Anh là niềm kiêu hãnh của em


Sau một lúc lâu, Vu Đồ định thần lại, "Lâu rồi không gặp."

 

Kiều Tinh Tinh gật đầu, cũng nói: "Lâu rồi không gặp."


 
Vu Đồ im lặng một hồi, đề nghị: "Chúng ta đi xem máy lọc khí đi?"


Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Kiều Tinh Tinh: "..."


 
Kiều Tinh Tinh ho lên một tiếng, "Tớ ở nhà ngây ngốc đã mấy ngày rồi nên có chút choáng váng, hay là chúng ta ra ngoài đi dạo một chút trước đã?"


 
Vu Đồ khẽ nhíu mày.
 


"Ôi~ là như thế này." Kiều Tinh Tinh than thở, biểu cảm cũng rất đa dạng, "Ban đầu, tớ muốn dùng lí do "do ổ điện nhà tớ bị hư" để dụ cậu đến đây một chuyến, không ngờ Đinh Siêu Quần đã dùng rồi. Vả lại máy lọc khí dễ thương như vậy trong lòng tớ có chút không muốn phá hư nó...Cho nên, nó đang ở hoạt động cực kì tốt."


 
Thần sắc Vu Đồ hiện lên một chút bất ngờ, lâu sau cũng do dự nói, "Bên ngoài khá lạnh."

Kiều Tinh Tinh ngẩn ra một chút, nhìn thấy ánh mắt của anh đang nhìn vào chân mình. Vu Đồ thấy vậy cũng nhanh chóng chuyển tầm mắt sang chỗ khác. Cô cười thầm trong lòng.


 
"Được. Tớ đi thay bộ quần áo khác."

Căn hộ của Kiều Tinh Tinh cách chỗ họ đứng hiện giờ chỉ có mấy bước chân, theo con đường lớn đi một chút là đến. Tuy nhiên so với những căn hộ ở phía ngoài, những căn hộ ở trong cùng như cô rất ít người qua lại.


 
Kiều Tinh Tinh mặc thêm một cái quần dài, tháo buộc tóc ra, lại đội vào cái mũ rộng vành, đeo khẩu trang và kính đen bản to vào, cả người bị che kín cả, thật khó để nhìn ra cô. Chỉ là cô làm một ngôi sao quá lâu rồi, dù trong một động tác nhỏ cũng toát ra vẻ khí chất cao sang khó có người bì kịp. Hơn nữa còn có Vu Đồ đi bên cạnh cô, dù bây giờ anh chỉ mặc một cái áo khoác ngoài bình thường nhưng thân thể cao ngất, khí chất đĩnh đạc. Hai người đi chung với nhau cũng khó có thể làm người ta không nhìn lâu hơn một chút.


 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kiều Tinh Tinh bỗng nhiên nói: "Tớ cảm thấy đi cùng cậu có chút không an toàn."
 


Vu Đồ: “...Người nên nói câu này là tôi mới phải."


 
Anh mới là người nên lo lắng vì bất cứ lúc nào bị fan của cô nhìn ra, lúc đó sẽ rất phiền phức. 


 
"Không phải, khi tớ đi dạo với tiểu Chu, chính là cô gái hồi nãy cậu gặp, thật sự có rất ít người để ý chúng ta như bây giờ vậy."
 


Kiều Tinh Tinh lấy từ trong bọc ra một cái khẩu trang đưa cho Vu Đồ: "Đeo vào đi, ngàn vạn lần đừng liên lụy đến tớ, nếu bị phát hiện ra sẽ được lên trang nhất đó."


 
Vu Đồ trong lòng có chút nghi ngờ, anh là một người con trai, đeo khẩu trang màu hồng lẽ nào lại không làm người khác để ý sao? Lại nói trong túi áo của cô lại có một cái khẩu trang, đây không phải là quá trùng hợp chứ?



 
Suy nghĩ về chuyện này và những chuyện cô nói trong game, thậm chí hôm nay anh còn bị lừa đến tận đây... Anh rất chắc chắn, đây không phải chỉ là trùng hợp. Nhưng Kiều Tinh Tinh quá cố chấp, cứ cầm cái khẩu trang đưa ra trước mặt anh mãi. Không còn cách nào khác, Vu Đồ đành phải cầm lấy cái khẩu trang màu hồng phấn miễn cưỡng đeo vào.


 
Sau đó anh nhìn thấy ánh mắt của Kiều Tinh Tinh như đang cười rất đắc ý, trong lòng anh bỗng cảm thấy có chút ấm áp; thật là cô.... bạn thời cấp 3 này.... lại trẻ con đến như vậy. 

Đeo khẩu trang xong, hai người tiếp tục đi men theo con đường ở phía trước, Vu Đồ nhìn bộ dáng Kiều Tinh Tinh nhàn nhã, tự do tự tại, hoàn toàn không có vẻ định nói chuyện, anh đành phải mở miệng trước, nói ra khúc mắc trong lòng mình nãy giờ, "Sao cậu lại chơi game cùng tôi?"
 


"A?" Kiều Tinh Tinh hình như đang thất thần, nghe vậy liền quay đầu nhìn sang, ánh mắt chớp chớp, "Cậu mời tớ mà? Lúc đó cậu nói kéo nhầm người vào nhóm, không phải sao?"


 
Vu Đồ đương nhiên không quên, nhưng , "Sao cậu lại có tên trên list bạn bè trong QQ của tôi?"


 
Kiều Tinh Tinh buồn bực, chuyện cô tìm trăm phương ngàn kế để được kết bạn QQ với anh tất nhiên cô sẽ không nói cho anh biết rồi. Cô liếc nhìn anh, rất khí thế hỏi lại: “Cậu mắc bệnh hay quên sao?"


 
Vu Đồ nhất thời hiểu ra, không khỏi cảm thấy xấu hổ.


 
"Có phải cậu muốn hỏi, hôm nay tớ gọi cậu đến để làm gì phải không?" Kiều Tinh Tinh cảm thấy hai người có chút xấu hổ nên quyết định nhanh chóng bàn chính sự.


 
Vu Đồ nhìn cô, cũng không nói gì cả.

Kiều Tinh Tinh suy nghĩ một chút rồi mới hỏi anh: "Cậu có sử dụng Weibo không?"


 
Vu Đồ gật đầu, "Có."
 


"Vậy cậu đăng nhập vào Weibo, tìm Weibo của tớ rồi vào xem một chút đi."


 
Vu Đồ nhìn cô, rồi lấy di động ra đăng nhập vào Weibo, tìm trang chủ của Weibo Kiều Tinh Tinh, sau đó thì nhìn thấy bài đăng gần đây nhất của cô.


 
Kiều Tinh Tinh V:
 
 
Vừa mới mua một máy lọc khí Thỏ ngọc rất dễ thương, lại dùng rất tốt; quan trọng là cực đáng yêu, phải không nào?

Ở dưới còn có một tấm ảnh cô với máy lọc khí Thỏ Ngọc chụp chung.


 
Nhìn tấm ảnh một lúc, anh kéo xuống phần bình luận thì phát hiện ra cô mới đăng bài cách đây không lâu mà đã có 50 ngàn lượt bình luận, hơn nữa đang có xu hướng tăng lên không ngừng. Mọi người đều có ý khen nữ thần rất đẹp, đều muốn mua máy lọc khí mà nữ thần giới thiệu.


 
Đúng lúc này, điện thoại anh báo có tin nhắn đến.


 
Mục Nhất: Quao. Chúng ta có nhiều tiền như vậy sao? Còn mời cả nữ minh tinh làm quảng cáo nữa?


 
Vu Đồ nhấn vào Wechat của Sở nghiên cứu, mọi người trên đó đang náo nhiệt thảo luận, có 3-4 người cùng một lúc đăng lên Wechat nhóm bức ảnh Kiều Tinh Tinh đăng trên Weibo.



 
Vương Xuân: kiều Tinh Tinh nổi tiếng như vậy, đăng một tin như vậy hết bao nhiêu tiền vậy? @Một chu kỳ trăng khuyết, chồng của cậu làm ở công ty quảng cáo phải không? Hỏi thử xem sao.


 
Một chu kỳ trăng khuyết: Hỏi rồi, anh ấy nói công ty anh ấy không mời được ngôi sao lớn như vậy! Lúc trước có hỏi mời một ngôi sao không có tiếng tăm cho lắm thì đã 30 vạn một tin như vậy rồi, sao dám mời đến Kiều Tinh Tinh cơ chứ...


 
Một chu kỳ trăng khuyết: Chồng mình còn nói, hàng trên TaoBao đã bán sạch rồi, còn rất nhiều đơn đặt hàng. Hàng dự trữ còn rất ít, không ngờ sẽ có chuyện này xảy ra.


 
Lí Luân: Nhắc mới nhớ lúc trước, màn tuyên truyền duy nhất của bọn mình là để tất cả nhân viên đăng lên vòng bạn bè nhỉ? Cái này đỉnh đấy!


 
Vu Đồ tắt điện thoại, ngẩng đầu nhìn Kiều Tinh Tinh.

"Vì sao?"


 
Kiều Tinh Tinh dời tầm mắt sang chỗ khác: "Dù sao tớ cũng không phải chính thức làm đại diện phát ngôn gì cả, lại không gây ra mâu thuẫn gì, đăng một bài ủng hộ sự nghiệp hàng không vũ trụ của tổ quốc thôi.”


 
Vu Đồ nhìn chăm chú cô một lát, bỗng nhiên cười, "Cảm ơn."


 
Nói xong liền tiếp tục đi về phía trước.


 
Kiều Tinh Tinh há hốc mồm: "Chờ tớ với nào!"


 
Đuổi kịp, Kiều Tinh Tinh phát hiện anh đang mỉm cười một cách kín đáo, Kiều Tinh Tinh có cảm giác như mình đang bị lừa vậy, có chút giận dỗi. "Cậu thật là không tốt bụng!”

"Tôi cho không tốt bụng chính là người lừa tôi đến đây, còn nói công ty sắp tổ chức cuộc thi Vương Giả Vinh Diệu.”

Kiều Tinh Tinh có chút chột dạ, nhưng rất nhanh liền hùng hồn nói, "Tớ cũng không tính là gạt cậu, tớ quả thật sắp tham gia cuộc thi Vương Giả Vinh Diệu rồi.”
 

Vu Đồ nhướng mày, có chút không hiểu.
 


"Cậu có biết tớ làm đại diện của Vương Giả Vinh Diệu hay không?"
 


Vu Đồ gật đầu: "Mỗi khi vào game đều thấy tên cậu trên màn hình chờ."
 


"Ừm... nói tóm lại, tầm một tháng sau, tớ sắp cùng game thủ chuyên nghiệp tham gia thi đấu rồi." Kiều Tinh Tinh lười giải thích, "Cậu vào Weibo của tớ lướt xem những tin sau thì biết."



 
3 phút sau, Vu Đồ xem được tin tức kia, "...Vậy nên tháng sau cậu sẽ tham gia cuộc thi trực tiếp của KPL sao? Cùng những người chơi may mắn được chọn ra?'
 
'

"Chọn ra 5 người chơi may mắn nhất, thêm tớ nữa là 6 người, 4 người còn lại đều là game thủ chuyên nghiệp, nhưng chưa công bố họ là ai."
 


Vu Đồ im lặng.


 
Kiều Tinh Tinh thấp thỏm hỏi Vu Đồ: "Cậu cảm thấy trình độ chơi game của tớ bây giờ như thế nào? Nếu tham gia cuộc thi....."
 


Vu Đồ lặng người trong giây lát, khách khí đưa ra đánh giá, "Đội nào có cậu, tôi đoán rằng sẽ không thắng được."
 


"..." Kiều Tinh Tinh buồn bực trừng mắt nhìn anh một cái.
 


"Cho nên", Vu Đồ trầm ngâm, "Cậu muốn tôi dạy cho cậu?"


 
Nói chuyện với người thông minh đúng là đỡ mất công, Kiều Tinh Tinh giả vờ lạnh nhạt dửng dưng: "Được chứ? Không phải như lúc trước ở trên mạng đâu, như vậy hiệu quả sẽ rất thấp, .... tốt nhất nên trực tiếp đến dạy tớ, dù gì cậu cũng đang nghỉ phép, cũng sẽ không làm lỡ công việc của cậu....."


 
Kiều Tinh Tinh có chút lo lắng, sợ rằng anh sẽ không đồng ý, nhưng trên mặt vẫn trấn định như cũ.


 
Vu Đồ có chút khó xử.

"Tôi chưa xem qua thi đấu chuyên nghiệp bao giờ cả, không biết trình độ của họ như thế nào, nên cũng không biết có thể dạy cậu hay không."
 


"Không sao cả, dù gì tớ cũng không thể tìm ai khác dạy tớ được, cậu cũng biết điều này mà."
 


Vu Đồ có xem tin tức về cô, về đoạn video đó anh cũng có biết chút ít, đương nhiên anh hiểu ý của cô. Chỉ có điều, anh nhìn cô chằm chằm, "Cậu tin tưởng tôi sao?"
 


"Hả?" Kiều Tinh Tinh có chút mờ mịt không hiểu, "Cậu là bạn của tớ đó." Hơn nữa cũng đâu có xung đột lợi ích nào.

Vu Đồ còn có thể nói gì đây, trong lòng thầm thở ngắn thở dài, bỗng nhiên cảm thấy có chút buồn cười.


 
Anh nhớ tới quãng thời gian trước đây, lúc mới vào lớp 10, có một ngày, bỗng nhiên có một cô gái chạy đến trước mặt anh, hùng hồn nói, "Vu Đồ, cậu dạy tớ học toán nhé, tớ mời cậu đi ăn KFC."
 


Cũng giống như bây giờ vậy.


 
Anh cũng không nhớ lúc đó vì sao anh lại từ chối cô, lúc này hình như cũng không có lí do gì để từ chối cả, hơn nữa anh cũng rất rảnh rỗi, không có việc gì để làm, Vu Đồ gật đầu nói: "Được"


 
Ngược lại kiều Tinh Tinh ngây ngẩn cả người. Tuy rằng trước đây cô rất tự tin cho rằng chỉ cần cô mở miệng nhờ thì anh nhất định sẽ chấp nhận, nhưng sao lại đơn giản như vậy chứ?


 
"Thật sao?"


 

"Ừ.”
 
“Cam tâm tình nguyện đó nha?"


 
Vu Đồ gật đầu.

Kiều Tinh Tinh rất vui mừng, lập tức kéo Vu Đồ về nhà, "Không đi dạo nữa, chúng ta về nhà chơi game đi."


 
Vu Đồ thật không thể đoán được cô muốn làm gì, "Ba mẹ cậu đang ở nhà, chắc có lẽ không thích hợp lắm."
 


"Ai nói với cậu bố mẹ tớ đang ở nhà, ba mẹ tớ ở dưới quê." Kịch bản giờ đã bị Kiều Tinh Tinh ném sau đầu, cô vui vẻ nói: "Nhà tớ chỉ có Máy lọc khí Thỏ Ngọc thôi."
 


Đoạn đường về này có so với lúc đi thì khác biệt hoàn toàn, lúc đầu đi thì chán ngắt còn bây giờ thì không khí vui vẻ náo nhiệt hẳn vì.... Vu Đồ đang hỏi cô về cuộc thi sắp tới.


 
Kiều Tinh Tinh cảm thấy có chút mông lung, bản thân cô được học thần dạy kèm sao?


 
Đến cổng nhà cô, Vu Đồ mới kết thúc hàng loạt câu hỏi của anh, có chút bất đắc dĩ nói: "Người từng dạy cậu dạy như thế nào?"
 


Kiều Tinh Tinh cảm thấy học thần có chút coi thường, buồn bực nói, "Cậu chơi game còn đi nghiên cứu những thứ này sao?"


 
"Không cần nghiên cứu, đánh vài ván sẽ biết thôi, những chi tiết nhỏ này có lúc quyết định đến sự thắng bại." Anh cúi đầu nhìn đồng hồ, “Hôm nay quá muộn rồi, tôi sẽ không vào nhà nữa đâu.''


 
Kiều Tinh Tinh nhìn đồng hồ, đã 10h rồi, gật đầu.

"Vậy ngày mai, tầm.....9h sáng? Cậu đến được không? Kiều Tinh Tinh hỏi ý kiến của anh, "Cậu biết tớ không tiện ra ngoài mà."
 


Vu Đồ cảm thấy có chút gì đó không ổn, nhưng hình như cũng không còn nơi nào khác có thể đi, suy nghĩ một chút rồi anh mới nói: "Được."
 


"Vậy......tạm biệt." Kiều Tinh Tinh vẫy tay
 
.

"Tạm biệt."

Vu Đồ ga-lăng ấn thang máy giúp cô, chờ Kiều Tinh Tinh đi vào mới rời đi.


 
Cửa thang máy vừa đóng lại, Kiều Tinh Tinh kích động muốn reo hò.


 
"Tiểu Chu.” Cô vui vẻ bước vào nhà, "Giấc mộng thời thiếu nữ của chị đã thành hiện thực rồi."
 


Tiểu Chu đang ngồi trên sô-pha báo cáo công việc với chị Linh, Kiều Tinh Tinh nói như vậy liền gác điện thoại: "Giấc mộng gì cơ?"


 
Kiều Tinh Tinh: "Học thần dạy chị học toán."


 
Tiểu Chu: ? ? ?




 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận