Edit: Viros
Beta: chưa làm, từ từ làm.
Hà Tư Minh duỗi tay tiếp nhập nước, không uống, đặt ở dưới chân, cậu ho khan một tiếng, dùng tay che miệng, tiến đến bên tai Giản Lê thấp giọng nói: "Này, anh tém tém lại chút đi.
Nhiều người đang nhìn đó! Này rõ như ban ngày!"
"?"
Giản Lê không hiểu lời này có ẩn ý gì, nhưng người này cách hắn gần quá, gần đến mức hắn có thể nhìn rõ khóe mắt đối phương có một vết sẹo nhỏ.
Ánh mắt hắn có một tia do dự, giống như muốn xuyên qua vết sẹo nhỏ kia nhìn thấy cái gì.
Hà Tư Minh không biết hắn muốn thấy cái gì, chỉ có thể thấy đối phương mắt cũng không chớp mà nhìn mình, hiển nhiên là chìm đắm vào sự tiêu soái khí ngút trời của mình rồi.
Không nói ngày thường Hà Tư Minh thường tự thấy mình đẹp, hiện tại ngồi cạnh Giản Lê "chàng trai kim cương lộng lẫy lấp lánh", cũng không thể không thừa nhận, người này lớn lên thật đẹp.
Không liên quan! Đàn ông con trai lớn lên tinh xảo có lợi ích gì?! Cậu tuy rằng tục tằng, bình dân, thô hán tử, nhưng đây gọi là mùi vị nam nhân!
Hà Tư Minh đúng là một người giỏi tự điều tiết bản thân, nội tâm được dăm ba câu chính mình làm dịu, mau chóng từ trạng thái tự ti đi ra.
Hơn nữa, người đẹp như vậy, không phải là...quỳ gối trước mình, chính mình...!
Hà Tư Minh cúi đầu nhìn xem hôm nay mặc quần lửn, nội tâm tiếp tục gào thét: không phải quỳ gối dưới quần lửng của mình hả!
Hết thảy phong hoa tuyệt sắc đều là hổ giấy!
Nghĩ như vậy, nhìn nhìn đối phương, phối phương không chớp mắt nhìn mình, trên mặt không có biểu tình, trong mắt lại hàm chứa muôn vàng tình cảm lưu luyến (không có), cậu chậc một tiếng: "nhìn đủ chưa, anh nhìn nữa tôi lấy tiền đó!"
Giản Lê lấy lại tinh thần, nhìn cậu, a một tiếng, thong thả chớp mắt một cái, lông mi thực dày lại nhỏ dài, hốc mắt thâm thúy, chớp mắt một động tác đơn giản cũng bị hắn làm giống như đang hướng người phóng điện.
Hắn không nghe rõ Hà Tư Minh đang nói cái gì, vừa định hỏi đối phương, lại thấy đối phương ho khan một tiếng, vân đạm phong kinh ngồi lại ngay ngắn, lại nhích nhích về phía sau, nói: "Bọn họ chơi trò chơi xong rồi."
Giản Lê nhìn lên khán đài, quả nhiên khách mời cùng người chủ trì đã kết thúc trò chơi rồi, hắn thở dài một hơi, lại bỏ mất cơ hội tiếp xúc với Hà Tư Minh.
Tiết mục kết thúc, mọi người đều quay lại hậu trường, Giản Lê có chút không vui, bởi vì hắn rụt rè nội liễm, thêm một chút bốc đồng.
Còn chưa tìm được cơ hội nói thêm mấy câu với Hà Tư Minh, hôm nay tới tham gia tiết mục phụ trách làm phông nền cùng với các đồng đội của hắn có một cô gái, đều chạy tới chụp hình chung với một minh tinh đang nổi, Hà Tư Minh cũng như thế bị người vây quanh.
Mắt thấy nhóm cô gái một cô lại một cô, lúc chụp ảnh chung cứ phải dán mặt lên mặt Hà Tư Minh, Gian Lê không biết như thế nào liền nhớ tới trên mạng có người bôi đen nói Hà Tư Minh lăng nhăn chiếm tiện nghi con gái người ta.
Giản Lê đi nhanh lên vượt qua, đem chai nước khoáng chưa ai dùng ở dưới chân hắn lên đưa tới trước mặt cậu, "Nghe giọng cậu hơi khàn, uống chút nước đi!"
Hà Tư Minh nhìn thử là nữ sinh nào, lại thấy là Giản Lê, trong lòng không vui mà chẹp một tiếng, fan tư sinh này sao quản nhiều vậy, tuy nói cậu cũng không chịu nổi con gái nhiệt tình quá, nhưng càng làm cậu không chịu nổi, là nam nhân chiếm hữu dục.
Cậu bẹp bẹp miệng, mắt thấy nhiều người như vậy không thể không cho Giản Lê mặt mũi, vẫn đem nước nhận lấy đặt một bên.
Vốn dĩ cô gái chụp hình chung với Hà Tư Minh có chút khó chịu, chỉ là không biểu hiện ra ngoài, nên nhiệt tình kéo tay Giản Lê tới, nói: "Tới đây, chúng ta ba người chụp chung đi!"
Giản Lê trầm mặt trong một cái chớp mắt, đem cánh tay của mình bị cô gái kéo trong lòng rút ra, vô cùng lễ phép không khách khí nói: "Ngại quá, tôi muốn chụp riêng với đàn anh thôi."
Cô gái:...?
Giống như trắng trợn táo bạo mà thể hiện ghét bỏ.
Hà Tư Minh nghe được lời này đã phì cười, cậu đối ngoại vẫn luôn là thiết lập ngay thẳng, trên thực tế cậu quả thực tương đối thẳng tính, cậu trực tiếp phun tào Giản Lê: "Người anh em, anh lớn như vậy khẳng định chưa từng hẹn hò với con gái hả?"
Giản Lê im lặng.
Hắn đúng là không có, bề ngoài hắn xuất sắc, trước khi xuất đạo con gái theo đuổi hắn không ít, chính là hắn đối với yêu đương không hứng thú, chưa bao giờ động tâm với con gái, cũng không thích đi dỗ các cô ấy.
Để giảm bớt đi phiền toái, phương thức trực tiếp nhất chính là rời-xa-nữ-nhân.
"Anh một chút thương hoa tiết ngọc cũng không có, có người cùng anh nói chuyện yêu đương mới lạ đó!" Hà Tư Minh phán chắc nịt một câu.
Cậu nói xong lại tự nhủ: "Cũng phải nói lại, tôi cũng là người hay dỗi, cho nên cũng không có bạn gái."
Dỗi người tính cái gì.
Hà Tư Minh phát điên đến chính mình cũng dỗi.
Like và cmt tích cực để tui có động lực luếch đuýt đi edit chương mới nhanh nha.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...