Anh Rể Trọng Sinh Thịt Cô Em Vợ


Một cảm giác trống rỗng dâng lên, khiến Diệp Lâm Hạ không nhịn được mà vặn vẹo eo, cố gắng làm giảm đi sự trống rỗng này.
Dư Hướng Cảnh vừa hôn vành tai Diệp Lâm Hạ, vừa xoa nắn bầu ngực mềm mại của cô.

Hơi thở ấm áp và đầy dục vọng của cô phả lên tai cô.
Giống như có một sợi lông vũ không ngừng khuấy động trái tim Diệp Lâm Hạ.

Cô cứ cảm thấy như mình thiếu thứ gì đó, nhưng lại không nói ra được là thiếu cái gì.
“Hu hu hu...”
“Sao lại khóc rồi?” Dư Hướng Cảnh dịu dàng lau đi những giọt nước mắt của cô, khẽ hôn lên khóe mắt cô.
Anh thực sự rất thích dáng vẻ Diệp Lâm Hạ bị làm đến khóc, con ngươi xinh đẹp đẫm nước mắt, chóp mũi hồng hồng, toàn thân ướt đẫm.
Chỉ cần nghĩ đến chuyện Diệp Lâm Hạ như thế này là vì mình là dương vật của Dư Hướng Cảnh lại to hơn một vòng.
“Nhanh...!Nhanh lên.”
“Vừa rồi em nói muốn chậm một chút mà.” Tốc độ của Dư Hướng Cảnh càng thêm chậm chạp, mỗi lần đều như có như không mà chạm tới điểm mẫn cảm của cô.
“Nhanh...!Nhanh lên...”

“Cũng được, nhưng em phải gọi anh là gì?”
Diệp Lâm Hạ thực sự khó mà chịu đựng được, khát khao của thân thể đã khiến cô vứt bỏ hết ngượng ngùng: “Ông xã...!Ông xã...!Nhanh...!Nhanh lên!”
“Như ý muốn của em.” Dư Hướng Cảnh hung hăng cắn lên cánh môi của cô một cái, sau đó dựng thẳng eo, lập tức đâm thẳng vào nơi sâu nhất trong tiểu huyệt của cô.
Dư Hướng Cảnh thu hết mọi biểu cảm của Diệp Lâm Hạ vào mắt, anh thích khống chế Diệp Lâm Hạ trên giường, để cô vứt bỏ lý trí và xấu hổ, thản nhiên phóng thích dục vọng.
Ý thức của Diệp Lâm Hạ bắt đầu bay xa, khoái cảm và sự tê dại lan tràn khắp toàn thân.

Cô thoải mái hé miệng, thở hổn hển.
Cô vừa há miệng ra thì Dư Hướng Cảnh lập tức hôn lên môi cô, đầu lưỡi linh hoạt xâm nhập vào bên trong, quấn lấy đầu lưỡi mềm mại của đối phương, sau đó bắt đầu mút mát.
Anh vừa hôn cô, vừa cảm nhận làn da mềm mại và bầu ngực đàn hồi của cô.
Diệp Lâm Hạ bị động thừa nhận nụ hôn của anh, cô theo bản năng nâng mông lên, nghênh hợp động tác của Dư Hướng Cảnh.
Cô không nhịn được mà rên rỉ trong vô thức, tiếng nước nhớp nháp càng lúc càng lớn, nhất là trong căn phòng an tĩnh thì càng thêm rõ ràng.
Tấm ga giường màu trắng đã bị vò nhàu nhĩ, thân thể mềm mại của Diệp Lâm Hạ hoàn toàn thuộc về Dư Hướng Cảnh.
“Ưm...!A...!A...!Ưm...!A...”
Dư Hướng Cảnh sắp bị Diệp Lâm Hạ tra tấn đến điên rồi, mỗi lần dương vật của anh tiến vào trong thì đều bị tiểu huyệt của cô mút thật chặt.

So với lần làm tình đêm hôm qua thì lần này không những thân thể thoải mái mà tinh thần cũng thoải mái vô cùng.

Anh hưng phấn đến tột độ, cảm thấy như mình sắp chết chìm trong dâm dịch ở tiểu huyệt của cô rồi.
Dư Hướng Cảnh điên cuồng di chuyển, khoái cảm mãnh liệt ập lên người Diệp Lâm Hạ, cô cũng không chịu nổi nữa: “A a a!”
“Sắp...!Sắp tới rồi!”
Đột nhiên, đầu óc Diệp Lâm Hạ trống rỗng, một làn sóng dâm thủy ào tới quy đầu của anh.

Sau khi lên đỉnh, tiểu huyệt của cô co rút cực mạnh, khiến cho Dư Hướng Cảnh suýt chút nữa đã xuất tinh.
Hai mắt anh đỏ lên, cầm chân cô vòng lên vai mình.

Tư thế này khiến côn thịt càng tiến vào sâu bên trong hơn, tiểu huyệt trơn trượt và ẩm ướt vô cùng, khiến động tác đâm vào rút ra của anh vô cùng dễ dàng.
Dư Hướng Cảnh đâm cái sau mạnh hơn cái trước, chỉ muốn làm chết người con gái trên giường.

Diệp Lâm Hạ mới lên đỉnh nên thân thể vẫn còn vô cùng mẫn cảm, cô không ngừng run rẩy.
Đầu óc cô rối bời, lúc này chẳng còn nghĩ ngợi được gì nữa, chỉ có thể không ngừng gọi ông xã.
Sau mấy trăm cú thúc, Dư Hướng Cảnh cũng bắn tinh vào trong cơ thể cô.
Anh dồn hết trọng lượng của mình lên người Diệp Lâm Hạ, nhắm mắt lại, tinh tế hôn cô: “Lâm Hạ, em thích không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận