Anh Sai Rồi! Xin Đừng Rời Xa Anh
Khánh trong vô thức gọi tên nó, tay còn sờ soạn như đang tìm kiếm cái gì đó.Nó nằm ngất xỉu bên cạnh Khánh, cả hai đều mệt mỏi mà ngất đi.
'Bộp' "Mau dậy ngay."-từng lời độc địa phun ra từ trong miệng cô ta
Nó bị cái tát làm cho choáng váng tỉnh dậy, nó sợ hãi kêu Khánh dậy.Khánh nhíu mày tỉnh dậy được một lúc rồi mới tiếp nhận được sự việc đã xảy ra.
Khánh gầm lên:"Mau thả Giang Nhi ra"
"Muốn tôi thả cô ta ra sao,hừ, đâu có dễ như vậy.Nếu muốn cô ta được thả thì kí vào tờ giấy này đi"
"Đó là gì?"-Khánh khó hiểu hỏi
"Giấy chuyển toàn bộ tài sản của anh sang tôi"
"Tôi cho anh 2 phút suy nghĩ,nếu anh không kí vào tờ giấy này, cô ta sẽ chết."
"Cô...cô không được làm hại Giang Nhi"
Từng giây trôi qua rất nhanh,chỉ còn 5 giây nữa thì Khánh quyết định:"Được,tôi kí,các người mau thả cô ấy ra"
"Người đâu,mau thả cô ta ra."
"Không....Khánh..đừng"
Tay Khánh run run kí vào tờ giấy có chứa khối tài khoản khổng lồ.Nó ngồi một bên cố gắng khuyên ngăn nhưng Khánh vẫn kí để cứu cô ra khỏi đây.
"Tôi...tôi kí xong rồi....các người mau thả cô ấy ra"
"Hahaha"
Sau khi được thả ra thì nó đưa Khánh về nhà.Vừa về đến nhà thì Khánh lăn đùng ra ngất xỉu.Nó hoảng hốt lay Khánh dậy và sờ vào trán của Khánh mới biết Khánh bị ốm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...