Anh Là Lẽ Sống Của Em
Ông Huy nghe tôi nói vậy mừng lắm cám ơn tôi rối rít còn hứa sẽ hậu tạ tôi nữa … nghe sướng ghê tôi ko cần gì nhiều chỉ cần có người dẫn tôi đi ăn những lúc tôi cần thôi he he . Tôi dặn ổng kĩ lưỡng mọi thứ và bắt ổng phải kiếm chổ nào cắm trại thiệt đẹp , rồi chừng nào tôi gọi điện thoại mới dc xuất hiện . Ổng cái gì cũng uhm nghe ngoan ghê , mai mà chỗ cắm trại ko đẹp là tôi hẻm chịu đâu đó .
Ờ quên nữa chứ còn phải gọi điện thoại dặn dò nhỏ Uyên nữa chứ ko mai bà tám này làm hỏng chuyện hết thì chết . Tôi dặn dỏ Uyên đem đồ ăn , nước uống nhỏ cứ cằn nhằn tôi là hành hạ nhỏ quá he he . Tôi cho nhỏ đi là để hành hạ mà he he , nói vậy thôi chứ hi vọng nhỏ đi sẽ giúp dc tôi phần nào . Cả ngày chạy tới chạy lui rồi bây giờ tôi phải ngủ để chuẩn bị cho ngày mai còn ứng chiến …
Đúng 6h sáng trước cửa nhà tôi đã đông đủ lực lượng , nhìn mặt ai cũng rạng rỡ nhất là tên khó ưa đó lúc nào cũng nhe răng ra cười nhìn khó ưa ghê . Mỗi lần tên đó nhe răng cười với tôi là Tùng lại đưa mắt liếc hắn nhìn mắc cười ghê . Nhỏ Uyên thì vẫn còn đang ngáp , cái con lười này chắc ngủ nướng quên rồi đây mà ….
Cả đám chúng tôi đến cái nơi mà tôi dc Huy chỉ ai cũng trần trồ khen tôi hay quá sao kiếm dc chỗ đẹp thế , quả thật nơi này đẹp thật lại có một cái hồ không khí thì vô cùng trong lành . Tôi nhìn thấy vẻ thoải mái trên gương mặt của mọi người kể cả hắn của tôi bình thường rất ít khi cười nhưng hôm nay tôi thấy hắn cũng mỉm cười rất thoải mái .
Chúng tôi ngồi trên một bãi cỏ xanh rì gió nhẹ thổi vi vu , tôi chăm chú quan sát ông thầy tôi hình như rất thích cảnh vật nơi đây nhất là chúng tôi lại chọn chỗ ngồi gần cái hồ . Ông Huy này ghê thật chọn đúng ngay chỗ mà thầy tôi thích đúng là yêu nhau có khác , hihi . Ông thầy tôi có vẻ vui lắm chạy giỡn quá trời , còn hắn thì kéo tôi ngồi ở một góc cây nhẹ nhàng ôm tôi …
_ Giá như chỉ có hai đứa mình thôi thì hay nhì em …- hắn dựa lên vai tôi thì thầm .
_ Uhm mốt mình ra đây chơi nha anh …- tôi nói với hắn
Trời chết rồi dc hắn ôm có chút xíu làm cho tôi quên nhiệm vụ rồi hix hix . Tôi lấy máy ra gọi điện cho anh Huy , chỉ 2p sau đã thấy ổng ung dung đi dạo nhìn xạo dễ sợ tôi dư biết là ổng đã chạy như điên tới đây he he . Nhìn thấy ổng đi tới ko chỉ có thầy Thanh hoảng hốt mà cả Chánh cũng đang trố mắt ra nhìn …
_ Ủa Thanh đó ko phải là Huy sao , bây giờ nhìn nó nam tính quá há mậy ủa sao tình cờ gặp nó ở đây thế ? … tên khó ưa đang thì thầm hỏi thầy tôi
Thầy tôi ko nói gì chỉ lặng lẽ ngồi xuống , ko khí bây giờ thật căng thẳng còn Chánh thì cứ hồn nhiên ngồi đó ăn uống còn mời anh Huy ngồi ăn chung nữa mới ghê . Ông thầy tôi vẫn bình tĩnh ngồi ăn ko hề lên tiếng gì cả , tôi tưởng thầy phải hét lên chứ có lẽ có nhỏ Uyên nên thầy cố kềm nén . Tôi nhìn Tùng ra hiệu thế là hắn rủ Chánh và Uyên đi ra một chỗ xa hơn để chơi ,
Uyên thì thông minh hơn hình như nó nhìn vào ánh mắt tôi và biết tôi đang có chuyện gì đó nên ko cần Tùng kêu thì nhỏ cũng đang đứng dậy định đi . Còn tên Chánh thì cứ ko chịu đi đâu hết , tôi phải ngắt nhéo mới chịu đi tên này sao mà ngốc thế . Tôi thì ko đi đâu xa hết tôi chỉ giả vờ dạo quanh hồ thôi , để ngầm quan sát và nghe ngóng nhưng ….
_ Em lại đây Kha , em ko cần phải sắp xếp cuộc gặp gỡ này vô ích lắm . Gặp lại cũng ko giúp ích dc gì , tôi chán ghét con ng này rồi nên em đã làm một việc vô ích …. – giọng thầy lạnh tanh .
_ Thanh,em đừng trách Kha chính anh đã năn nỉ nhờ Kha giúp , anh chỉ muốn hàn gắn lại quan hệ của mình …. – anh Huy nói nghe thảm thiết quá .
_ Buông tay ra , chính anh đã phá hoại mối quan hệ của chúng ta rồi bây giờ lại muốn hàn gắn .. tôi ko yêu anh nữa mà …- thầy hét lên .
_ Anh ko tin em ko còn yêu anh , nếu hết yêu anh sao em lại hận anh như thế chứ ? lúc đó anh chỉ là trẻ con nên ko biết tình cảm của mình , anh sợ dư luận nên ko dám chấp nhận em mà …- anh Huy nài nỉ ,.
_ Vậy chứng minh anh là một thằng hèn nên mới chạy trốn khỏi tình cảm của mình . Mà thằng hèn thì ko xứng đáng có một tình yêu…- thầy tôi nói nghe chua chát thật .
_ Em..em.. mà thôi bây giờ anh chỉ còn biết xin lỗi em mà thôi …- giọng anh Huy nghe thất vọng lắm …
_ Ko cần xin lỗi vì nhờ anh mà tôi đã tìm dc tình yêu của đời tôi .Chánh em muốn giới thiệu với anh một người …- ặc thầy đang giở trò gì thế , sao hôm nay lại ngọt ngào với Chánh thế .
Nghe thầy gọi Chánh liền chạy đến , ko chỉ có tôi sững sờ mà ngay cả anh Huy và Chánh cũng há hốc miệng khi mà thấy thầy Thanh quàng tay qua eo Chánh . Đôi mắt anh Huy buồn lắm, tôi thì thừa sức biết là thầy Thanh đang mượn Chánh làm thế thân nhưng chắc anh Huy lại ko nghĩ thế . Kì này là tiêu rồi thế nào anh Huy cũng bỏ về vì nghĩ Chánh là bạn trai của thầy …
_ Xin lỗi mày nha Thanh nhưng lần này tao ko giúp dc mày rồi , mày phải dũng càm đối mặt với chính tình cảm của mày thôi . Bao nhiêu năm nay mày có quên dc con người này đâu thì tại sao bây giờ lại phải trốn tránh làm tổn thương nhau . Tao ko thể giúp dc mày nên bây giờ tao đi ảy giải quyết đây ….- Chánh nói làm cho đôi mắt của anh Huy sáng lên .
_ Mày ko giúp tao cũng đừng phản bội tao như thế chứ , tao nhớ con người này khi nào …- thầy hét lên sau lưng Chánh nhưng mà Chánh đi rất nhanh ra chỗ của Tùng và Uyên ..
Anh Huy nhìn thầy Thanh đôi mắt vừa buồn vừa vui lại vừa sợ , thầy Thanh thì bối rối đang cố gắng bỏ đi nhưng anh Huy ko cho . Hai người cứ giằng co nhau mãi , bất ngờ anh Huy ôm chặt lấy thầy Thanh và đặt lên môi thầy một nụ hôn thắm thiết làm cho cơ thể thầy Thanh rung lên dữ dội . Trời ông Huy này gan ghê dám hôn thầy tôi lát mà bị ông thầy đánh là ghê lắm .
NHưng rõ ràng thầy Thanh vẫn rất yêu anh Huy , dù anh Huy đã bỏ ra lâu rồi nhưng gương mặt thầy Thanh vẫn chưa hết xúc động , he he thầy cũng ham hố quá trời chắc lâu lắm rồi mới dc hôn đây mà …… Đang nghĩ lung tung thì tôi thấy ánh mắt thầy rưng rưng và thầy hét lên …
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...