Ánh Sáng Của Nữ Phụ Trọng Sinh


Khương Ninh bị hai người khiêng vào một phòng khác trong quán bar.
Hai người đàn ông ném Khương Ninh lên giường rồi đi ra ngoài.
" Đã thu xếp xong mọi thứ, đây là thuốc nhà họ Tạ điều chế khoảng mười phút nữa cô ta sẽ tỉnh"
Giọng tên đàn ông trầm thấp,có chút khàn.
" Vậy phải nhờ trợ lí Mã nói lời cảm ơn với Tả tiểu thư rồi, cảm ơn món quà hôm này của cô ấy"
" Được" người đàn ông kia nói xong rồi mở cửa đi ra ngoài.
Nghe động tĩnh xung quanh đã im lặng, tiếng nước chảy trong nhà tắm truyền ra, hình như đang tắm , giờ này Khương Ninh mới hé mắt nhìn xung quanh phòng, căn phòng này không có gì ngoại trừ một chiếc giường lớn và một cái bàn.

Ở trên chiếc bàn có đặt một lư hương thơm.

Một mùi hương tự nhiên thoang thoảng dễ chịu, Khương Ninh cũng không quá để ý.
Khi quan sát xung quanh xong Khương Ninh quay lại giường nằm xuống.

Cạnh

Cửa phòng tắm mở ra, Khương Ninh hé mắt nhỏ ra, đúng như cô dự đoán lão ta chính là Trình Chí Quân.

Vậy người hỗ trợ lão ta được gọi là trợ lí Mã, còn cái gì mà cảm ơn Tạ tiểu thư.

Ra khỏi đây cô phải điều tra ngay, Tạ tiểu thư có phải là nhà họ Tạ tại thành phố A không.

Nghĩ đi nghĩ lại rất nhiều lần nhưng Khương Ninh cũng không biết mình đã đắc tội với nhà họ Tạ lúc nào, vì sao Tạ tiểu thư đó lại giúp Trình Chí Quân.
Còn tên lão già Trình Chí Quân ngày xưa khi còn hợp tác trong một bứa tiệc nhỏ có chạm mặt lão vài lần, lão ta nhìn cô như sói đói nhìn con cừu non, chỉ muốn ngay lập tức nuốt vào bụng.

Lão ta từng nhỏ ý muốn Trầm Tu để cô đi tiếp đãi lão nhưng Trầm Tu đã không làm vậy vì cô là người đồng hành cùng hắn và bản thân hắn cũng không đồng ý dùng phụ nữ để có được lợi ích, những thứ có được dễ rằng sẽ không bền vững và đi được lâu dài.
Một bên giường lúm xuống, tiếp theo là một đôi tay mật mạt, béo ú thò qua.

Nhìn thấy người con gái yếu đuối mềm mãi nằm trên giường lão ta nuốt nước dãi.
Chưa để hắn kịp động vào Khương Ninh giả vờ tỉnh lại, vô ý xoa xoa mắt, nhìn người trước mặt, đôi mắt mong lung, vô tội không hiểu sao mình nằm ở đây rồi trở nên hoảng hốt như một chú dê con mất phương hướng.
“ Trình….

Trình tổng sao ông lại ở đây”
“ Haha tiểu mĩ nhân em tỉnh rồi sao, thế nào người thoải mãi không” nói rồi lão ta tiến lại gần, Đôi bàn tay mật mạt đó hướng đến eo cô dùng lức mạnh kéo cô qua.
Nếu đối với những cô gái bình thường thì đúng là phải chịu thiệt thòi rồi nhưng Khương Ninh cô là người có đai đen taekwondo và là người được huấn luyện nên chút sức nhỏ này của lão cũng chẳng là gì đối với Khương Ninh.
Khương Ninh nhanh chóng tránh khỏi tay của Trình Chí Quân, tỏ ra sợ hãi cùng hoảng loạn liên tục lùi lại phía sau.
Trình Chí Quân nhìn thấy cô gái từng kiêu ngạo, lạnh lùng giờ đây trở nên run sợ, nhỏ bé như vậy thì rất hứng thú.
“ Bảo bối chỉ cần em phối hợp thật tốt với anh, anh sẽ nhẹ nhàng khiến em một đêm sung sướng khó quên,….haha..ha”
Khương Ninh nghe lão nói song không nhịn được mà nhếch miệng, thầm rủa lão ta trong lòng ‘ Để tí nữa xem tôi sẽ hầu hạ ông thoải mãi đến vui sướng không?’
Khi bị dồn đến góc tường, lão già đó đưa tay tới vuốt ve mặt cô.


“ Có phải bây giờ em thấy người trở nên nóng đến khó chịu đúng không?”
Khi nghe lão ta nói vậy Khương Ninh mới hiểu được lí do cơ thể cô ngày một nóng lên như có hàng nghìn con kiến đang bò khắp người.

Phải nhanh chóng giờ khỏi đây, cô đã lường trước mọi thứ nhưng lại sơ suất việc này.

Vừa đấy cô đã quan sát khắp phòng không có chố nào có vấn đề, vậy vấn đề lớn nhất là nằm ở bát lư hương thơm trên bàn, chính là nó, hóa ra lại được đốt như vậy để đánh lạc hướng cô.
Chứng tỏ người đã dàn xếp mọi thứ hôm nay thật sự tốn không ít công sức và rất mưu mô, lại khá hiểu về cô.
Nếu không phải lúc vào đến phòng vip 2 Khương Ninh phát hiện ra sự bất thường thi cô có thể thoát được hay không? Giờ không phải là thời gian để nghĩ ngợi về vấn đề này, phải nhanh chóng giải quyết lão già này rồi chuồn đi trước khi mất không chế.
“ Lại đậy” giọng cô giờ có chút run run, cổ họng khô khốc khiến âm thanh phát ra rất nhỏ và yêu kiều.
“ Đợi không được rồi sao, tiểu hồ ly em cứ bình tĩnh anh đến đây” nhìn thấy phản ứng của Khương Ninh thì lão ta biết thời cơ đã đến, vui sướng tiến về phía cô.
“ A…..MÀY con Đ*** này” tiếng của Trình Chí Quân kêu ào thảm thiết, hắn nằm xuống đất cong người ôm lấy hạ bộ của mình.
Không để hắn kịp nói thêm Khương Ninh lại dùng chân đá mạnh lên mặt lão khiến mặt lão bê bép máu không biết là máu từ miệng hay mũi ra nữa, thật sự chảy rất nhiều máu.
Trình Chí Quân sờ lên mặt mình thấy máu thì trở nên hoảng sợ: “ mày…mày”
Ông ta chưa kịp nói hết câu lại thêm một cú đạp khác vào bụng khiến lão ta muốn phụt máu ra luôn.

Nếu biết người phụ nữ này đáng sợ như vậy thì cho lão ta mười cái mạng cũng không dám động vào cô.
Thật tiếc trên đời này không có bán thuốc hối hận.

“ tiểu thư xin cô tha mạng, tôi làm vậy cũng là do bị người khác ép mà thôi, xin cô đấy, huhu…” Trình Chí Quân gào khóc lớn.
“ Vậy ai là người đã bắt ép ông làm việc này….hả” Khương Ninh trong người ngày càng khó chịu, cả người nóng ran cổ họng khô khốc, cả người như bị rút sách nước rồi bỏ vào sa mạc nhưng lí trí cô vẫn còn đủ tỉnh táo chưa hoàn toàn bị thuốc gây ra mất không chế.
“ Là Tạ tiểu thư của Tạ gia”
“ Tiểu thư nào của Tạ gia” Tạ gia có không chỉ có một Tạ tiểu thư mà có tận ba Tạ tiểu thư, là ai trong số họ chứ.
“ Tôi cũng không biết, tôi chỉ gắp trợ lí của cô ta chứ chưa được gặp cô ta bao giờ”
Trợ lí trong miệng Trình Chí Quân chính là người trợ lí có tên họ Mã đó sao.

Chưa biết chắc chắn là ai nhưng đã khoang vòng xong thì mọi thứ sẽ dễ hơn.

Cô sẽ không tha cho kẻ đã ra tay hại với cô, cô sẽ khiến họ trả với cái giá rất đắt.
Khương Ninh đấm cho lão ta một đấm khiến lão ta ngất luôn tại chố rồi nhanh chóng chảy ra khỏi phòng, đi ra khỏi quán bar KINK ONE rồi lấy xe nhanh chóng rời đi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận