Mũi cô bị đâm đến nhức nhối, mở mắt ra, toàn bộ là một mảng đen tối thui.
Qua một lát Cố Chiếu mới phản ứng lại, đó là áo thun màu đen của Thẩm Quyết Tinh, không phải cô bị mù.Bên tai ẩn ẩn có thể nghe thấy tiếng tim đập nhịp nhàng như tiếng trống.
Nhiều năm qua Cố Chiếu chưa từng tiếp xúc thân thể thân mật như vậy với một người khác, nhiệt độ cơ thể truyền sang nhất thời làm cô cảm giác vô cùng kỳ diệu.“Có bị sao không? Không bị gì thì mau đứng dậy đi.”Cố Chiếu nghe thấy giọng nói trên đỉnh đầu, giật mình một cái, tỉnh táo lại liền lộn nhào ra khỏi cái ôm của Thẩm Quyết Tinh.“Xin lỗi, không… không đè trúng cậu chứ?”Thẩm Quyết Tinh vừa rồi đột nhiên bị cơn gió nhẹ thổi qua làm cho buồn ngủ, ngã vào sô pha liền ngủ mất, bởi vì anh không bận tâm đến tư thế ngủ nên lúc này cổ có hơi đau nhức.
Anh xoa xoa phía sau cổ, nghe được câu hỏi của Cố Chiếu liền liếc mắt nhìn đối phương một cái, cười nhạo nói: “Thân thể cậu như thế mà muốn đè tôi à? Hai người như cậu ép lên cũng chỉ như gãi ngứa thôi, tôi mà “hừ” tiếng nào coi như thua cậu.”Đàn ông đôi khi thật sự sẽ có những thỏa mãn chiến thắng kỳ lạ ở những lĩnh vực kỳ lạ.Cố Chiếu không biết nên nói tiếp như thế nào, vừa lúc khóe mắt liếc nhìn trên bàn liền nói: “Cậu cũng chưa ăn cơm sao?”“Chưa ăn, chờ cậu chờ đến lúc tôi ngủ mất.” Thẩm Quyết Tinh đứng lên, đi đến bàn ăn, “Ăn cơm đi, đồ ăn nguội hết rồi.”Cả hai mời cơm xong thì ngồi vào chỗ của từng người như mọi khi, như Thẩm Quyết Tinh nói, thức ăn trên bàn đã có chút nguội.Cố Chiếu vừa ăn vừa quan sát Thẩm Quyết Tinh ở đối diện, tốc độ ăn cơm của anh nhanh hơn mọi ngày, cô nói: “Sau này cậu cứ ăn trước đi, không cần chờ tôi đâu.”Chén cơm đầy ắp trong tay đối phương chỉ chốc lát đã nhìn thấy đáy chén, có thể thấy được anh thật sự đói bụng.
Bọn họ không thân cũng chẳng quen, Thẩm Quyết Tinh ngoài ý muốn bị cách ly chỉ vì đưa cô về nhà, không những phải ngủ trên ghế sô pha mà còn phải nấu cơm, quét tước dọn dẹp vệ sinh cho cô, ngẫm lại cũng có chút thảm.
Nếu còn muốn anh nhất định phải chờ cô quay về dùng cơm chung sẽ khiến cô cảm thấy mình giống như kiểu người gia trưởng phong kiến gì đó—— nếu mình chưa động đũa, người khác cũng đừng hòng ăn cơm.“Cũng không phải đặc biệt chờ cậu.” Thẩm Quyết Tinh nuốt xuống một ngụm đồ ăn, mạnh miệng thật sự, “Chỉ là vừa rồi có việc gấp cần giải quyết mà thôi, tôi làm xong liền muốn nhắm mắt dưỡng thần chốc lát, ai ngờ lại vô tình ngủ mất.”Cố Chiếu gật gật đầu, hoàn toàn tin tưởng lý do thoái thác của đối phương: “Ừ, không sao là được rồi.”Cơm nước xong, Cố Chiếu theo thường lệ muốn chui vào trong phòng nhưng lại bị Thẩm Quyết Tinh gọi về.“Cậu không cần trốn trong phòng làm gì, chỗ này là nhà cậu không phải nhà tôi, tôi còn chưa mất tự nhiên thì cậu mất tự nhiên cái gì?”Cố Chiếu định nói cô ở một mình sẽ thoải mái hơn, nhưng bắt gặp ánh mắt của Thẩm Quyết Tinh giống như từ chối bất cứ giá nào cũng không chịu thương lượng.
Chần chờ một lát, cô đành đi về phía sô pha.Thẩm Quyết Tinh nhường lại sô pha lớn cho cô, bản thân mình thì ngồi trên sô pha đơn.Cố Chiếu chưa bao giờ cảm thấy bị gò bó như vậy trong nhà riêng của mình, đầu gối khép lại, hai tay gác trên đầu gối, lẳng lặng nhìn chằm chằm điều khiển từ xa trên bàn trà một lát, cô liếc mắt nhìn Thẩm Quyết Tinh, thấy đối phương không chú ý đến mình bèn cầm lấy điều khiển từ xa mở TV.Khoảnh khắc âm thanh TV vang lên, Thẩm Quyết Tinh giương mắt nhìn nhìn về phía cô.
Cô lập tức ấn giảm âm lượng, ngượng ngùng nói: “Có phải tôi quấy rầy cậu làm việc không, hay là tôi…” Quay trở lại phòng ngủ thì hơn.“Lực chú ý của tôi không dễ bị phân tâm như vậy, cậu cậu cứ xem của cậu, tôi ở bên này không sao cả.” Thẩm Quyết Tinh nói, tốc độ gõ bàn phím mau lẹ mà uyển chuyển nhẹ nhàng.Cố Chiếu mới vừa nhấc mông lên một chút đã bất lực ngồi trở về.
Mặc dù đối phương nói không sao nhưng cô vẫn chỉnh âm lượng về mức thấp nhất, nhỏ đến mức chỉ có thể miễn cưỡng nghe được tiếng người.Bình thường cô không quá thích xem phim truyền hình, ngại theo dõi sẽ mệt, cùng lắm là xem một ít show tống nghệ và phim phóng sự.
Khi đi làm về cô sẽ đọc sách điện tử, có đôi khi thấy trong nhà quá an tĩnh còn mở TV lên rồi ngồi đọc sách.Cố Chiếu tùy tiện chọn một chương trình tống nghệ của minh tinh đang hot dạo gần đây, trong lúc nhìn những gương mặt xinh đẹp xuất hiện ở trong TV, đầu óc cô trống rỗng, nhịn không được muốn chú ý đến ngọn nguồn phát ra tiếng gõ phím “lạch cạch” thanh thúy liên tục.Cho tới bây giờ, cô vẫn cảm thấy có chút không chân thật, cô vậy mà đang ngồi trong phòng khách, cùng xem TV với Thẩm Quyết Tinh.Điện thoại đặt trên bàn trà rung lên, Cố Chiếu ccầm lên thì thấy là giám đốc Vương tìm mình.“Tiểu Cố, bác muốn nhờ cháu giúp một việc gấp.
Không phải chúng ta mỗi ngày đều phải tải kháng nguyên lên nhóm sao...”Giám đốc Vương nói ông ấy không rành sử dụng máy tính, muốn nhờ cô hỗ trợ thống kê thông tin kháng nguyên hàng ngày trong trong tiểu khu, xem hộ nào đã tải lên, hộ nào chưa tải lên rồi thúc giục bọn họ mau chóng cập nhật.“Sau khi nghĩ tới nghĩ lui, bác thấy trong số những tình nguyện viên, Tiểu Cố cháu là thích hợp nhất, trông rất cẩn thận.”Cố Chiếu rất am hiểu lập bảng biểu, mấy ngày nay ở nhà cũng không có chuyện gì làm, cô lập tức đồng ý.“Không thành vấn đề, để cháu làm là được.”Giám đốc Vương mừng rỡ: “Thế thì tốt quá, hai ngày nay vì chuyện thống kê kháng nguyên này mà bác rụng hết tóc.
Đợi một chút bác liền gửi danh sách thành viên trong tiểu khu chúng ta sang, thống kê như thế nào tùy cháu, cháu muốn làm kiểu gì cũng được.”“Vâng, được ạ.”Sau khi Cố Chiếu kết thúc cuộc đối thoại với giám đốc Vương thì buông di động, nhìn về phía Thẩm Quyết Tinh ở bên cạnh.
Cô không biết lúc này mình mở miệng liệu có quấy rầy đối phương hay không, trong lúc do dự, cô liền nhìn chằm chằm anh một hồi lâu, bộ dạng muốn nói rồi lại thôi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...