Anh Như Lửa FULL
Nguyễn Ương ở bên kia vẫn thử quần áo, sau khi thử xong đi ra nhìn thấy mẹ nuôi đang cười cười nói nói cùng Ôn Ngôn, sắc mặt của cô ta lập tức trầm xuống.
Tân Nhiễm nhìn thấy vẻ mặt ai oán này của cô ta, cô ấy cũng đoán ra được chín phần mười sự việc.”
Sau khi chào tạm biệt Lâm Anh, Tân Nhiễm bắt đầu nhắc nhở Ôn Ngôn.
“Về sau cậu về nhà họ Lục nhiều hơn một chút, cô em gái của Lục Diệu cứ không bình thường thế nào ấy.
Ánh mắt cô ta nhìn cậu giống như tình địch vậy, cậu đừng có nói với tớ cô ta đối với Lục Diệu chỉ là anh em tình nghĩa sâu nặng, tớ không có tin đâu.”
Ôn Ngôn cũng không giấu cô ấy nữa, cô bỏ bó hoa khô vừa mua vào trong cốp xe.
“Cô ta thích anh Tứ.”
“Tớ đã nói cô gái nhỏ này không bình thường rồi mà! Hoá ra tớ đã đoán đúng.” Sau khi đóng cốp xe lại, Tân Nhiễm làm như có rất nhiều kinh nghiệm nói với cô.
“Người ta nói hồ ly ngàn năm cũng tu thành tinh, cô ta cho rằng mình giả thành con thỏ trắng nhỏ yếu ớt thì không ai nhận ra bộ mặt thật của cô ta sao? Tớ không tin Lục Diệu nhà cậu không nhìn ra tâm tư của cô ta.”
“Anh Tứ nói với tớ không cần để ý đến cô ta.”
“Như vậy cũng không được, tớ nói cho cậu biết, sau khi Lục Diệu quay lại cậu phải nói chuyện rõ ràng với anh ta cho tớ, bảo anh ta phải phủi sạch quan hệ với cô cái nhỏ này.
Ai biết sau này cô ta sẽ làm ra chuyện gì không yên ổn chứ?”
Ôn Ngôn gật đầu đồng ý, cô cũng không quan tâm đến Nguyễn Ương lắm.
Dù sao cũng chỉ là hợp đồng hôn nhân mà thôi, không cần phải quá thật làm gì.
….
Nửa tháng sau, Ôn Ngôn nhận được một bưu kiện từ một công ty phim ảnh, cô nhớ thứ hai tuần sau cô sẽ phải sang bên này nói chuyện, đối phương rất có thành ý, khi trả lời lại bưu kiện còn gọi cô là “Seven.”
Seven - tên Tiếng Anh của Ôn Ngôn.
Mấy bộ phim trước kia cô làm đạo diễn cô đều ký tên Seven.
Trước khi xuất phát, Ôn Ngôn chọn phong cách ăn mặc OL, áo khoác màu caramel, bên trong phối với chân váy bút chì dài qua đầu gối, tóc dài tùy ý quấn lên.
Nhìn có vẻ lười biếng, cô cũng chỉ xịt nước hoa lên cổ tay và cổ, cái cổ thiên nga trắng nõn cũng không đeo món trang sức gì cả, cả người toàn đồ mua trên tao bao.
Cô cầm chìa khoá lên sau đó đi ra khỏi chung cư.
Tới thành Bắc cô vừa mua xe mới, là Audi Q7 màu trắng, khi đi cũng không gây chú ý quá lớn.
Từ chỗ này đi đến công ty đối phương chỉ mất mười năm phút, tính cả thời gian kẹt xe nữa là hơn hai mươi phút, khoảng cách khá ổn.
Ôn Ngôn nghĩ nếu đàm phán không tệ lắm thì cứ thử hợp tác xem sao.
Nhưng cuộc trò chuyện với bên kia diễn ra quá thuận lợi, Ôn Ngôn sinh ra nghi ngờ.
Trong đầu cô hiện lên một bóng dáng nam tính vừa quen thuộc lại hơi xa lạ.
“Thịnh Tây Quyết ở chỗ này sao?”
Người phỏng vấn ở phía đối diện sửng sốt sau khi nghe cô gọi tên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...