Anh Rể Trọng Sinh Thịt Cô Em Vợ
Tiểu huyệt nhanh chóng quen thuộc với ngón tay của anh.
Chờ đến khi bên trong bắt đầu thích ứng, anh lại nhét thêm một ngón tay nữa, tiếp tục nới lỏng lỗ nhỏ chật hẹp.
Từ hai ngón tay thành bốn ngón tay, tiểu huyệt vừa xót vừa tê.
Diệp Lâm Hạ cảm giác như sức lực cả người mình đều bị rút hết đi rồi, cô cảm thấy mình không còn sức nữa.
“A...!Sâu quá...”
Một tay kia của Dư Hướng Cảnh ôm lấy cái eo nhỏ của Diệp Lâm Hạ, bốn ngón tay đâm sâu trong tiểu huyệt của cô, không ngừng xoay tròn, cảm giác tê dại chạy dọc toàn thân cô.
Diệp Lâm Hạ thở hổn hển, hai tay ôm chặt lấy người Dư Hướng Cảnh.
Cô nhìn giống như một bông hoa mỏng manh bị bão táp tàn phá, khiến người ta không khỏi yêu thương.
Dư Hướng Cảnh cười, rút tay ra hỏi tiểu huyệt căng mọng và ướt át của cô, bốn ngón tay của anh liên tiếp kéo ra những sợi chỉ bạc.
Anh xấu xa giơ tay lên trước mặt Diệp Lâm Hạ: “Lâm Hạ, nước của em nhiều chưa này!”
Diệp Lâm Hạ xấu hổ vô cùng, thế nhưng Dư Hướng Cảnh lúc nào cũng như thế, cứ bắt cô phải đối mặt với dục vọng của thân thể mình.
Tiểu huyệt liên tục chảy ra dâm dịch, thậm chí còn chảy xuống sàn nhà, tạo thành một vũng nước lớn.
“Muốn thì nằm sấp trên sô pha, vểnh mông lên.” Dư Hướng Cảnh ra lệnh, dùng bàn tay nhớp nháp dâm dịch của cô mà xoa nắn mông cô.
Ánh mắt của Diệp Lâm Hạ rơi trên dương vật nổi đầy gân xanh của anh, tiểu huyệt phảng phất giống như nhớ lại khoái cảm khi được thứ này xuyên qua.
Cô do dự mấy giây, nhưng xấu hổ không thể nào chống lại được khát vọng từ trong nội tâm.
Mỗi một bước đi của cô, nước lại từ trong tiểu huyệt chảy xuống bắp đùi.
Ngay cả khi đưa lưng về phía đối phương thì cô vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của anh, giống như ngay giây tiếp theo cô sẽ bị anh thiêu đốt.
Diệp Lâm Hạ chậm rãi di chuyển đến chiếc ghế sô pha cách đó không xa.
Cô không còn nghĩ đến chuyện xấu hổ nữa, nửa người nằm lên chiếc sô pha mềm mại, cặp mông vểnh lên cao.
Mỗi một động tác của cô đều đang kích thích thần kinh của Dư Hướng Cảnh.
Dư Hướng Cảnh không nhịn được mà nhìn cô chằm chằm, cả người bùng nổ dục vọng.
Khi mông Diệp Lâm Hạ vểnh lên cao thì hai mép thịt cũng dần dần mở ra, giống như cánh hoa run rẩy trong không khí.
Tiểu huyệt tinh tế đóng mở không ngừng, dâm thủy từ bên trong phun ra không ngớt, giống như đang mời gọi anh tiến vào, xâm nhập nghiên cứu.
Diệp Lâm Hạ không nhìn được phía sau, nhưng tiếng thở dốc nặng nề cùng với tiếng nước nhớp nháp khiến toàn thân cô nổi hết da gà, kích thích trí óc cô.
Cảm giác bất an khiến Diệp Lâm Hạ vô thức gọi tên Dư Hướng Cảnh.
“Hướng...!Hướng Cảnh...”
Dư Hướng Cảnh nhẹ nhàng vỗ vào cặp mông trắng nõn và đàn hồi của cô.
Theo động tác của anh, hoa huyệt phấn nộn của cô càng thêm đáng thương hơn, nước từ bên trong chảy ra róc rách, ướt át vô cùng.
Quy đầu khổng lồ hung hăng ma sát với miệng tiểu huyệt, nhưng lại chậm chạp không chịu tiến vào bên trong.
Cảm giác trống rỗng và ngứa ngáy khiến Diệp Lâm Hạ gần như phát điên, cô khó chịu vặn vẹo mông.
“Ưm...!Tiến...!Tiến vào.”
“Bảo bối, anh sẽ tiến vào ngay.”
Dư Hướng Cảnh thực sự rất muốn nhìn xem biểu cảm hiện giờ của Diệp Lâm Hạ là như thế nào.
Anh cũng đang huấn luyện Diệp Lâm Hạ, muốn khiến cô phát tình với anh, muốn cô chủ động xin anh làm điều đó với mình.
Và dáng vẻ mê người này của cô sẽ chỉ thuộc về một mình anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...