Chap 3.0: Nhưng chưa bao giờ anh để vụt mất thứ anh muốn.
……………………………….
- Vậy….Nhốt cô ấy lại!- sau một hồi yên lặng để chờ cuộc gọi, tôi cuối cùng cũng đưa ra được quyết định của mình dù cho nó có là tàn nhẫn, là bất công với em…
Tôi chỉ là không muốn em rời xa tôi.
Đàn ông mà!
Tôi- tôi cũng là một thằng đàn ông, mà đàn ông thì sao?- Bản chất của người đàn ông chính là sự chiếm hữu. Những thứ mà một khi đã thuộc về mình thì cho dù đến chết đàn ông cũng sẽ xem thứ đó là của mình, mãi là của mình.
Và….em là của tôi, của tôi và sẽ mãi mãi là của tôi.
Đừng nói là tác thành, cho em cùng với hắn mà ngay cả việc buông tay để em rời khỏi tôi cũng sẽ là không bao giờ xảy ra….
Cho dù là…chết đi, em vẫn sẽ chỉ là của tôi!
…………………
Thế nhưng…tim tôi vẫn buốt lạnh khi một lần nữa em lừa dối tôi…
………………………………………………………………………………………………..
Tôi đã cố gắng để níu em lại.
Tôi đã cố gắng để cùng em vượt qua mọi thứ.
Tôi đã bỏ qua tất cả…
Tôi đã cho em một cơ hội, cho em cơ hội để sửa sai.
Nhưng…
Thứ tôi nhận lại được vẫn chỉ là hai từ ‘phản bội’….
Mấy chục phút trước, em còn nói chờ tôi, chờ tôi mua kem trở về, vậy mà…
“ Linh! Anh buộc phải trừng phạt em! Anh không cho phép em một lần nữa…phản bội anh…”
………………………………….
Công ty của tôi là một công ty thời trang phần đa là chuyên phục vụ các trang phục phục vụ cho giới thượng lưu, số ít là trang phục theo hit của giới trẻ. Công ty cũng làm ăn cũng tạm ổn nếu không nói là phát đạt, doanh thu tăng đều mỗi năm…
Công ty của hắn cũng vậy, là một công ty kinh doanh về mảng thời trang và tất nhiên hắn là một trong những đối thủ nặng kí của tôi trên thương trường…
Công ty tôi tên là FK có nghĩa là Fashion King.
Công ty của hắn có tên là MK…
Buồn cười quá, tôi đã cứ nghĩ hắn nhại, a dua theo tên của công ty tôi, cố gắng đặt tên như vậy để làm rối người tiêu dùng ít hiểu biết về sản phẩm chính hãng FK mà mua sản phẩm của hắn và hắn là một kẻ bất tài…
Nhưng tôi đã nhầm…
Tất cả chỉ là một sự trùng hợp…trùng hợp đến độ khó tin, tưởng tượng, trùng hợp như tên của tôi và hắn.
MK- Tên công ty của hắn…cái ngày mà tôi biết ý nghĩa sâu xa của cái tên chứ không phải là “m gì gì đó King’ là ngày tôi khổ đau nhiều nhất, nhiều hơn cả khi tôi biết em dối tôi đi ngoại tình…
MK
MK có nghĩa là Minh-Khánh: Tên lót của hắn và…của em…
Hắn là Trần Minh Duy, em là Phan Khánh Linh…
Và…điều gì đây? Hắn thật sự yêu em?
Đúng! Hắn yêu em, yêu em sâu đậm…Hắn yêu em còn trước cả khi thượng đế cho phép tôi gặp em…
Và một lần nữa, điều gì đây? Tôi là ai, là ai trong cuộc đời của em?
Tôi, đơn giản, chỉ là một thằng già đê tiện chen ngang vào cuộc tình giữa em và hắn…
Thì ra tôi chính là kẻ phá đám, là kẻ đã nhẫn tâm cắt đứt tơ duyên của em và hắn…
Thì ra….tôi là một thằng tồi…
Nhưng tôi tồi, đê tiện thì sao chứ? Tôi đã làm gì sai? Là em tình nguyện cùng với tôi một đêm, là em tình nguyện lấy tôi, là em tình nguyện, cam chịu cuộc sống như nô lệ với tôi…
Và là em, em chính là đang tình nguyện làm tất cả để lừa dối tôi mà…
Tôi đã làm gì sai???? Tôi sai khi tôi đã từng là một thằng playboy hay sao?
ừ! Thì tôi sai, cứ cho là tôi sai, mà không thì là tôi sai, sai hoàn toàn và tôi đích đáng chịu sự trừng phạt của em- phản bội. Nhưng, vì sao khi tôi thật lòng với em, khi tôi cố gắng bù đắp tất cả cho em, khi tôi đang cố để vùi lấp mọi khổ đau thì em vẫn lừa tôi???
À! Mà cũng đâu có thể coi là như vậy! Vốn ngay từ đầu em lấy tôi đã có mục đích rõ rang rồi mà…
Buồn cười thật đấy….nhưng…sao thấy tan nát ở tim…
………………………………………………………………………………………………..
Nhiều năm điều hành công ty, tôi tự tin vào khả năng quyết đoán, định hướng đi cho công ty mình, nhưng tôi vẫn không thể nào cầm cự nổi công ty của mình trong vài năm trở lại đây- chính xác là 3 năm gần đây…
Công ty liên tục bị đạo mẫu thiết kế ngay trước ngày đưa ra sản phẩm, mà phần đa các mẫu ấy toàn rơi vào tay các công ty đối thủ, trong đó nhiều nhất là công ty của hắn-MK.
Tôi đã một thời đập bàn la hét, đuổi cổ gần như toàn bộ nhân viên thuộc bộ phận thiết kế và bảo mật cấp cao của công ty chỉ vì để mất các bản thiết kế mà đâu có ngờ chính bản thân tôi lại là kẻ vô năng làm mất chúng…
Và đâu còn ai khác…em chính là kẻ trộm thần bí ấy.
……………………………
Em chưa từng nói với tôi vì sao em lại không theo ước mơ ban đầu của mình mà lại theo học Trường đại học Quốc Gia TP.HCM, tôi cũng không mấy quan tâm…
Em nói với tôi rằng, em đến với Trường Quốc Gia TP.HCM chỉ để học ngôn ngữ học môn tiếng anh để sau này làm giáo viên, tôi cũng cho đó là việc thường tình.
Em nói việc em ra trường sớm hơn các bạn cùng trang lứa là vì em giỏi, tôi tin em.
Em nói thích chơi đàn cho tôi nghe vào ngày sinh của em, của tôi và ngày 7/7 vì ba ngày đó là ba ngày đặc biệt, tôi nghe theo em.
Em nói cần một chiếc tủ lạnh để đựng đồ ngọt cho riêng mình, tôi chiều theo em.
Qúa kinh hãi! Em đang làm cái gì vậy linh?????
Em đã lên kế hoạch cho tất cả…phải không?
Từng chút, từng chút, em tiếp cận tôi…
Tôi cứ ngỡ mình là một thằng playboy no 1 không ngờ em còn nham hiểm, mưu lược hơn cả tôi.
Chỉ trong vòng hai năm đầu sống chung, tôi đã bắt đầu nảy sinh tình cảm với em.
Tôi thích nhìn em cười,
tôi thích nhìn em nấu cơm,
tôi thích cùng em dọn nhà,
tôi thích cùng em dạo phố,
tôi thích cùng em ngồi lặng lẽ trong phòng sách đọc sách,
thích hôn lên đôi môi em, thích cắn móng tay, tô son chân cho em, tôi thích mùi hương dịu nhẹ trên cơ thể em,
tôi thích nhìn em ngủ, tôi thích ôm em vào lòng…
tôi thích và….tôi đã yêu em.
Vậy mà, trong khi tình cảm của tôi dần chuyển biến, sắc cảm của em vẫn vậy: Em vẫn không yêu tôi. Bên tôi, em chỉ là đang cố làm tốt công việc của một kẻ gián điệp.
Thu thập mọi thông tin công ty của tôi, đạo các bản mẫu thiết kế, nhìn trộm bản định hướng kế hoạch kì tới, em đưa tới cho hắn- người yêu cũ của em….
Buồn phiền, đau khổ, tôi rong ruổi trên mọi ngả đường, thật sự rất muốn vào làm mấy ly cùng Nhất Đăng, nhưng tôi lại không thể, hình ảnh của em cứ chập chờn, ẩn hiện mãi trong tâm trí tôi. Em đang bị tôi nhốt ở nhà, chẳng biết là em đã ăn gì chưa.
Mà hôm nay hình như công ty của hắn triệu tập cuộc họp các cổ đông thì phải và, có tin nổi không đây, em là một trong những cổ đông tầm cỡ của ‘MK’. Có tin đồn trong nội bộ công ty của hắn có người làm phản, muốn lật đổ hắn. Việc hôm nay em đột ngột thay đổi thái độ, lừa dối, bảo tôi đi mua kem này nọ chắc là để có cơ hội ra khỏi nhà mà giúp đỡ hắn. Nhưng…
Đừng hòng!
Em là của tôi, có muốn giúp thì người em cần phải giúp chỉ có thể là tôi. Tôi không cho phép em là vì kẻ khác mà bán mạng. Cuộc đời này của em là do tôi quyết định. Mãi mãi không thay đổi được.
Không cho phép!
Thứ tôi muốn, thứ tôi cần, tôi sẽ có.
Thứ của tôi, thì sẽ mãi là của tôi. Có nằm mơ cũng đừng hòng cướp được.
Nói tôi bá đạo, nói tôi gia trưởng, nói tôi ích kỉ hay chiếm hữu dều chẳng sao.
Em là của tôi! Số phận đã định là như vậy rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...