Anh Là Lẽ Sống Của Em

Nói thật ra thì ko phải tôi sợ con Uyên làm gì ai chỉ là tôi sợ phải một mình đối mặt với hắn , tôi chẳng biết phải nói gì với hắn , sợ phải nhìn vào đôi mắt đầy nét yêu thương kia . Tôi chỉ muốin ôm thật chặt hắn vào lòng , tôi chỉ muốn kể hết cho hắn nghe mọi chuyện dc khóc một trận trong vòng tay của hắn ……….nhưng tôi biết đó là chuyện ko thể …
_ Em làm gì mà im re vậy em ko nhớ anh àh …….sao hôm nay anh thấy em lạ thế ngồi sát vào đây đi anh ôm em chút coi , nhớ bé yêu của anh quá mà nè mai là anh dc ra viện rồi đó, anh có bị gì đâu nằm đây chán quá àh ..……- vừa nói hắn vừa kéo tôi sát vào lòng hắn …
_ Buông ra , tránh ra đi ………- hắn vừa chạm vào hông tôi thì tôi lại cảm thấy cái cảm giác của ngày hôm qua chợt trỡ về làm tôi cảm thấy rờn rợn..
_ Kha em sao vậy ……- gương mặt hắn lộ rõ nét lo lắng cũng đúng thôi nếu như bỗng nhiên ng yêu của mình giở chứng thì ai mà ko lo lắng chứ ….ko dc Kha ơi mày lỡ đóng kịch thì phải cố lên chứ phải bình tĩnh nhìn cho kỹ đi hắn chứ ko phải là bọn khốn nạn hôm qua …..hắn của mày mà bình tĩnh lại đi .
_ Hi hi ko có gì tai em đang nhớ lại bộ phim kinh dị hôm qua nó làm em sợ quá nên mới hét lên tại nó vẫn đang ám ảnh em mà …….

_ Phim gì mà em sợ thế ……- nắm nhẹ lấy tay tôi hắn hỏi .
_ Àh ko có gì chỉ là một người thanh niên bị lạc vào một hang quỉ rồi bị bọn nó………..bị cưỡng bức thôi anh àh hình như mấy con quỷ đó thích cả con trai và con gái …….ghê lắm anh àh ….- tay tôi lạnh ngắt , tôi thật muốn nói với hắn chàng trai đó là tôi …là tôi ..
_ TRời lần sau đừng coi phim đó nữa nha nhóc , em làm anh lo quá …- hắn đúng là ngây thơ tôi nói thế mà cũng tin , có con quỷ nào bắt người ko ăn thịt mà lại đi quan hệ chứ nhất là với một thằng con trai .
Hắn vẫn nhìn tôi lo lắng, hắn từ từ ngồi sát vào tôi kéo tôi vào lòng của hắn . Ấm quá , đúng là cái cảm giác thân thiện này rồi ……..đúng là hắn của tôi , hơi ấm của hắn làm cho tôi cảm thấy thoải mái và bình tĩnh bao nhiêu lo lắng đều tan biến hết . Hít một hơi thật sâu mùi da thịt của hắn , tôi tự nhủ rắng mọi chuyện đã qua hết rồi ….
Vẫn nằm trong vòng tay của hắn , tôi nghe hắn kể về tối hôm qua nhớ tôi lo cho tôi vì hắn ko biết sao tôi lại về nhà mà ko ở lại trong bệnh viện với hắn ,ko biết là tôi có bệnh ko ? Nghe hắn nói bấy nhiêu mà nước mắt tôi chực trào ra , tôi chỉ ko bên hắn một đêm thôi mà hắn còn lo lắng thế nếu để cho hắn biết tôi bị …..thì hắn sẽ sốc thế nào .
Đâu phải chỉ một mình hắn nhớ tôi , tôi cũng nhớ hắn lắm nhớ trong vô vọng ……….sau này nếu hắn ra đi thì tôi sẽ phải làm gì khi chỉ còn một mình trên đời hay là tôi ra đi thay cho hắn thì …….liệu hắn có can đảm sống tiếp ….Yêu nhau nhưng chúng toi lại bị chia cắt thế đó có lẽ yêu nhau cũng là cái tội …..cái tội khác người .
_ Em ăn gì chưa thế , anh còn cái bánh nè hihi em ăn hem , hay là muốn anh đút đây …- hắn vừa ôm tôi vừa trêu
_ Hứ dám chọc em àh , để em ăn cho anh hết đồ ăn luôn nè ….- chụp lấy cái bánh tôi nhai ngấu nghiến ………dù gì cũng phải cho hắn thấy tôi ko có gì ,tôi ko muốin hắn lo lắng mà .
_ Gúm chưa mới ra ngoài có chút xíu mà hai người làm gì ghê thế , sao ko ăn kẹo mà lại ăn bánh thế hehe ……..- con Uyên từ ngoài cửa bước vào .

_ ủa Vân đâu , mày làm gì nó àh ..
_ Điên mày nói tao là ác quỷ àh , Vân về rồi bọn tao chỉ nói một số chuyện thôi tao nghĩ con Vân thật sự thay đổi rồi đấy . Nó nói chuyên biết điếu hơn rất nhiều ….tao cũng xin lỗi nó về những chuyện đã qua … vậy thôi ….- tôi há miệng nhìn con Uyên nó mà cũng bếit xin lỗi cơ àh ….
_ Dòm gì , đi ăn sáng nhanh lên hết mưa rồi đó tao đói quá …..
Vừa nói con Uyên vừa lôi tay tôi đi hắn nhìn tôi mỉm cười , hắn cũng xua xua tay kêu tôi đi ăn sáng , thôi thì đi ăn sáng để trấn tĩnh , lấy lại bình tĩnh thôi ……..Ăn sáng xong , tôi kêu con Uyên về nhà đi mặc dù nhỏ ko chịu nhưng tôi biết nó cũng có chuyện cần phải giải quyết với Dũng , tôi cũng thế tôi cũng có chuyện cần phải giải quyết ….
_ Về nhà đi để Tùng đó tao lo cho có người đang cần mày hơn tao và Tùng đấy con kia …..- con Uyên vừa ăn xong tô hủ tiếu là tôi đuổi liền.
_ Gì dạ tao muốn ở lại …

_ Làm gì , mày tính làm con kỳ đà àh hay là mày muốn trốn tránh ai đôi khi trốn tránh cũng ko hay đâu . Tính của mày đâu phải là trốn tránh mà là đối mặt mà…..sao hôm nay mày làm tao thất vọng thế …..
_ Hừ đôi khi thông minh quá cũng ko tốt đâu đấy , uhm tao về dù gì tao cũng có chuyện muốin nói với Dũng …..- gương mặt ko còn nét gì là vui vẻ nữa con Uyên đưa con mắt đầy đe dọa sang nhìn tôi ….
Con Uyên sau một hồi giằng co cuối cùng nó cũng chịu về nhà để giải quyết chuyện của nó và Dũng nhưng tôi chẳng bếit chuyện gì …….Tôi lê bước vào bệnh viện , tôi cần phải giải quyết một chuyện mà cả đêm qua tôi đã suy nghĩ ……cuối cùng thì tôi cũng có câu trả lời cho chính mình ….
Bầu trời buổi sáng đầy sương mù ……..mờ ảo ,u ám ………phải chăng ông trời đang dự báo tương lai của chính tôi ……hay là cả tôi và hắn


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận