Anh Là Lẽ Sống Của Em
Mày có hiểu câu ‘ Có chết cũng ko đền hết tội ko ?’ .. nếu hiểu thì đừng khuyên mắc công lắm , tao rất bướng bỉnh mày ko nhớ hả … hehe thôi tao đi coi phim….- nhỏ bước đi .
Nghe nhỏ nói bấy nhiêu tôi hiểu nhiều rồi , chắc đây là ng làm tổn thương Uyên sau đó thì muốn quay lại với nó mà giống ông Huy ghê . Sao trên đời này có nhiều ngừơi như thế quá nhỉ ko lẽ tình yêu là phải làm tổn thưong nhau, là ko biết trân trọng cái gì trứơc mắt sao . Thôi ko nhiều chuyện của ngta nữa , con nhỏ này dữ lắm mắc công nó chửi nghe mệt mỏi luôn .
Mãi suy nghỉ nên tôi cũng ko hay mọi người đã có mặt đầy đủ rồi , ông thầy với ông Huy cứ như là keo cứ ngồi dính sát vào nhau trông kinh thật , còn nhỏ Uyên thì đang hồn nhiên hát ca nhưng ánh mắt vẫn buồn lắm …. Tôi xuống bếp lấy thêm thức ăn ọi ngừơi thì bất ngờ hắn cũng đi theo và vòng tay ôm lấy tôi …
_ Đứng yên cho anh ôm cái coi ..hôm nay thấy ngừơi ta ôm nhau mà anh nhớ em ghê luôn đó nha bé …- hắn ôm ghì lấy tôi thì thầm.
_ Àh thấy ngừơi ta ôm anh mới nhớ đến em hả ? Em giống cái gối ôm của anh ghê đó nha ..- tôi chọc hắn
_ Anh lúc nào mà ko yêu em chứ ! Mà em có kẹo ko cho anh ăn đi , miệng của anh đắng nghét nè ko biết sao nữa ….- hắn cười cười nhìn tôi , trời ko lẽ hồi chiều nhảy xuống hồ mà bây giờ hắn bị bệnh rồi sao …
_ Trời chắc anh bị bệnh rồi đâu đưa em coi …- tôi lo lắng quay sang hắn
Quay sang tôi mới biết là mình bị dụ hắn có bị gì đâu , hắn ôm tôi cứng ngắc còn hôn tôi nữa hic hic , tôi có thấy môi hắn đắng đâu rất ngọt ngào mà .
Chúng tôi ngọt ngào đến nỗi mà bây giờ tôi ko còn nhớ mình vào nhà bếp làm gì … Hắn thì đứng nhìn tôi cừơi , còn bên ngoài thì giọng của Uyên đang châm chọc réo gọi làm tôi càng thêm rối , hic ai kêu tôi ham hố chứ ..
Cả đám an uống rất vui vẻ ông Huy thì cứ gắp thức ăn cho thầy tôi nhìn hai ngừơi tình cảm lắm nha . Còn tôi ăn uống vụng về ghê , thức ăn dính trên miệng tôi quá trời làm hắn phải lấy khăn lau cho tôi hix và tất nhiên là bị nhỏ Uyên chọc ghẹo rồi .
Ăn xong thì trời cũng tối , ông Huy muốn ngủ lại nhà của thầy he he. Chánh thì nhăn nhó ko chịu nhưng thầy thì vui lắm thầy còn hăm dọa ko cho Chánh vào nhà , đáng đời tên đó . Buồn nhất là hắn phải về rồi , hôn lên trán tôi thay cho lời tạm biệt rồi hắn dắt xe ra đi mất . Còn nhỏ Uyên thì về lâu rồi nó vừa bứơc ra là có ngừơi chờ sẵn rồi , tôi nghĩ chắc nghĩ chắc ngừơi ta chờ nó lâu lắm rồi ngoài trời lạnh mà ngta vẫn đứng chờ nó , vậy mà nó ko thèm hỏi thăm chỉ quay sang cừơi chào tôi rồi lạnh lùng nói “ Về thôi” ghê thật ….đúng là con gái ……
Sáng nay vừa thức dậy tôi đã nghe tiếng cừơi khoái chí của ông thầy và ông Huy rồi , thì ra là hai ngừơi rủ nhau đi tập thể dục chung , lãng mạn ghê nha . Hôm nay vào lớp còn bàn kế hoạch đi thác Giang Điền với cả lớp , rồi còn thi cử nữa chứ . Hic thi xong hết mới dc đi chơi , còn có mấy ngày nữa là thi rồi vậy mà tôi chưa có kế hoạch học hành gì hết ..Lát cô chủ nhiệm sẽ đưa danh sách xếp nhóm hôm đi chơi , tôi mà dc chung nhóm với hắn thì vui lắm vì chung nhóm sẽ dc chung phòng mà…
_ Êh , chia phòng chưa mậy …- tôi vừa vào lớp là níu tay nhỏ Uyên hỏi liền …
_ Từ từ đi thằng ham hố kia , tao đang hỏi thằng Sơn nè chán mày ghê ….- nhò nhăn nhó nhìn thấy ghét ghê
Nhỏ Uyên la hét bắt mấy đứa kia cho nó vô coi , cái con này thiệt tình ngừơi thì lùn mà sao họng to thế . vậy mà mấy đứa kia cũng né ra cho nó vào nhiêu đó cũng hiểu là nó “hiền” đến mức nào rồi hehe. Sau một hồi chen lấn , la hét và xô đẩy nhỏ Uyên cừơi nhìn tôi tinh quái.. làm tôi hồi hộp ghê .
_ Trời mày sứơng ghê đó nha , hehe muốn cái gì là dc cái đó liền…- Uyên ko chịu nói gì mà cứ úp úp mở mở.
_ Là sao tao dc xếp chung phòng với ai dạ , Tùng hả …- tôi hí hửng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...