Anh Là Đồ Ác Ma!!!
Thần Thần vào phòng của mình và đang nhìn một chút động tĩnh ở trên máy tính
Màn hình máy tính đang hiển thị rất nhiều ô vuông với những không gian khác nhau.
Những ô vuông hiển thị ở đó chính là những chiếc camera do cậu lắp đặt.
Cậu nhìn chăm chú vào màn hình và nhếch miệng cười
—–————————————
Lúc này ở Pháp sau khi vừa xuống máy bay Nam Cung Hiên đã lên một chiếc thương vụ màu đen do người của anh đã chuẩn bị
"Lão đại, vị trí của tên hacker đó nằm ở ngoại thành là nơi ít có người sinh sống.
Theo như người của chúng ta báo lại thì chỗ vị trí đó vốn là một nhà kho bị bỏ hoang."
Tề Lam xem dữ liệu trên máy tính bảng và báo cáo
Anh nhíu mày suy nghĩ một chút
Nhiếp Thanh Nam ngồi kế bên lên tiếng," Có khi nào nhầm không?"
"Đây chắc chắn là vị trí chúng tôi tìm được." Tề Lam nói
"Cứ đến đó đi." Anh nói
Chiếc xe lao vun vút trên đường.
Theo sau là người của anh.
Họ cũng nhanh chóng tăng tốc
Đến nơi anh bước xuống xe và nhìn xung quanh một lượt như đang đánh giá mọi thứ xung quanh
Người của anh trang bị súng ống đầy đủ và đi vào vị trí của mình
Anh ra lệnh," Phá khoá đi!"
Một người đại diện bứơc lên chỉ cần chưa đến một phút thì ổ khoá đã bị bẻ
Cánh cửa dần dần được mở ra.
Người của anh đang trong tư thế sẵn sàng duy chỉ có mình anh là bình tĩnh, lạnh lùng nhìn những thứ sau cánh cửa
Nhiếp Thanh Nam nuốt một ngụm nước bọt sau đó đi theo sau anh.
Chỉ là hắn đang cảm thấy không khí ở đây có hơi chút kì quái thì phải
Anh bước vào bên trong.
Người của anh toả ra bao vây khắp phía.
Anh quan sát bỗng nhiên nhìn thấy một ánh đèn màu đỏ đang nhấp nháy.
Vì bên trong nhà kho vốn rất tối nên nhận thấy nó thì cũng rất bình thường
Anh đưa súng lên và ngắm bắn vào ánh đèn đó
Đoàng!
Thì ra là một chiếc camera
"Lão đại ở đây không có gì hết có lẽ chúng ta đã bị lừa rồi."
Tề Lam vừa dứt lời một tiếng nổ lớn vang lên
BÙM
Một mảng trắng xoá hiện lên.
Khói bụi bay mù mịt
Anh che mũi mình lại.
Đây là cái quái gì đây?
Bỗng đèn trong nhà kho được bật lên.
Cả nhà kho lúc này đều sáng trưng cả lên
Nhiếp Thanh Nam ở một bên ho sặc sụa
"Khụ....khụ....
cái quái gì thế này? Là bột mì sao? Tôi còn tưởng sẽ có bom nổ hay là đấu súng chứ.
Cái quái gì đang xảy ra thế này?"
Những người có mặt lúc này trên người đều được phủ một lớp trắng xoá của bột mì
Khỏi cần nói thì cũng biết tâm trạng của anh như thế nào rồi.
Những người có mặt lúc này đều đang cảm nhận được nhiệt độ đang xuống đột ngột.
Sát khí trong người anh toả ra khắp nơi.
Ánh mắt như đang muốn giết người
Một bộ tây trang màu đen hoàn mĩ cũng đã bị nhuộm trắng bởi bột mì.
Toàn thân anh lúc này vô cùng nhếch nhác
"Ting" tin nhắn điện thoại của anh chợt vang lên.
Anh lấy chiếc điện thoại từ trong túi mình ra và xem
Người thông minh: Haha! Không hổ danh là đồ ngu ngốc mà.
Thật đáng đời ngươi.
Thế nào? Bột mì có ngon không? Nhưng mà ngươi cũng thật ác độc à nha.
Sao lại nỡ lòng nào bắn nát cái camera của ta thế? Ta buồn lắm a~
Đồ ngu ngốc: ngươi hiện tại đang ở đâu? Ngươi cũng biết kết quả của việc chọc giận ta là thế nào rồi chứ?
Người thông minh: Ta rất trông chờ à nha.
Báo cho ngươi một tin nè nha.
Ta hiện giờ không có ở Pháp đâu.
Hiện tại ta đang ở Trung Quốc đây nè.
Thật là tốn công người phải qua đó rồi
Đồ ngu ngốc: Vậy thì ngươi trốn cho kĩ đi.
Ta đảm bảo với ngươi dù có phải lật cả Trung Quốc lên thì ta chắc chắn sẽ bắt được ngươi
Người thông minh: Yên tâm đi chúng ta có duyên với nhau vậy mà.
Đảm bảo ta sẽ không trốn đâu à nha.
Sẽ có lúc tự khắc chúng ta sẽ gặp nhau thôi.
Tạm biệt đồ ngu ngốc nha! Tận hưởng bột mì vui vẻ
Ánh mắt của anh tràn đầy lửa giận.
Tay nắm chặt chiếc điện thoại làm cho nó muốn vỡ vụn cả ra.
"Tất cả quay về cho tôi."
Anh xoay người bước ra khỏi nhà kho
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...