Đi ăn với hắn về tôi vẫn ko thể nào chợp mắt được , mặc dù đi ăn rất vui nhưng mà trong lòng tôi vẫn bồn chồn . Tôi thật sự quá trẻ con , ko tin vào hắn ko tin vào tình cảm của hắn dành cho tôi . Đúng thật là từ khi gặp hắn tôi mới cảm thấy mình sống thật có ý nghĩa và cảm giác có ai đó cần mình thật là hạnh phúc . Tôi và hắn thật giống nhau gia đình là một thứ xa xỉ đối với chúng tôi .Tuổi thơ của tôi và hắn thật đau đớn và khó quên, trong lòng mỗi người đều có một vết thương khó phai .
Đến bây giờ tôi vẫn ko thể quên cái ngày mà ba tôi dọn ra khỏi nhà : ngày hôm đó ba tôi dọn đi đứng chờ ba tôi bên ngoài là một người phụ nữ ngồi trên xe hơi lòe loẹt phấn son . Tôi thì cứ ngốc nghếch chạy theo ba níu kéo ba “ Ba ơi ! Ba đi đâu dạ , ba về ăn cơm với mẹ và con nha , ba đi làm hả ba chừng nào ba về ….” Tôi thì cứ ríu rít hỏi như một đứa điên còn ba tôi thì cứ đi cứ bước bỏ mặc tôi đứng lơ ngơ ko hiểu chuyện gì .
Trời đã bắt đầu đổ mưa , nhưng tôi thì ko muốn vào nhà tôi cứ chạy theo ba một cách vô vọng . Tàn nhẫn thật ba tôi thì ung dung bước vào xe bỏ mặc tôi ngồi ngoài trời mưa . Tiếng xe chạy xa nhưng tôi vẫn ko tin người đó là ba của tôi , người từng dỗ tôi ngủ mỗi đêm . Từ giây phút ấy tôi đã biết rằng trên đời này ko ai quan tâm tôi cả , tôi sinh ra chỉ làm cho ba mẹ thêm chán ghét……Đang suy nghĩ thì chuông điện thoại reo lên từng hồi…
_ Alo em hả ? Ngủ chưa thế , hay lại đang suy nghĩ lung tung nữa , nãy tay em còn đau ko ? . Em ăn no ko hay là còn đói , sao im re dạ nhóc …em mệt hả …-hắn hỏi một hơi làm sao mà tôi trã lời kịp .
_ Em nè , anh làm gì mà hỏi một hơi vậy em ko kịp trả lời luôn . Em ăn no rồi ko có đói nữa , đúng là đang suy nghĩ lung tung nhưng mà anh gọi là em hết nghĩ lung tung rồi . Ủa sao anh ko ngủ đi giờ này mà anh còn thức ….em ko sao đâu anh ngủ ngon đi mai đi học … anh ngủ ngon nha ….- tôi nói với hắn .
_ Uhm anh ngủ nha , em nhớ là ngủ đó đừng thức khuya nữa ko tốt đâu nha …anh ngủ nha bb em ….-hắn cúp máy rồi mà tôi cũng buồn ngủ lắm , nói chuyện với hắn xong tôi cảm thấy thoải mái hơn nhiều ko còn nghĩ về những chuyện cũ nữa có lẽ bây giờ tôi đã có một cuộc sống mới rồi và cuộc sống mới của tôi bậy giờ chính là hắn , là người mà tôi dành trọn cả tấm lòng………..
Hôm nay thật tình tôi ko muốn đi học chút nào vì hôm nay có tiết của cô Loan , trời bà ác phụ đó mà dạy là chắc tôi chết , ko hiểu sao bà đó ghét tôi thế chắc tại tôi mắc nợ bả quá hic chán ghê. Hôm nay tôi đi học sớm nên trong lớp chưa có có ai vào cả , hắn cũng chưa tới .Tôi ngồi trong lớp một mình không gian xung quanh thật yên ắng , gió thổi từng cơn vào phòng làm cho tôi có cảm giác lành lạnh .
Bây giờ ngồi một mình trong lớp tôi mới thấy đúng là lớp tôi rộng thật , rộng và thoáng hơn những trường khác rất nhiều . Tôi nhớ lại lúc mới vào trường mẹ đã nói về trường này như thế nào : nào là trường này tốt lắm , trường này thầy cô dạy giỏi lắm …..bây giờ tôi thấy mẹ nói cũng đúng lắm . Tuy là mẹ tôi ko quan tâm tôi nhưng mà mẹ cũng phải quan tâm đến thể diện của mình chứ …đang bắt đầu suy nghĩ lung tung thì ..
_ Má ơi , trời làm gì vậy Uyên tính nhát Kha hả , tui sợ ma lắm đó nha …-tôi hét lên làm nhỏ cũng giật mình theo .
_ Chài đang mơ ai dạ , làm gì mà hết hồn chán ghê . Êh tính bàn với Kha chuyện này nè …vui lém …-rồi tới giờ bà tám rồi đó , hic mỗi lần mà nhỏ có kế hoạch là tôi sợ lắm.
_ Chuyện gì nữa đây chị 2 , em đâu còn thiếu chị cái gì nữa , sao tối ngày chị có kế hoạch hoài dạ ….-tôi nhìn Uyên nhăn nhó .
_ Nói nghe nè , hôm qua đi sinh nhật chắc Kha cũng thấy là Vân rất thích Tùng đúng ko? Uyên tính rủ Kha làm mai cho 2 người đó , dù gì Kha cũng thân với Tùng nên cũng dễ hơn mà …sao thấy sao dc ko Kha ….
-trời lần này còn muốn tôi làm mai cho hắn nữa , ko lẽ tôi lại nói với Uyên : Tùng là người yêu của tôi chắc Uyên hết hồn quá …
_ Không , tui ko có rảnh đâu muốn làm gì là chuyện của hai người đó . Đừng có kêu tui dính vào 2 người đó nữa tui ko quan tâm đâu ….-chỉ vì một phút mất bình tĩnh mà tôi nói gần như hét lên . Nhỏ Uyên có lẽ rất bất ngờ trước những lời nói của tôi , nhỏ nhìn tôi trân trân và ko nói lời nào …
_ Sao Kha phản ứng mạnh thế nếu Uyên đoán ko lầm thì trong 2 người đó Kha có thích một người đúng ko ? Vân thì con nhà giàu , tiểu thư lại hơi kiêu kì chắc là ko hợp với Kha rồi . Ko lẽ , Kha thích………..
-nhỏ ko nói hết câu nhưng tôi biết Uyên nghĩ đến ai rồi . Có lẽ hôm sinh nhật của Vân , Uyên đã thấy sự ghen tuông của tôi và bây giờ thái độ của tôi chắc làm cho Uyên càng thêm nghi ngờ . Tôi nhìn thẳng vào mắt của nhỏ Uyên và bắt gặp một ánh mắt rất trung thực , tràn đầy tình cảm có thể tôi có thể tin nhỏ chăng .
_ Uhm Uyên đoán đúng Kha là một thằng gay , bây giờ thì chắc Uyên sẽ ghê tởm Kha lắm . Ko sao Kha hiểu mà Uyên ko chơi với Kha cũng dc , ha ha …dù gì xã hội này cũng đâu có ai chấp nhận những người như Kha ….-tôi bật cười lên chua chát .
_ Ờ Uyên biết rồi , xin lỗi nha đúng ra ko nên bắt Kha làm mai hì hì ….- ặc ặc cái gì vậy trời sao nhỏ này làm tôi sốc quá dạ . Nhìn mặt nhỏ bây giờ tỉnh bơ , như ko có gì xảy ra hết .
_ Ủa sao kì dạ đúng ra Uyên phải xa lánh với Kha chứ , xã hội này đâu có ai chấp nhận những người như Kha . Uyên làm Kha bất ngờ ghê nha …-tôi trố mắt hỏi .
_ Có gì đâu ai cũng có quyền chọn ình một tình yêu , chọn ình một người yêu . Uyên và mọi người có quyền như thế sao Kha lại ko ? Uyên chơi với Kha vì Uyên thích cá tính của Kha chứ xu hướng tình dục của Kha thì có liên quan gì đến Uyên đâu hihi. Uyên và những người khác cũng ko có quyền phán xét Kha và Kha cũng đừng nên mất tự tin ở bản thân mình ..
_ Nhưng mọi người lúc nào cũng nói những người như Kha là sống và yêu vì tình dục ko hề có tình cảm thật sự , Uyên nghĩ sao ?
_ Ha ha , Uyên hỏi Kha nha có ai yêu nhau mà ko hướng đến tình dục , phải có tình dục thì mới có baby chứ . Còn ai nói là thế giới gay chỉ có tình dục ko có tình cảm , chứ còn những người bình thường họ đến với nhau cũng toàn vì tình dục thôi thì sao . Kha ko nghe “ Chuyện tình một đêm”àh , có những người khi yêu nhau chỉ muốn quan hệ thôi thì sao .
Kha ko cần phải nghĩ nhiều , ko nên hạ thấp bản thân mình vì còn rất nhiều những con người đáng lên án ….- trời tôi có nghe lầm ko , nhỏ này phải bạn của tôi ko . Sao mà nó nói chuyện nghe cứ như người ta diễn thuyết thế .. tôi biết nhỏ Uyên rất người lớn nhưng ko ngờ nó lại trưởng thành như thế . Những chuyện mà tôi thường nghĩ và thường kinh tởm bản thân của mình thì bậy giờ qua lời nói của nhỏ Uyên mọi chuyên trở nên thật dễ dàng và nhẹ nhàng …
_ Uhm cám ơn nha ….-tôi cảm động nói với nhỏ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...