Anh Mãi Mãi Yêu Em


Thiệu Hữu Nhật cầm lấy xem xét, cười khẽ nói: "Chú add wechat của cháu, cháu gửi ảnh cho chú." Anh cảm thấy kỹ thuật chụp ảnh của Nhan Ngôn không tệ, sau này không làm minh tinh thì làm nhiếp ảnh gia cũng tốt.Nhan Ngôn vừa nghe, hai mắt tỏa sáng ngay lập tức, gương mặt nhỏ nhắn tươi cười như hoa, làm fan số một của cp hai người họ, u mê nói: "Chú Thiệu ơi, chú với chị Giang xứng đôi quá, còn đẹp hơn cả trong áp phích."Thiệu Hữu Nhật rất hưởng thụ lời khen của đứa nhỏ, giơ ngón tay cái với cô bé: "Tinh mắt lắm."Mặt Giang Lệ đầy kinh ngạc, đứng ở đó không nói câu gì.

Nhan Ngôn tiến lại gần, làm nũng với cô: "Chị Giang, đợi rửa được ảnh rồi chị kí tên cho em nha."Thiệu Hữu Nhật bồi thêm một câu: "Tôi cũng muốn ký."Giang Lệ nghẹn lời, một lát lâu sau mới lắc đầu nói: "Cái này không thích hợp với trẻ nhỏ đâu..."Sau khi Nhan Ngôn lấy được bức ảnh hai người họ hôn nhau có chữ kí của cả hai, còn lấy bút màu nước màu cầu vòng vẽ một trái tim nhỏ giữa cả hai trong ảnh.

Rồi cô bé giơ bức ảnh chụp kia ra, đắc ý phe phẩy: "Khoát chặt rồi, không bao giờ còn có thể tách ra nữa nha."Giang Lệ oán thầm: Ký cái tên thôi sao mà lại có cảm giác như ký khế ước bán mình nhỉ?Từ khi Nhan Ngôn trở thành fan cp của Thiệu tổng và Giang Lệ, mỗi lần anh tới đoàn làm phim, cô bé đều rất vui vẻ, mỗi ngày đều được ăn kẹo tới đủ.Lúc trước cô còn cho rằng cô bé này là đơn thuần chỉ thích vì mặt mũi, cho nên mới thích Thiệu tổng.


Bây giờ mới bừng tỉnh hiểu ra, hóa ra không phải Nhan Ngôn thích anh, mà là thích xem hai người họ ôm ấp.Lúc này, Nhan Ngôn nghiêm chỉnh nói: "Chị Giang, chúng ta quay phim không phải đều là diễn như vậy sao? Những người yêu nhau thật sự đều có thể ôm ấp mà."Giang Lệ gật đầu: "Ừm, đúng là như vậy."Nhưng...cô với anh Thiệu có thể coi là yêu nhau thật sự sao?Truyện chỉ được đăng trên tru.ye.nhdx và dtr.uy.en, mọi web khác đều là ancap, qua web chính ủng hộ nhóm dịchDiễn viên chính của Xuyên là người mới, người diễn nhân vật nữ số một là Từ An, người đóng nhân vật nam số một là Chương Châu Dã, hôm nay quay cảnh phim hai người họ đối đầu, cảnh mười tám vẫn chưa quay xong.Giang Lệ nói với họ: "Nội tâm nhân vật trong đây là trầm tĩnh, hướng nội.

Hãy kìềm chế, kiềm chế một chút, không phải cường điệu mới gọi là diễn xuất.

Nên đi theo nội tâm nhân vật, đừng cưỡng ép dồn cảm xúc vào nhân vật."Rồi Giang Lệ để cho hai người họ suy nghĩ cho tốt, còn mình thì nghỉ ngơi một lát.


Cô ngồi trên ghế, điều chỉnh hô hấp, dường như chính mình cũng hơi nóng vội rồi.

Thiệu Tổng vặn mở ly giữ nhiệt, giúp cô uống nước, lòng dạ của cô đều đặt vào diễn xuất, tự nhiên giữ tay anh uống hết nước.Thiệu Hữu Nhật nói với cô: "Em có cảm thấy dạo này mọi người đều hơi nóng nảy rồi không?""Hả?""Mọi người đã bao lâu chưa nghỉ ngơi rồi hả? Hay là dành ra một ngày để toàn bộ cùng luyện tập đi."Cô ngẫm nghĩ, tiến độ hai hôm nay quả thật không thuận lợi cho lắm.

Nhưng đoàn làm phim đi luyện tập tập thể, thật đúng là chưa từng nghe tới bao giờ.

Anh Thiệu lại nói: "Không tin thì em hỏi đi, chắc chắn bọn họ đều muốn đi."Giang Lệ nhìn xung quanh, ho nhẹ: "Mọi người muốn đi luyện tập nhóm không?"Chuyện luyện tập tập thể cứ như vậy được quyết định, địa điểm là một trong những nơi được hậu kỳ lựa chọn: núi Liên Bích, sẽ có những hoạt động là leo núi, tìm hiểu dân ca, còn cộng thêm việc đã làm quen với môi trường từ trước..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận