không thấy con gái trưởng của hai người cũng như nhân vật chính xuất hiện.
Sau lời phát biểu của đại công tước, ông nâng ly rượu lên và những quý tộc khác cũng nâng lên ly rượu ở trong tay rồi cùng uống để chúc mừng.
Uống xong ly rượu mừng, buổi tiệc chính thức khai mạc.
Tiếng nhạc du dương vang lên, các quý tộc lần lượt đến trước mặt đại công tước để bày tỏ lời cảm ơn vì được mời đến tham dự kèm theo lời chúc phúc đến đôi vợ chồng mới cưới.
Sau đó, mọi người bắt đầu thưởng thức đồ ăn và khiêu vũ với nhau.
Ting! Ting!...
Màn hình hệ thống của Martley kêu liên tục cùng với đó là nhiều cái tên và thông tin ngắn gọn về nhân vật xuất hiện.
Cậu biết được thêm nhiều nhân vật mà trong tiểu thuyết không nhắc tới nhưng quan trọng vẫn là tên của những người đứng đầu các gia tộc.
Người đứng đầu gia tộc Shielah là đại công tước Vinter Shielad và phu nhân Veronica Shielad.
Martley nhận ra ông ấy nhờ vào mái tóc lam được di truyền qua nhiều thế hệ.
Trong tiểu thuyết cũng có nhắc đến chuyện này.
Giống với đại công tước Emerald, vẻ ngoài của người đứng đầu gia tộc Shielad cũng có cơ thể cường tráng.
Tuy nhiên gương mặt của Vinter trông thân thiện hơn nhiều so với Emerald.
Người đi bên cạnh..........
Bất chợt, Martley bị kéo đến gần chỗ của những người đứng đầu ba gia tộc.
Dù cho cậu có phản kháng thì lực hút vô hình kia vẫn túm cậu lại và lôi về phía họ.
Trong lúc đó, cậu thấy bá tước Kenwald cũng di chuyển đến phía các đại công tước.
Martley hiểu rằng quá khứ cậu đang xem dựa vào trí nhớ của bá tước, vì vậy cậu cũng không thể rời khỏi bá tước quá xa.
- Thật mừng khi thấy ngài đến đấy bá tước Kenwald.
Đại công tước của Swarles cao hứng nói.
- Lâu rồi không gặp ngài, bá tước Edric.
- Lần cuối ta gặp bá tước là trong cuộc đấu giá cổ vật.
Cũng khá lâu rồi nhỉ.
Đại công tước của Leivianza và Shielcah lần lượt lên tiếng.
Bá tước đáp lại họ với nụ cười nhạt trên môi.
- Rất vinh hạnh khi được gặp lại các vị.
Nếu là thư mời đến từ những gia tộc lớn như ngài đây, ta sẵn lòng hoãn lại tất cả lịch trình để tham dự.
Đại công tước Swarles cười lớn, ông nâng ly rượu trong tay lên.
- Nhân ngày phu nhân của ta mang trong mình người nối dõi, ta cũng muốn gửi lời cảm ơn đến bá tước Edric vì những cuộc giao dịch vừa qua.
Nhờ có vũ khí và lương thực của ngài, lũ sinh vật hắc ám đã bị đẩy lùi ra xa đế quốc.
Coong...tiếng ly rượu cụng vào nhau vang lên.
Bá tước nói chuyện với họ một lúc thì cánh cửa ở sảnh chính bật mở.
Mọi người đều nhìn về phía cửa chính, nơi có một đoàn người đang tiến vào.
- Cuối cùng họ cũng đến.
Đại công tước Swarles tỏ vẻ hào hứng.
Ông nói với những quý tộc còn đang bất ngờ trước sự hiện diện của đoàn vũ công.
- Đây là món quà cảm ơn của ta khi mọi người đến với lãnh địa Swarles.
Ta mong các vị sẽ thích nó.
Những quý tộc nhanh chóng ngồi vào bàn tiệc được chuẩn bị trước, giữa đại sảnh là một khoảng trống lớn để đoàn vũ công bắt đầu trình diễn tiết mục.
Martley bắt đầu thấy đói bụng khi phải nhìn chỗ đồ ăn phong phú ngay bên cạnh, hương thơm ngào ngạt tỏa ra khiến bụng cậu kêu dữ dội.
Nhưng khốn khổ thay, Martley không thể thưởng thức chúng vì đây chỉ là khung cảnh mô phỏng dựa trên kí ức của bá tước.
Cậu quyết định không để tâm đến lời mời gọi đầy cám dỗ từ thức ăn mà tập trung thưởng thức đoàn vũ công đang ca múa.
Những vũ công xinh đẹp mặc trang phục lộng lẫy nhảy múa theo điệu nhạc.
Martley chú ý đến vũ công có mái tóc đen, người nổi bật nhất trong dàn mỹ nữ đang nhảy múa.
Điệu múa uyển chuyển khiến cho người xem không thể rời mắt đi được.
Khi nữ vũ công quay người hướng về phía cậu, Martley đột nhiên thấy người này có chút quen thuộc.
Đôi mắt đỏ...rõ ràng nó giống như màu mắt của Rilderle.
Thật tiếc khi không thể thấy được gương mặt sau tấm mạng che của cô ấy, nhưng đôi mắt đó thực sự rất giống.
Ngoài ra, màu mắt đỏ từng khiến Martley liên tưởng đến vamprie.
Đó là những sinh vật hút máu có nhan sắc mê hoặc lòng người, một vẻ đẹp chết chóc và nổi bật với đôi mắt đỏ như máu.
Trong đại sảnh, mọi người đều yên lặng thưởng thức điệu múa và cũng như cậu, hầu hết ánh nhìn đều đổ dồn vào vũ công có mái tóc đen.
Đương nhiên người bên cạnh cậu cũng không ngoại lệ, bá tước Kenwald cũng hướng mắt về cô gái đó như thể bị bỏ bùa mê.
Mãi đến khi các vũ công rời khỏi đại sảnh, bá tước mới tỉnh táo lại và di chuyển.
Các quý tộc đều nói lời ca ngợi và cảm ơn tới đại công tước Swarles khi được thưởng thức một vũ điệu đẹp đến vậy.
Một vài người muốn đại công tước Swarles có thể cho họ biết danh tính của đoàn vũ công bí ẩn nhưng ông ấy chỉ cười và nói đó là bí mật.
Điều đó cũng thật dễ hiểu khi đó là đại công tước, một người có địa vị lớn và có quyền lực gần như ngang bằng với hoàng đế của đất nước.
Các đại công tước sở hữu những thứ đặc biệt mà ngay cả hoàng gia cũng không có được.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...