Anh Nghĩ Là Anh Thích Em


Buổi tối cô đến nhà ông bà ngoại, quả nhiên bố và mẹ đều có mặt.Bà nội sau khi về hưu rất thích nấu ăn.

Mỗi khi làm được món nào ngon đều gọi cả nhà tụ tập lại ăn cơm, rất vui vẻ náo nhiệt.Hôm nay bà làm món cơm rượu bánh trôi ăn ngon cực kỳ, Tống Toa Toa nhịn không được ăn liên tục hai chén, no căng bụng.Ăn tối xong, sợ ăn nhiều mập lên, cô đứng trên ban công tập động tác tay.Chú cô trông thấy bèn hỏi: “Ngày mai là cuối tuần, Toa Toa vẫn đi lớp học múa à?”“Đi chứ ạ, đương nhiên là phải đi.” Mỗi cuối tuần Tống Toa Toa đều đi học múa, chưa bao giờ nghỉ một buổi nào, đột nhiên nghe chú hỏi vấn đề này cô thấy có chút kỳ quái, “Sao tự nhiên chú hỏi vậy?”Chú cô nói: “Tuy bây giờ mới học kỳ một, nhưng chú nghĩ tốt nhất con đừng nên đi học múa nữa.

Múa cũng chỉ là sở thích, hiện tại con nên tập trung tinh lực cho việc học tập, cố gắng nâng cao thành tích.”Tống Toa Toa nghe vậy cảm thấy rất không vui: “Múa đối với con rất quan trọng, sao có thể không đi học được? Chỉ cần một tuần không tập thì công sức mười mấy năm của con coi như bỏ đi!”“Toa Toa, ông nội cũng cảm thấy con nên ưu tiên cho việc học tập.” Ông nói sâu xa, “Con thi được vào lớp 10/1 là lớp trọng điểm nhất của toàn khối, các giáo viên đều là người giỏi nhất.


Con nên quý trọng cơ hội học tập này, trong thời gian ba năm quý giá của cấp ba cố gắng học hành, thi đậu vào một trường đại học tốt.”Bố mẹ cô nhìn nhau trầm ngâm, chưa có ý định lên tiếng bày tỏ thái độ.“Bạn học Tống Toa Toa.” Thầy Tống ngồi thẳng người, vẻ mặt nghiêm túc, “Ông nội con là nhà nghiên cứu sau tiến sĩ ngành Khoa học Xã hội Nhân văn tại Đại học Thanh Hoa, bà nội con là thạc sĩ cả hai ngành Sinh vật học và Y dược học tại Đại học Bắc Kinh, bố con là thạc sĩ ngành Kiến trúc tại Đại học Cambridge ở Anh, chú con là tiến sĩ ngành Hóa học tại Học viện Công nghệ Cáp Nhĩ Tân… Chú muốn hỏi con, con định thi vào trường đại học nào?”Tống Toa Toa cắn chặt môi thầm hận trong lòng, với thành tích học tập hiện tại, đến mấy trường đại học trọng điểm trong nước cô còn không chắc có thể thi đậu, chứ đừng nói chi mấy trường mà nhóm học bá nhà cô đã từng học qua.Cô nhìn sang mẹ, một người có thành tích học tập rất kém cỏi, tốt nghiệp một trường đại học thể dục hạng ba, là vận động viên chuyên nghiệp môn cầu lông, hiện nay trở thành một giáo viên thể dục, Tống Toa Toa lấy hết dũng khí trả lời: “Con muốn học múa, muốn thi vào ngành múa của một trường nghệ thuật…”“Như vậy sao được!” Bà nội cô từ phòng bếp đi ra, vừa lau tay vừa la lên, “Toa Toa à, bây giờ con còn nhỏ, chỉ nhìn thấy mấy diễn viên múa trên tivi người nào người nấy xinh đẹp tài năng.

Nhưng họ phải đánh đổi những gì, phải đi qua bao nhiêu gian nan thử thách, chưa chắc con có thể hiểu được.

Nghe lời bà đi, cố gắng đặt hết tâm tư vào việc học các môn văn hoá, xem vũ đạo như sở thích của bản thân là được.


Người nhà Tống gia chúng ta không kiếm cơm bằng mấy nghề này.”“Bà nội!” Tống Toa Toa đôi mắt đỏ hoe, nhịn không được bật khóc, “Nhưng con thích múa! Con nằm mơ cũng muốn được làm một nghệ sĩ múa xuất sắc như cô Lư Lan.

Con muốn được học ở Học viện Múa Bắc Kinh, con muốn làm công việc mình yêu thích, con không muốn phải sống tạm bợ để kiếm ăn, con chỉ muốn thực hiện ước mơ của đời mình thôi!”Đôi môi khẽ run, bà nội cô yên lặng thở dài, lắc đầu nói: “Ước mơ ai mà chẳng có, thế nhưng con người ta phải sống trong hiện thực.”Cô Từ ngồi trên ghế sô pha cúi người về phía trước, ho nhẹ một tiếng rồi cười nói: “Thật ra con thấy Toa Toa rất có năng khiếu học vũ đạo, nếu bảo con bé từ bỏ thì rất đáng tiếc.

Bây giờ người học văn hoá rất nhiều, nhưng học múa chẳng có mấy ai.

Con nghĩ cả nhà nên giữ gìn tài năng của con bé, thử ủng hộ nó xem sao.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận