Anh Nguyện Dung Túng, Cưng Chiều Em Hết Cả Đời

Từ sớm Trữ Dật Thần thức dậy cùng Diệp Bối Bối sửa soạn ăn điểm tâm, cả hai cùng ở bên nhau trò chuyện, xem phim cho đến trưa lại tiếp tục dùng bữa. Diệp Bối Bối sau khi dùng bữa xong cũng rửa chén, dọn dẹp, còn anh thì vẫn ngồi ở sô pha cao cấp gọi điện kiểm tra tình hình công ti lại dặn dò thư kí lịch trình làm việc.
Tuy là mỗi người làm một việc khác nhau nhưng hai người rất ăn ý khiến cho người khác không thể xen vào không gian ấm áp này. Cứ ngẫu nhiên là hai người quay lại nhìn nhau một cái, trao đổi ánh mắt, cùng cười một tiếng, y như rằng là vợ chồng lâu năm.
Thời gian thoắt cái đã hơn hai giờ Trữ Dật Thần đứng dậy nhẹ nhàng đi đến bên Diệp Bối Bối đang lau dọn phòng khách ôm cô vào lòng, cằm tựa vào hõm vai cô dịu dàng bảo : " Bối Bối, được ở bên em thật tốt, nhưng em cũng không cần quá vất vả, hiện tại không cần phải lau dọn, nào bây giờ em hãy thay quần áo cùng anh ra ngoài mua đồ chuẩn bị cho ngày mai, anh lại đưa em đến khu đất trống chơi. "
" Nhưng em là đang lau dọn. "
" Ngoan, đi thay quần áo, khắc nữa anh sẽ gọi nhân viên dọn dẹp đến. " anh vừa nói vừa khẽ cắn vành tai cô.
Diệp Bối Bối người khẽ run lên, cô xấu hổ trả lời : " buông em ra đã, anh không buông ra làm sao em vào được phòng đây. "
" Ừ, anh đợi em. " Anh hôn chụt lên đôi môi nhỏ của cô dịu dàng bảo.
" Đáng ghét. " Cô đỏ mặt chạy vào trong phòng để lại Trữ Dật Thần cười đến là vui vẻ.

Cô thật nhanh liền thay xong quần áo, cô vận trên người T-shirt màu trắng với quần thể thao màu đen đầy năng động, tóc búi cao lộ rõ khuôn mặt thanh tú của cô cùng với đôi mắt màu đen láy ( cô đã đeo lại kính áp tròng ). Cùng đôi với cô Trữ Dật Thần cũng đã vận trên người mình quần bụi giản dị cùng với áo sơ mi cố tình để hở hai nút lộ ra vòng ngực nam tính mạnh mẽ, khác với vẻ nghiêm trang thường ngày của anh.
Đôi nam nữ trẻ cùng nhau dắt tay đi ra cửa, cùng nhau đi đến địa điểm thứ nhất trung tâm thương mại.
Về khoản mua sắm anh cùng với cô đều thuộc tuýp người nhìn trúng liền mua không thích liền rời đi chứ không rườm rà lựa chọn quá chi tiết vì vậy hai người cũng rất hợp nhau trong phương diện này. Sự ăn ý của nhau, tay nắm tay, ánh mắt chứa chan nhu tình thật khiến cho mọi người ghen tị, rất nhiều cô gái đối Diệp Bối Bối ghen tị vì có được người bạn trai vừa săn sóc vừa dịu dàng.
Cùng cô mua sắm, cùng cô lựa chọn thật khiến Trữ Dật Thần tâm tình hưng phấn, có phải hay không đây là niềm vui của mỗi đàn ông khi đi dạo, mua sắm cùng với bạn gái không. ( Phi : chỉ riêng anh là thấy thế thôi ) Nếu không phải anh còn phải đi làm kiếm tiền nuôi bảo bối thì anh sẽ nguyện đưa cô đi hết cả đời chỉ cần là cô thích anh sẽ chìu theo cô.
Đồ dùng đã mua xong, bên Diệp gia ông cụ Diệp cũng đã báo thủ tục nhập học của Bối Bối đã xử lí xong chỉ đợi đến mai là có thể đi đến học viện Đằng Lâm. Vì vậy Trữ Dật Thần một tay ôm Diệp Bối Bối rời khỏi trung tâm thương mại và cùng nhau đi đến khu đất trống hẹn hò.
Cảnh quan của nơi này vẫn tươi đẹp, thanh thản chỉ tiếc có một chút ồn ào của tiếng máy móc thi công công trình. Đã nghe qua anh kể nên cô không hề có nửa điểm thắc mắc hay không hài lòng về tiếng ồn này, cô còn vui vẻ lôi kéo anh cùng cô chơi đùa cho đến khi mệt lã người, lại nằm trên đùi anh làm nũng, cùng anh trao nụ hôn ngọt ngào triền miên.
Dùng xong bữa tối, rốt cuộc Diệp Bối Bối cũng không chịu nỗi nửa thiếp đi trên xe, khiến anh vừa buồn cười vừa đau lòng, cái cô gái nhỏ nhà chẳng bao giờ để anh yên lòng, mỗi lần đưa cô đi đến khu đất trống cô đều hết chạy lại nhảy, nhiều lúc còn xém vấp ngã làm cho tim anh thấp thỏm vì lo cô bị thương. Cô thực là không ngoan, đợi sau này anh hảo hảo trừng trị cô, để cô không còn nghịch ngợm như vậy nữa.
Dịu dàng ôm cô lên căn hộ, lại nhẹ nhàng mở cửa, nhẹ nhàng đặt cô lên giường giúp cho cô thoải mái ngủ lại vòng xuống dưới lầu lây toàn bộ đồ dùng hôm nay mua đi lên. Tuy vội vã, khẩn trương nhưng anh cũng không kém phần nhẹ nhàng, im lặng sợ sẽ phá đi giấc ngủ của cô.
Cố gắng dọn dẹp đồ dùng cùng cô mua trong im lặng, lại nhìn xem bộ đồng phục trường hôm qua gởi tới anh nhẹ nhàng bước vào phòng treo trước tủ để sáng ngày mai bảo bối anh không phải mất thời gian. Chuẩn bị xong xuôi tất cả mọi thứ anh mới an tâm bước vào phòng vệ sinh thay bộ đồ ngủ, nhẹ nhàng đi lên giường, ôm lấy thân hình nhỏ bé mềm mại chìm sâu trong mộng đẹp.
☆☆☆☆☆☆☆
Là một người làm việc có quy luật, đúng sáu giờ ba mươi sáng Trữ Dật Thần thức dậy, khẽ nhìn giai nhân bên cạnh nở nụ cười yêu thương, hôn nhẹ lên trán cô rồi nhẹ nhàng đứng dậy đi đến phòng vệ sinh sửa soạn một chút, lại chuẩn bị bữa sáng cho cô. Cho dù anh là một tổng giám đốc đi chăng nữa thì anh cũng biết nấu một số món dân dã vì lúc anh học trung học phải ở lại kí túc xá nên cần tự lập.
Bữa sáng một ít cháo trắng cùng với bánh mì nướng cũng không quá tệ, anh giati quyết xong phần ăn của mình mới bước vào phòng lây cô gái nhỏ thức dậy.

" Bối Bối, dậy nào trời đã sáng. "
" Ưm...Ngô~ Thần chào buổi sáng. " Cô chớp chớp mi mắt
" Chào buổi sáng. " anh cười đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ.
" Anh dậy thật sớm nha~ "
" Ngốc, bảo bối của anh hôm nay lần đầu đi học nên anh phải dậy thật sớm chuẩn bị cho em rồi. " anh cốc nhẹ vào đầu cô.
" Thần thật tốt. " cô cười híp mắt, sau đó đứng dậy đi vào phòng vệ sinh sửa soạn, đeo cho mình kính áp tròng lại vận trên người bộ đồng phục caro váy liền màu xanh đỏ với chiếc nơ trước cổ áo nhìn cô thật là xinh xắn. Tự mình búi cao mái tóc để lại hai bên má một lọn tóc dài nhìn thật quyến rũ. Vẻ đẹp của cô đã khiến anh đứng hình.
" Thần! "
" A, xin lỗi~ , em thật đẹp làm cho anh ngẩn ngơ. " Anh đi lại bên cô dịu dàng nói, lại ôn nhu cầm lấy tay cô : " Bối Bối ngoan, hiện tại nhất định là em rất đói, ra ngoài ăn sáng anh đã chuẩn bị cho em. "
" Ân " cô gật đầu đi theo anh.

Bước ra khỏi phòng cô liền thấy trên bàn một tô cháo trắng và hai lát bánh mì nướng trên đĩa, cô hơi kinh ngạc hỏi : " Thần đây là anh làm sao? "
" Ừm, em ăn thử xem. " anh kéo cô lại bên bàn kéo ghê cho cô ngồi xuống mới kêu cô ăn thử.
" Ăn thật ngon. " Cô vừa cho một thìa cháo vào miệng liền thấy rất vừa miệng, cô rất thích nhưng chỉ là khi cô nuốt xuống rõ ràng cháo không đổi vị mà cô lại cảm thấy rất ngọt như có đường chảy khắp tim cô vậy.
" Em thích thì tốt rồi "
" Thần nấu thật ngon, em muốn ngày nào cũng vậy. " Cô khen anh trong lời khen cũng có chút làm nũng.
" Được. " Anh cười, chỉ cần cô thích anh liền làm.
Được anh đáp ứng yêu cầu, lòng cô vui vẻ lên nhiều khẳng định hôm nay sẽ là mộy ngày tốt của cô, và bữa sáng của Diệp Bối Bối cô thật tuyệt. Cô cười híp mắt tiếp tục ăn bữa sáng do bạn trai làm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui