Tề Hâm Lỗi phát hiện trời cao vô cùng thiên vị hắn, lại một lần nữa cho hắn được như ý nguyện, ngày hôm sau sau khi tỉnh lại Hàn Tử Dạ hoàn toàn hết sốt, khôi phục tất cả thể lực, có thể tự do hành động. Nhưng bệnh cảm cúm của hắn lại trở nên đặc biệt nghiêm trọng, mặc dù không lên cơn sốt nhưng đến mức không thể xuống giường đi lại được. Hàn Tử Dạ đã thích đã yêu hắn nên không thể nào để mặc kệ hắn nhân cơ hội này rời đi, chỉ đành chăm sóc hắn, khiến hắn vui chết đi được.
Hàn Tử Dạ lại chẳng vui chút nào, hắn phát hiện chăm sóc Tề Hâm Lỗi là chuyện khó khăn cực khổ nhất trên đời. Tề Hâm Lỗi mặc kệ mình cảm cúm kiên quyết không đi bệnh viện, cũng không muốn uống thuốc, khiến cậu đau đầu muốn chết. Cậu nói cạn nước miếng mới làm Tề Hâm Lỗi miễn cưỡng đồng ý uống thuốc, nhưng mỗi lần cho Tề Hâm Lỗi uống thuốc, Tề Hâm Lỗi lại ăn vạ giống y chang đứa bé. Cậu phải dùng hết sức chín trâu hai hổ và đáp ứng điều kiện rất hạ lưu của Tề Hâm Lỗi như là chủ động hôn Tề Hâm Lỗi, buổi tối cởi hết quần áo để Tề Hâm Lỗi ôm ngủ, Tề Hâm Lỗi mới bằng lòng uống thuốc.
Cậu chỉ có thể kiên nhẫn chăm sóc Tề Hâm Lỗi, không nổi giận bỏ mặc Tề Hâm Lỗi để Tề Hâm Lỗi bệnh đến chết, toàn bộ vì Tề Hâm Lỗi… Quá nũng nịu. Tề Hâm Lỗi sau khi bị bệnh hoàn toàn giống như một đứa trẻ, động một chút là làm nũng, đáng yêu không chịu được, khiến cậu hoàn toàn không chống cự lại nổi, khó mà nổi giận với Tề Hâm Lỗi được.
Trong lúc Hàn Tử Dạ chăm sóc Tề Hâm Lỗi tình cảm của hai người không ngừng tăng lên, hai người cũng phát hiện mình càng ngày càng thích, yêu đối phương. Đối với chuyện này Hàn Tử Dạ cảm thấy vô cùng hoảng sợ, càng đau khổ hơn. lequydoon
Hàn Tử Dạ hi vọng bệnh Tề Hâm Lỗi mau khỏi để cậu nhanh chóng rời khỏi Tề Hâm Lỗi, chạy trốn khỏi cơn lốc xoáy tình yêu này. Nhưng bệnh tình Tề Hâm Lỗi rất lâu khỏi, một tuần lễ vẫn không thể xuống giường được, vào phòng vệ sinh cũng phải cậu dìu đi, khiến cậu phiền não không thôi. Còn có một việc khiến cậu càng thêm phiền muộn, đó chính là….
Sáng sớm, cửa sốt sát đất bắt đầu phản xạ ánh sáng vào giường, Hàn Tử Dạ tỉnh dậy sớm theo thói quen, mắt phượng màu tím tuyệt đẹp hơi nhướng lên, chân mày xinh đẹp hơi nhíu lại, vẻ mặt khó coi vô cùng.
Tại sao lại nằm mơ thấy chuyện này!
Mấy đêm rồi không biết xảy ra chuyện gì, cậu luôn nằm mơ thấy có một bé trai dáng dấp rất giống ác ma Tề Hâm Lỗi, ngọt ngào gọi cậu là mẹ, ôm cậu khiến cậu tỉnh giấc ngủ.
Cậu không biết vì sao mình luôn mơ thấy giấc mộng này, chẳng lẽ đây là giấc mơ ẩn chứa điều bí ẩn gì đó?
Nghe nói nằm mơ thấy giấc mơ được báo trước là dự đoán chuyện xảy ra trong tương lai, chẳng lẽ giấc mơ này dự báo cậu sẽ mang thai đứa con của ác ma, sau này sẽ sinh bé trai giống như ác ma này ư….
Hàn Tử Dạ vội dùng sức lắc đầu, mình thật là suy nghĩ lung tung, tại sao mình có thể có em bé của ác ma, mình đâu phải là phụ nữ. Nhưng…. Mình cũng không phải hoàn toàn là đàn ông, mình có đầy đủ bộ phận sinh dục nữ, cũng có tử cung của phụ nữ, có thể mang thai đứa bé giống như phụ nữ….
Không! Quá đáng sợ!
Hàn Tử Dạ càng lắc đầu lợi hại hơn, cậu đừng tự hù dọa mình, cậu tuyệt đối không thể nào mang thai được. Nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ tới muốn có con của ác ma, tại sao cậu lại vô duyên vô cớ luôn nằm mơ có thai như vậy….
Hàn Tử Dạ càng nghĩ càng lo lắng, bàn tay nhỏ bé trắng nõn xinh đẹp không kiềm chế được đặt lên bụng, chỗ đó vô cùng bằng phẳng, tuyệt đối không giống như đang mang thai, nhưng cậu vẫn không yên lòng, cảm giác rất không an ổn.
Hàn Tử Dạ cắn răng, vì để mình yên tâm còn đặt mua que thử thai, đã tám ngày kể từ ngày quan hệ lần đầu tiên với ác ma, chắc đã kiểm tra ra được cậu có thai hay không.
Trong tài khoản cậu còn chút tiền, có thể đặt mua que thử thai trên mạng, sau đó bảo người bán gửi đến nhà ác ma, nhưng phải cẩn thận không để ác ma biết.
Hàn Tử Dạ quay đầu nhìn phía sau lưng cậu, trợn mắt nhìn Tề Hâm Lỗi đang thở phì phò ôm mình rất chặt, hận không thể khảm mình vào trong thân thể hắn.
Đều do ác ma hại mình phiền não lo lắng như vậy, nếu như mình thật sự mang thai, mình nhất định sẽ không tha cho hắn!
Nhưng, tỷ lệ mình có thai là một triệu phần vạn, nhỏ đến hoàn toàn không tồn tại!
Hàn Tử Dạ nhẹ nhàng kéo bàn tay đang ôm eo nhỏ nhắn của mình ra, trong nháy mắt kéo chăn lông thấy hai người trần truồng, vị trí tư mật của cơ thể hoàn toàn nhìn rõ, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rừng rực.
Ác ma cực kỳ hạ lưu, đêm nào cũng bắt mình cởi hết quần áo để hắn ôm ngủ, mặc dù vì hắn bị bệnh không thể làm gì với mình nhưng lại thường dâm tà nhìn mình. Mấy đêm gần đây tay chân hắn bắt đầu không thành thật sờ loạn trên người mình, cây gậy ác độc trong quần còn đâm mình, khiến cơ thể dâm đãng của mình có phản ứng với hắn. Càng ngày càng không kiềm chế được, nhiều lần thiếu chút nữa chảy nước ra, khát vọng hắn xâm chiếm đoạt lấy.
Hàn Tử Dạ nhặt áo ngủ rộng rãi màu trắng rất xinh đẹp nằm trên tấm thảm Ba Tư rực rỡ đắt giá mặc vào, rồi quay đầu ngắm nhìn Tề Hâm Lỗi vẫn còn đang ngủ say không biết mình đã rời khỏi vòng ôm của hắn, ánh mắt thoáng hiện vẻ ấm áp.
Bộ đồ ngủ này là ác ma đưa cho mình, mặc dù hắn bệnh không xuống giường được nhưng vẫn tốt với mình không ngừng, mỗi ngày đều gọi điện thoại bảo người ta mua một đống đồ đưa tới cho mình. Ngoại trừ bộ đồ ngủ này con rất nhiều quần áo giày dép đắt dọa người nhưng vô cùng đẹp mắt khác, và cả mấy món quà tặng đắt tiền nữa. truyện bên diễn đàn lêquydon
Còn hắn, mặc dù không thể làm thức ăn ngon cho mình ăn nhưng ngày nào cũng gọi điện thoại cho đầu bếp khách sạn năm sao, làm đủ loại thức ăn ngon đưa tới cho mình ăn.
Mặc dù mình cũng không phải là người ham hưởng thụ, nhưng cũng rất cảm ơn tâm ý của hắn, hắn cho mình cảm giác lần đầu tiên được người ta nâng trong lòng bàn tay để yêu thương!
Nếu như không phải vì chị gái, mình nhất định sẽ đón nhận tình cảm của hắn, đồng thời nói cho hắn biết tâm ý của mình, cùng với hắn…. Đáng tiếc…. Haizzzz-
Hàn Tử Dạ đau lòng lắc đầu thầm than một tiếng, thu hồi tầm mắt xỏ đôi dép lông dê ấm áp xinh đẹp đi tới trước máy vi tính cách mình gần nhất, mở Laptop lên mạng, bắt đầu tìm tòi nơi bán que thử thai…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...