Anh Là Lẽ Sống Của Em
Nghe giọng nói tôi quay sang nhìn thì thấy hắn đang đứng trước cổng gương mặt đang nhăn nhó nhìn Chánh . Chánh cũng quay sang nhìn hắn , thừa lúc Chánh ko để ý tôi xô Chánh ra và chạy đến với hắn ..
_ Anh …hi hi anh ăn gì chưa …-tôi chạy đến nắm lấy tay hắn , nhìn thấy tôi là gương mặt hắn giãn ra rất nhiều ..
_ Anh mới tới đang chờ em về nè ….- hắn trả lời tôi làm cho Chánh trố mắt ra ngạc nhiên ..
_ Chà hai người hạnh phúc thật nhỉ tôi đứng đây giống người thừa ghê , tôi cũng ko ngờ Kha có thể kiếm dc một người bạn trai tuyệt vời như thế ….- Chánh cười cười nói
Tên khó ưa đó đi rồi tôi mừng ghê luôn mà Chánh nói cũng đúng Tùng đúng là một người bạn trai tuyệt vời … Mong sao tôi đừng gặp lại tên khó ưa đó nữa , tôi đã có quá nhiều rắc rối nếu mà thêm một tên khó ưa nữa thì chắc tôi chết mất hic.
_ Ai thế ? Sao hắn ta lại có những hành động ko đàng hoàng với em thế ? Hay hắn cũng là đồng loại àh …- hắn nhìn tôi .
_ Uhm người đó tên là Chánh ,bạn của ông thầy em chỉ mới gặp hồi sáng thôi , ko có gì đâu anh đừng có lo . Tên đó ko phải là g….. mà nghe ông thầy nói là Bi thì phải … thôi kệ quan tâm làm gì tên đó thích giỡn như vậy đó ..
- tôi cũng ko biết phải giải thích với hắn thế nào nữa , vì tôi và tên đó có gì đâu mà tôi cũng chẳng hiểu gì về tên đó .
_ Uhm em nói đó nha , còn anh thì lại thấy tên đó ko hề đơn giản đâu nha …tốt nhất là cẩn thận nha …. Còn bây giờ lại đây coi anh nhớ em quá , cho anh ôm một cái nào ….- hắn kéo tay tôi thật nhẹ nhàng …
Tôi ngồi gọn trong lòng hắn thật là ấm áp và hạnh phúc . Hắn thì đang loay hoay xem những vết thương trên cơ thể tôi , gương mặt của hắn cũng còn nét lo lắng trong đó . Hắn hết xoay tôi bên trái rồi lại nhìn bên phải , mà vết thương của tôi đâu có nặng lắm đâu cũng đã lành rồi nhờ hắn chăm sóc kĩ quá thôi ..
_ Uhm mà mặt em cũng hết sưng rồi , mà em còn đau ko thế ….- hắn chăm chú nhìn vào mặt tôi , làm tôi thẹn quá đỏ hết cả mặt rồi ..
_ Cả đêm anh đắp nước nóng cho em hả , còn xoa hột gà nữa hic chắc hôm qua anh mệt lắm hả …- tôi sụt sịt nhìn hắn
_ Ờ hôm qua đúng là anh có làm thế nhưng mà đâu có mệt , chăm sóc em thì có gì là mệt hả nhóc …- hắn cười rồi xoa đầu tôi .
Chăm sóc tôi thật sự hắn sẽ ko mệt chứ , tôi ko muốn là gánh nặng cho hắn . Đôi khi yêu nhau thật là rắc rối quá , mình luôn muốn bên cạnh người ta nhưng lại sợ làm cho người ta cảm thấy gò bó . Tại sao yêu luôn làm cho người ta có cảm giác mâu thuẫn như thế , đôi khi còn phải dối cả bản thân mình nữa , chán thật . Nhưng dù cho yêu là khổ thì tôi vẫn sẽ yêu hắn chỉ có hắn mà thôi ..
_ Nhóc ơi anh qua đưa cho em phần cơm trưa thôi nè , còn bây giờ anh phải về rồi …- hắn có vẻ nuối tiếc nhìn tôi .
_ Sao anh về sớm dạ bây giờ còn sớm mà , em ko cho anh đi đâu ..- tôi nắm chặt tay hắn
_ Ngoan đi mà bé , hôm nay dì anh kêu anh về nhà có việc , anh phải chở dì đi công chuyện … chứ anh cũng muốn bên em mà .. Nghe lời anh đi đừng có làm nũng , có gì tối anh gọi điện thoại mà hihi … thôi anh đi nha , em ra khóa cửa nè …..- hắn nói rồi hôn lên má tôi một cái và đẩy cửa bước ra .
_ Đâu có dễ thế anh ….- tôi chạy theo hắn níu tay hắn lại và đóng cửa lại ..
Hắn vẫn còn đang ngỡ ngàng trước những hành động của tôi , thì tôi vòng tay qua cổ hắn kéo nhẹ cổ hắn xuống và đặt vào môi hắn một nụ hôn . Hai chúng tôi như đang hòa quyện vào nhau , dù miệng của tôi vẫn còn đau nhưng khi môi tôi chạm vào môi hắn thì cái gì tôi cũng quên hết . Hai chúng tôi cứ thế mà dính chặt vào nhau , phải nói rằng những phút giây này thật khó quên …
_ Càng ngày anh càng yêu em nha bé , hic nhưng sao em cứ lợi dụng anh hoài thế . Thấy anh dễ thương dễ dụ nên em ăn hiếp anh hoài nha … hihi . Thôi anh đi về nè , lần này ko dc dụ dỗ anh đó nha …..- hắn véo vào lỗ mũi tôi rồi dắt xe ra về .
Hắn đi về rồi sao mà nhanh thế , hic tôi ko thích ở một mình mà tôi muốn hắn luôn bên tôi cơ . Tôi mở hợp cơm hắn mua cho , nhìn thật là ngon đúng món tôi thích luôn : hột gà chiên ốp la với một miếng sườn .. đói bụng quá nên tôi ăn một lúc là hết sạch luôn .
No quá , được nghỉ học đúng là sướng tha hồ ăn rồi ngủ ko phải bận tâm đến chuyện học hành hay là phải gặp mặt những người mà mình ghét . Tôi thật sự ko còn muốn nhìn thấy Giang và Vân thêm lần nào nữa , tôi chán ghét hai con người đó lắm rồi lúc nào cũng làm phiền tôi . Cái gì ko là của mình thì có suốt đời nó cũng ko tới với mình , tôi hiểu chuyện đó thì sao Vân và Giang lại ko chịu hiểu nhỉ cứ chạy theo những cái vốn ko thuộc về mình làm tổn thương những người xung quanh .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...